Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 582 - Chương 592: Tôi Muốn Xem Phim Với Cậu

Chương 592: Tôi muốn xem phim với cậu
 

- Đã lâu không gặp, Lam mỹ nữ.

Khi Tần Dương đi vào phòng bao, Lam Linh Vũ đã ngồi vào chỗ nghịch điện thoại.

Nghe Tần Dương chào hỏi, Lam Linh Vũ ngẩng đầu lên, mỉm cười nói:

- Phải, đã lâu không gặp, soái ca.

Tần Dương nhìn cô cả người mặc váy hoa dài, tóc tai được nhuộm thành màu hoa lê vô cùng thời trang. Trên đầu kẹp một cái kính mát, nhìn qua vô cùng xinh đẹp thời thượng.

Tần Dương ngồi xuống đối diện Lam Linh Vũ, quan sát mấy lần, cười nói:

- Ba ngày không gặp đã cảm thấy rất khác rồi. Nếu đi trên đường phố tôi không dám nhận ra luôn.

Lam Linh Vũ hé miệng cười một tiếng:

- Thế nào, gái quê biến thành người đẹp sao?

Tần Dương cười nói:

- Tôi không nói như vậy, chỉ là bây giờ cô càng ngày càng thời tranh xinh đẹp thôi.

Lam Linh Vũ cười hì hì nói:

- Vậy làm trợ lý của cậu sẽ không làm cậu mất mặt chứ?

Biểu cảm Tần Dương bất lực:

- Lời này ở đâu ra vậy. Nếu cô muốn làm, tôi hoan nghênh còn không kịp. Chỉ sợ cô làm không vui hay dùng không đúng chỗ thôi.

Lam Linh Vũ cười hì hì nói:

- Người tu hành là người tu hành, cuộc sống là cuộc sống, đây là hai chuyện khác nhau. Tôi tu hành lợi hại hay hạ cổ lợi hại, nhưng không có nghĩa tôi làm trợ lý cũng xuất sắc. Nếu tôi đã muốn làm việc thì phải tuân thủ quy tắc nghề nghiệp. Tôi còn phải học hỏi nhiều thứ.

Tần Dương cười haha:

- Được thôi, chỉ cần cô muốn học đều kịp mà, có gì không hiểu chị Điệp của cô sẽ hướng dẫn cho cô.

Lam Linh Vũ nghiêm túc gật đầu:

- Tôi sẽ nghiêm túc học tập tiến bộ, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến cậu!

Tần Dương cười gật đầu, nhưng trong lòng có chút cảm giác kỳ quái.

Con gái của trưởng lão Ngũ Tiên Môn, một cao thủ tu hành cộng thêm cao thủ cổ thuật, bây giờ muốn làm trợ lý cho mình?

Sao chuyện này cảm giác có chút sai sai nhỉ?

Tần Dương gọi phục vụ đến, gọi món xong, vừa định hỏi mọi người uống gì, cửa phòng liền bị đẩy ra. Lý Tư Kỳ đeo mắt kính đội nón lưỡi trai khoác một cái túi nhỏ đi vào.

Tần Dương giơ tay lên nhìn đồng hồ, cười nói:

- Tôi vừa gọi món xong cô liền đến, cô bấm giờ đấy à.

Lý Tư Kỳ cười híp mắt gỡ mắt kính và mũ xuống:

- Có đồ ăn ngon dĩ nhiên phải chạy nhanh một chút, nếu không cậu ăn giỏi như vậy, há chẳng phải ăn xong rồi sao?

Ánh mắt phục vụ trẻ tuổi đứng cạnh Tần Dương bỗng nhiên sáng lên, bật thốt lên:

- Xin hỏi cô là Lý Tư Kỳ, Lý tiểu thư sao?

Lý Tư Kỳ sững sốt, lập tức cười nói:

- Phải, tôi là Lý Tư Kỳ.

Trên mặt người phục vụ kia hiện lên nụ cười vui mừng:

- Lý tiểu thư, hôm nay tôi vừa xem phim cô diễn, vô cùng yêu thích. Cô có thể kí tên cho tôi không?

Lý Tư Kỳ cười nói:

- Dĩ nhiên có thể.

Phục vụ kia nhất thời mặt mày hớn hở, cầm một quyển sổ ra đưa Lý Tư Kỳ kí tên, còn chụp ảnh chung.

Sau khi Lý Tư Kỳ ngồi xuống, Tần Dương cười nói:

- Không tồi nha. Trước đó vừa hỏi cô, bây giờ cô dùng thực tế để chứng minh rồi.

Lý Tư Kỳ quay đầu nhìn phục vụ đã rời đi, cười hehe:

- Vận may vận may, tôi đâu nổi tiếng như vậy. Không phải cậu cũng nghe thấy rồi sao, hôm qua cô ấy chỉ vừa xem phim xong nên ấn tượng sâu đậm một chút mà thôi.

Lý Tư Kỳ quay đầu lại chào hỏi Trang Mộng Điệp và Lam Linh Vũ, các cô đều từng gặp nhau nên không tính là xa lạ.

Trên bàn cơm, mọi người thoải mái buôn chuyện, bầu không khí rất hòa hợp.

Vì trên bàn đều là phụ nữ, mọi người cũng không uống bao nhiêu rượu, tám giờ đã ăn uống xong, mọi người cùng nhau rời khỏi nhà hàng. Lý Tư Kỳ không nói gì, chỉ ngoan ngoãn đi cạnh Tần Dương.

Trang Mộng Điệp thấy dáng vẻ của Lý Tư Kỳ, hé miệng cười một tiếng, quay đầu chào hỏi:

- Linh Vũ, đi thôi, chúng ta về trước.

Tần Dương hơi sững sờ, nghiêng đầu nhìn Lý Tư Kỳ, nhưng thấy Lý Tư Kỳ đang trơ mắt nhìn mình.

Tần Dương nghiêng người sang, cười nói:

- Sao thế, có chuyện gì?

Cái đầu nhỏ nhắn của Lý Tư Kỳ nhanh chóng gật đầu.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Chuyện gì, cô nói đi…Chuyện ăn cơm vừa rồi sao cô không nói?

Lý Tư Kỳ cắn môi một cái, không nói lời nào.

Tần Dương nhìn dáng vẻ của Lý Tư Kỳ, chỉ nói cô có chuyện gì không tiện nói với hai người Trang Mộng Điệp, suy nghĩ rồi nói:

- Được rồi, các cô về trước đi.

Trang Mộng Điệp cười cười, kéo Lam Linh Vũ lên xe, nhanh chóng rời đi.

Tần Dương xoay người lại, nhìn Lý Tư Kỳ:

- Bây giờ không còn người khác, có thể nói rồi. Có phải gặp phải chuyện gì khó khăn không?

Lý Tư Kỳ lắc đầu một cái, sắc mặt cũng buông lỏng hơn mấy phần so với vừa rồi:

- Không gặp chuyện khó khăn, bây giờ mọi thứ của tôi đều rất thuận lợi.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Vậy cô muốn nói gì. Lẽ nào muốn tôi cùng cô đi tới đi lui đến mòn đường?

Lý Tư Kỳ đưa tay kéo cánh tay Tần Dương:

- Tôi muốn cậu mời tôi đi xem phim.

Tần Dương cười khanh khách:

- Cô nhăn nhó nửa ngày chính vì chuyện này?

Lý Tư Kỳ ừ một tiếng:

- Tôi muốn cùng cậu đi xem phim, bộ phim tôi diễn đó.

Tần Dương sững sốt một chút:

- Phim của cô? Chẳng lẽ cô còn chưa xem, lễ công chiếu chắc cũng xem rồi chứ?

Ánh mắt Lý Tư Kỳ nhìn chằm chằm thẳng vào Tần Dương:

- Nhưng cậu chưa xem mà, cậu quên rồi sao. Ban đầu cậu còn khớp thoại với tôi, giúp tôi tập luyện, cậu đã giúp tôi không ít, tôi muốn xem với cậu một lần.

Tần Dương nhìn ánh mắt nghiêm túc của Lý Tư Kỳ, bất đắc dĩ lắc đầu:

- Được rồi, đi thôi, đi xem phim!

Trên mặt Lý Tư Kỳ lộ ra thần sắc mừng rỡ, bỗng nhiên kéo tay Tần Dương, hơi nhón chân lên, trực tiếp hôn lên mặt Tần Dương.

- Tôi biết cậu sẽ đồng ý mà, cậu tốt với tôi nhất!

Tần Dương đưa tay lau mặt, bất đắc dĩ nói:

- Dù sao cô cũng là minh tinh, chú ý hình tượng một chút có được không. Nếu bị người ta nhìn thấy, cô nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được đâu!

Tần Dương chưa nói đến những thứ khác, dù sao trước đó hai người cũng hôn nhau nghiêm túc trên giường. Nhiều lần hôn nhau, nếu bây giờ giả bộ đứng dắn, ngược lại sẽ có vẻ dối trá.

Lý Tư Kỳ cười hì hì nói:

- Tối lửa tắt đèn, ai biết tôi chứ. Tôi chẳng qua có chút xíu danh tiếng mà thôi, cũng không phải đại minh tinh gì…Đi thôi!

Tần Dương lấy di động ra, đặt vé suất chín giờ trên di động, sau đó hai người đón xe đến rạp phim.

Trên đầu Lý Tư Kỳ đội mũ lưỡi trai, vành nón rất thấp, cũng không ai chú ý đến cô. Hai người ngồi được một lúc liền đến giờ chiếu phim.

Hai người đi vào rạp chiếu phim, tìm đến vị trí ngồi xuống.

Tần Dương lo lắng Lý Tư Kỳ bị người ta nhạn ra nên mua ghế gần chỗ trong góc. Bộ phim này đã công chiếu từ rất lâu, bây giờ số người đi xem không nhiều, không lo có người đi ngang qua.

Bộ phim nhanh chóng bắt đầu, Tần Dương cũng chăm chú xem. Dù sao đến đã đến rồi, hắn cũng muốn xem diễn xuất của Lý Tư Kỳ trong phim biểu hiện như thế nào.

Mới xem một lúc, Tần Dương liền cảm giác tay của mình bị Lý Tư Kỳ nắm chặt, mười ngón tay đan vào nhau. Tần Dương nghiêng đầu nhìn liền phát hiện tuy Lý Tư Kỳ cũng đang xem phim nhưng cô đã dựa vào người mình, động tác vô cùng thân thiết mà tự nhiên, tựa như tình nhân…
Bình Luận (0)
Comment