Chương 624: Một cú chí mạng
Tư Đồ Hương ngồi trên ghế tài xế, đôi mắt nhìn chăm chú vào chiếc xe trước mặt, chân mày nhíu chặt, ánh mắt có chút lưỡng lự.
Ai muốn đối phó Tần Dương ư?
Theo như tình hình trước mắc, đối phương tựa như không lập tức hạ độc Tần Dương, mà muốn đưa Tần Dương đi đâu đó.
Mình có cần nhúng tay vào không?
Nếu kẻ này thật sự là đối thủ của Tần Dương, mục đích cuối cùng của việc đưa Tần Dương đi là muốn giết chết Tần Dương. Vậy mình cứ khoanh tay đứng nhìn, Tần Dương chết rồi, mình há chẳng phải hoàn toàn thắng cuộc sao?
Nhưng nếu đối phương không phải đối thủ của Tần Dương, không muốn giết chết Tần Dương thì sao?
Vậy chẳng phải mình đã bỏ qua một cơ hội lật ngược tình thế?
Từ lần trước mình thất thủ, tiếp tục thua trong tay Tần Dương, Tư Đồ Hương hoàn toàn biến mất khỏi thành phố này. Toàn bộ sim điện thoại, chứng minh thư, thẻ ngân hàng mà cô sử dụng đều là của người khác. Điều tra một mình Tư Đồ Hương căn bản không thể tra được chút vết tích nào của cô. Cô vẫn luôn âm thầm lặng lẽ theo dõi Tần Dương, tìm cơ hội ra tay.
Giống như dự định của Tần Dương, Tần Dương ở trong ký túc xá của trường học, nhiều người nói ra nói vào, Tư Đồ Hương nhất thời thật sự bó tay với Tần Dương. Dù sao muốn yên lặng chế ngự Tần Dương cơ bản là điều không thể. Mà gây chuyện trong trường học, nếu bị bại lộ, rất dễ trở thành tin tức xã hội, Tư Đồ Hương không muốn mạo hiểm như vậy.
Trên diễn đàn của trường học có tin tức của Tần Dương, dĩ nhiên Tư Đồ Hương sẽ không bỏ qua, cũng vì vậy mà cô biết trận quyết đấu của Tần Dương và Danny. Vì tuyên dương Danny, không ít người có quan hệ hơi gần gũi đều biết, Tư Đồ Hương nếu muốn nghe ngóng để biết được thời gian và địa điểm cụ thể không phải chuyện khó.
Thế nhưng Tư Đồ Hương không cho rằng hôm nay nhất định sẽ có cơ hội ra tay, ai biết được cuối cùng nhìn thấy Tần Dương bị thương ngất đi, việc này đối với cô mà nói là một cơ hội tốt.
Cô phái Thần Nguyên Thiên Hạc vào bệnh viện, tìm cơ hội đưa Tần Dương ra, nhưng lại gặp phải biến cố, không ngờ có người đã ra tay đưa Tần Dương đi trước.
Không, mình không thể bỏ lỡ cơ hội lật ngược tình thế này!
Huống hồ, tuy trong lòng của Tư Đồ Hương sớm đã muốn đè Tần Dương xuống đất đánh cho một trận tơi bời, nhưng cũng chỉ muốn đánh một trận mà thôi. Mặc dù là đối thủ, nhưng mọi người có nhiều thủ đoạn trong lúc tranh đấu, song cũng có chút cảm giác đồng cảnh ngộ cảm thông với nhau. Cho dù thế nào, cô vẫn muốn quang minh chính đại đánh bại Tần Dương, chứ không hi vọng Tần Dương cứ hôn mê như vậy rồi vô tình mất đi tính mạng.
Chiếc xe màu đen ở phía trước đã rời khỏi ngã ba, chạy vào một đường quốc lộ vắng vẻ. Nếu trong lòng Tư Đồ Hương đã hạ quyết định thì không do dự nữa, chiếc xe đuổi theo sát quẹo qua.
Khi rời khỏi đường chính chừng một trăm mét, Tư Đồ Hương đạp cần ga, chiếc xe khẽ tăng tốc, trực tiếp phóng lên, vọt đến bên cạnh chiếc xe kia, đùng một tiếng đánh bay kính chiếu hậu.
Tư Đồ Hương đạp thắng xe, dừng xe lại, bước xuống xe.
Chiếc xe hơi màu đen cũng dừng lại, người đan ông bước xuống xe với ánh mắt thờ ơ nhìn Tư Đồ Hương, đôi mắt hơi có chút lạnh lùng.
- Lái xe kiểu gì thế.
Trên mặt Tư Đồ Hương hiện ra nụ cười xin lỗi:
- Thật xin lỗi, không chú ý. Tôi vừa nghe điện thoại, chỉ lái xe bằng một tay. Là lỗi của tôi, là lỗi của tôi…
Tư Đồ Hương vừa nói vừa bước đến, ánh mắt nhìn vào kính chiếu hậu bị gãy, cười khổ nói:
- Gọi cho công ty bảo hiểm nhỉ, chỉ là có thể phải chậm trễ chút thời gian.
Người đàn ông trung niên nhìn Tư Đồ Hương, trầm giọng nói:
- Không cần phiền phức, lần sau lái xe cẩn thận chút.
Tư Đồ Hương sững sốt, tựa như có chút bất ngồ nhưng lập tức nói:
- Đại ca, không sao đâu. Dù sao đều phải đi bảo hiểm, xe của tôi cũng hư rồi, cùng nhau sửa là được. Dù sau cũng là trách nhiệm của tôi.
Trong lúc nói chuyện Tư Đồ Hương đã đi đến trước mặt chiếc xe, dáng vẻ muốn kiểm tra hư hại của chiếc xe. Người đàn ông trung niên bước sang một bước, chắn trước mặt của Tư Đồ Hương, ánh mắt trở nên có chút lạnh lẽo:
- Vừa rồi cô vẫn luôn đuổi theo tôi à?
Tư Đồ Hương sững sốt:
- Đuổi theo ông, tôi đuổi theo ông làm gì?
Người đàn ông trung niên hừ lạnh một tiếng:
- Kẻ xen vào chuyện của người khác không có kết cục tốt đâu!
Không đợi Tư Đồ Hương trả lời, người đàn ông trung niên đã bắt lấy tay của Tư Đồ Hương, trong mắt lóe lên vẻ lạnh nhạt.
Trên mặt Tư Đồ Hương hiện ra biểu cảm kinh hoàng, cánh tay có vẻ hoảng loạn vùng vẫy, tựa như muốn ngăn chặn cánh tay của đối phương bắt lấy mình. Sau đó cánh tay của Tư Đồ Hương hệt như rắn độc bắt lấy cổ tay hắn rồi đột nhiên né người sang một bên, vung ngược tay lên.
Thân hình to lớn của người đàn ông trung niên nhất thời tựa như không có trọng lượng trực tiếp bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất. Nhưng điều khiến Tư Đồ Hương bất ngờ là, người đàn ông này vừa mới rơi xuống đất, tựa như không có gì tung người lên, trực tiếp xoay người bật dậy, trên người hiện ra mấy phần sát ý mãnh liệt.
- Ngoại hình khá xinh đẹp, có điều nếu cô cố ý muốn chết, vậy không thể trách tôi nặng tay!
Người đàn ông trung niên trở tay rút dao ra, đâm về phía Tư Đồ Hương, động tác nhanh mạnh như gió. Con dao giống như tia chớp đâm về phía Tư Đồ Hương.
Con ngươi của Tư Đồ Hương đột nhiên co rút lại, người đàn ông trung niên này là một người tu hành, hơn nữa đây là một cao thủ!
Tư Đồ Hương xoay người sang một bên, cơ thể lăn qua mui xe. Con dao của người đàn ông trung niên cùng cơ thể của hắn đâm vào mui xe.
Con dao cắm vào rất sâu, có thể thấy lực đạo trên tay hắn tuyệt đối không nhẹ. Cú này tuyệt đối đâm chết người.
Tư Đồ Hương xoay mình rơi xuống đất, thấy đối phương ra tay dứt khoát nhanh gọn, biết đã gặp phải kẻ ác, đôi mắt lập tức lộ ra sát khí mãnh liệt.
Vào khoảnh khắc người đàn ông trung niên dùng sức rút con dao ra, Tư Đồ Hương đột nhiên giương tay một cái, một luồng sáng màu đen trực tiếp bay ra từ tay của cô, đâm vào cổ họng của người đàn ông trung niên.
Ánh mắt của người đàn ông trung niên kia cũng đột ngột dùng sức. Tay trái của hắn cầm thứ đó trên cổ họng, bỗng nhiên rút ra, máu tươi phun ra theo cái rút của hắn.
Hắn thấy một chiếc phi tiêu chữ thập đen tuyền phát sáng trong tay, ánh mắt toát ra vẻ hối hận không cam tâm.
- Cô…sẽ chết…
Máu tươi ngẹn ở cổ họng hắn, hắn chưa nói xong một câu thì thân người đã mất lực ngã xuống.
Hắn thấy hai tay Tư Đồ Hương trống trơn, trong lòng cũng khinh thường. Nếu hắn cẩn thận một chút, với thực lực hung hãn của hắn, Tư Đồ Hương muốn giết hắn cơ bản không có bất kỳ khả năng nào. Nhưng vì khinh suất nên bị một cô gái tinh thông ám sát và chiến đấu như Tư Đồ Hương đánh một cú chí mạng!
Tư Đồ Hương nhìn người đàn ông trung niên té xuống, trên mặt không có vẻ hoảng sợ gì. Cô bước tới, lục soát trên người người đàn ông này, phát hiện ngoài một xấp tiền và một con dao ra thì không có bất cứ thứ gì chứng minh thân phận, ngay cả điện thoại cũng không có. Cô lấy di động của mình ra, chụp một tấm ảnh gương mặt của người đàn ông này.
Tư Đồ Hương cất di dộng đi, sau đó mở chiếc xe của người đàn ông trung niên ra. Dìu Tần Dương đang ngất xỉu ở hàng ghế sau sang xe mình, rồi ném người đàn ông trung niên này lên.
Tư Đồ Hương lái chiếc xe của người đàn ông trung niên đến bên vệ đường, sau đó lấy di động ra gửi định vị cho Thần Nguyên T hiên Hạc.
- Chiếc xe cậu vừa nhìn thấy ở đây, bên trong có một người chết, cậu đến xử lý đi!