Chương 594: Mãnh liệt khác thường!
Thực tế?
Hình như đúng là rất thực tế.
Vì Tần Dương từng giúp cô, hơn nữa rất có năng lực, cộng thêm cô thích hắn. Vả lại cô cũng không muốn kết hôn nên đồng ý làm một tình nhân. Như vậy không chỉ gởi gắm tâm tư mà cũng có một người có thể dựa dẫm?
Có tình cảm mà cũng có thực tế.
Tần Dương đưa tay ra xoa xoa tóc Lý Tư Kỳ, cười nói:
- Bây giờ như vậy cũng rất tốt, em câu nệ một chút, tôi cũng câu nệ một chút. Thật sự nếu chúng ta đã lên giường rồi, e là tôi lại phải xoắn xuýt, em tha cho tôi đi.
Lý Tư Kỳ nhìn Tần Dương, bỗng nhiên cười hì hì đứng lên.
- Anh đó, được rồi, vậy Anh về đi, là tự anh không ở lại, đừng có trách em đó.
Tần Dương bất đắc dĩ cười nói:
- Được rồi, đừng sờ tôi nữa. Dù gì tôi cũng là một người đàn ông bình thường, không giữ bình tĩnh tốt như em tưởng tượng đâu.
Lý Tư Kỳ cười hì hì, thật ra cô cũng rất hưởng thụ cảm giác trêu chọc Tần Dương. Nhìn ánh mắt bất lực của Tần Dương, trong lòng cô sẽ dâng lên suy nghĩ khó hiểu. Cảm giác đó giống như được cưng chiều.
Chỉ khi một người thật sự quan tâm một người mới không suy nghĩ sàm sỡ cô, hoặc đưa cô lên giường. Dù sao Lý Tư Kỳ cũng là một đại mỹ nữ chân dài, cặp chân đó ngay cả phụ nữ nhìn thấy đều sẽ ghen tị. Huống hồ bây giờ cô xem như một ngôi sao nhỏ, không biết có bao nhiêu người muốn có thể đẩy ngã cô đâu.
Tần Dương đổi chủ đề:
- Gần đây em không đi làm à?
Lý Tư Kỳ cười cười:
- Có chứ, không phải bộ phim này đang rất hot sao, xem ra cuối cùng có thể đạt một tỉ. Em mới kiếm được không ít độ nổi tiếng đã có không ít người đến tiếp xúc với tôi. Có điều không thấy có kịch bản gì hay. Tuy là người mới, tên tuổi chưa lớn, nhưng em vẫn muốn cố gắng nhận kịch bản tốt một chút. Cho dù vai diễn có nhỏ đi nữa, chứ không phải loại phim nhảm trực tiếp hủy hoại danh tiếng.
Tần Dương đồng ý nói:
- Uhm, nghĩ như vậy không tồi. Tôi cảm thấy chỉ khi nâng cao tâm thái này mới có thể trở thành một diễn viên giỏi thực thụ, mới có thể càng ngày càng nổi trên con đường này.
Lý Tư Kỳ cười hì hì nói:
- Không phải anh muốn thành lập công ty tập đoàn sao, dứt khoát lập một công ty phim ảnh đi. Đến lúc đó em đóng phim miễn phí cho, thế nào?
Tần Dương nháy mắt mấy cái cười nói:
- Đây là một đề nghị tuyệt vời đó. Thị trường Hoa Hạ to lớn, mấy năm nay quay phim điện ảnh chỉ cần không làm loạn lên, hình như kiểu gì cũng sẽ không lỗ vốn. Nếu không cẩn thận có một bộ nổi tiếng còn có thể làm thành một series, kiếm tiền mãi không hết.
Lý Tư Kỳ cười nói:
- Đúng vậy, anh nhìn Marvel đi, trước đây thiếu nợ chồng chất sắp phá sản rồi, rất miễn cưỡng ra mắt Iron Man. Sau đó lập tức nổi tiếng, từ đó bắt đầu mười năm Marvel thời kỳ vàng son. Vũ trụ Marvel phát triển không ngừng, lợi hại biết bao. Nếu chúng ta cũng có thể làm một cái như vậy thì thật sự đỉnh rồi!
Tần Dương đưa tay xoa xoa cằm:
- Cái này có thể liệt vào danh sách kế hoạch năm sau. Em tiếp tục rèn luyện kĩ năng diễn xuất đi. Thật sự có ngày đó, chắc chắn sẽ không quên em. Tôi phải bóc lột em hết cỡ, chèn ép giá trị của em.
Lý Tư Kỳ cười híp mắt đưa tay ôm cổ Tần Dương, nhẹ nhàng hôn lên:
- Anh vui là được!
Một phút sau, Tần Dương đứng lên, trên mặt hơi có chút đỏ khác thường.
- Tôi đi trước đây, em nghỉ ngơi sớm một chút!
Lý Tư Kỳ ừ một tiếng, không khiêu khích Tần Dương nữa:
- Được, ngủ ngon!
Tần Dương cầm chai nước suối, bước nhanh rời khỏi phòng Lý Tư Kỳ, đi cầu thang xuống lầu dưới.
Tần Dương ngẩng đầu lên uống một ngụm nước đầy, trong lòng có mấy phần cảm giác quái dị.
Tuy vừa rồi Lý Tư Kỳ ăn mặc rất gợi cảm, cảm giác mát mẻ, cặp chân dài cũng rất hấp dẫn, nụ hôn của cô cũng rất mê hoặc, nhưng trong lòng Tần Dương quả thực không dấy lên tâm tư đen tối với Lý Tư Kỳ. Thế nhưng phản ứng của Tần Dương cực kì mãnh liệt.
Mãnh liệt khác thường!
Hắn uống một hơi cạn nửa chai nước suối, lúc này mới buông chai nước xuống. Hắn đưa tay ra, mượn ánh đèn nhìn một cái, nhưng phát hiện da cánh tay của mình cũng đã đỏ lên. Hơn nữa nhịp tim cơ thể đập rộn lên, vượt xa bình thường.
Tần Dương không phải thanh niên nghiêm túc, cũng không phải chưa từng quen phụ nữ. Dù trước đó cũng từng ôm nhau ngủ chung một giường, cũng từng hôn nhau thắm thiết với Lý Tư Kỳ, nhưng cũng không xuất hiện tình huống khác thường này.
Đây tuyệt đối không đơn thuần dùng phản ứng của đàn ông đối với phụ nữ là có thể giải thích được.
Tần Dương một hơi thật sâu, trong đầu động não rất nhanh. Chẳng lẽ từ lúc nào đó mình đã trúng kế?
Cẩn thận suy nghĩ một hồi, Tần Dương phủ định suy đoán này.
Vậy tại sao mình lại xuất hiện tình huống như vậy chứ?
Tần Dương đi mấy bước, bỗng nhiên dừng lại.
Quái thú!
Độc tố bí ẩn, thay đổi bí ẩn!
Chẳng lẽ là bởi vì cái này?
Thân thể mình biến đổi trong vô hình, liệu cũng tạo thành một số thay đổi mà cơ thể không thể kháng cự lại được, ví dụ như lúc nãy?
Nhịp tim Tần Dương dần dần trở lại bình thường, bề mặt da cũng hồi phục bình thường.
Tần Dương thở phào nhẹ nhõm, xem ra sau này mình phải chú ý.
- Cái đệch, đây là nhà của cậu?
Hà Thiên Phong và Tô Văn Văn đi vào, Hà Thiên Phong liền không nhịn được trợn to hai mắt phát ra lời thán phục:
- Cậu cũng che giấu bản thân kỹ quá đấy, trước giờ chưa từng nói với chúng tôi.
- Tùy ý ngồi đi!
Tần Dương cười chào hỏi một câu, sau đó mới trả lời:
- Các cậu cũng đâu có hỏi.
Hà Thiên Phong á khẩu không trả lời được. Bọn họ đều cho rằng Tần Dương thuê phòng trọ ở ngoài, cùng lắm cũng chỉ là hai căn phòng hay chung cư thôi, ai ngờ Tần Dương lại ở trong một căn nhà sang trọng giá trị ngàn vạn.
- Được, cậu tự mua à?
Tần Dương lắc đầu:
- Chị tôi tặng. Tôi không tiêu tiền, bảo tôi tiêu tiền tôi sẽ không mua căn nhà đắt như vậy.
- Nhà cậu thật là đại gia! Tặng một cái là căn nhà sang trọng ít nhất hai chục triệu!
Tần Dương thuận miệng giải thích quan hệ sâu xa của mình và Lôi gia. Hà Thiên Phong giơ ngón cái lên:
- Đừng nói nữa, ngoài cảm thán cậu thật là ngầu thì không còn gì để nói nữa.
Hà Thiên Phong quay đầu nhìn về phía Tô Văn Văn cũng đang khiếp sợ giống mình:
- Xem ra ánh mắt Đỗ Kỳ thật sự rất chuẩn. Đáng tiếc đối thủ của cô ấy quá mạnh rồi. Nếu không thật sự còn có hi vọng.
Đỗ Kỳ là bạn của Tô Văn Văn, sinh viên Học viện hàng không Trung Hải. Trước đây Tô Văn Văn gặp chuyện ở quán bar, Tần Dương cứu người, Đỗ Kỳ càng ngưỡng mộ Tần Dương. Sau đó chủ động kết bạn với Tần Dương, bình thường hai người cũng thỉnh thoảng trò chuyện. Đỗ Kỳ cũng từng hẹn Tần Dương, có điều bị Tần Dương từ chối khéo rồi.
Tô Văn Văn cười cười nói:
- Cũng hết cách, ai bảo Tần Dương quá xuất sắc chứ.
Hà Thiên Phong nháy nháy mắt, cười hì hì nói:
- Chắc Đỗ Kỳ vẫn duy trì liên lạc với cậu phải không?
Tần Dương cười cười:
- Thỉnh thoảng trò chuyện online vài câu, không gặp mặt.
Ánh mắt Hà Thiên Phong sáng lên:
- Không gặp mặt, là do người ta hẹn cậu mà cậu từ chối rồi. Này lão đại, cậu thật tàn nhẫn!
Tần Dương cười nói:
- Cậu toàn nói nhảm. Phải rồi, lão tam, lão tứ đâu, hẹn khi nào?
Hà Thiên Phong nhìn đồng hồ:
- Lão tam đang đi, lão tứ không phải ở cùng khu cậu sao. Hình như đi công chuyện rồi, nói qua muộn một chút. Hứ, hai tháng nay cậu không có mặt, nghiệp vụ của lão tam làm rất ngầu đó!