Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 624 - Chương 634: Cậu Bây Giờ... Đánh Không Đã

Chương 634: Cậu bây giờ... đánh không đã
 

Chuyện của Trương Long, Ngô Đạt chỉ là chút nhạc đệm nhỏ trong sinh hoạt của Tần Dương, cũng sẽ không làm cho cuộc sống của hắn thay đổi.

Mấy ngày nay Tần Dương vẫn luôn chú ý tới tay mình. Hắn phát hiện theo thời gian, vết thương khép lại, màu da cũng trở lại bình thường, nhưng cảm giác làn da giống như là da trâu lại càng ngày càng rõ. Thậm chí, Tần Dương còn cảm thấy xương cốt của mình cũng càng lúc càng cứng hơn, mang tới cho hắn cảm giác cứng như kim loại vậy.

"Ầm "

Tần Dương đấm một phát vào thân cây, vỏ cây bắn tung toé. Tần Dương rút nắm đấm về, nhìn một chút, thì thấy ngoại trừ một ít mảnh vụn của vỏ cây ra thì ngay cả một vết đỏ cũng không có.

Tần Dương rút nắm đấm lại, vận chuyển nội khí, sau đó hắn dùng mũi chân hất một viên đá to như trái bóng bay lên.

Tần Dương dùng hết sức đấm một cái.

"Ầm!"

Viên đá cứng rắn bỗng nhiên nổ tung, thành 4-5 khối vụn, bay vụt ra ngoài.

Trong ánh mắt Tần Dương lộ ra vẻ vui mừng, dường như lực đấm của mình cũng đã tăng lên nhiều.

Nói đến đây, trước mắt thực lực của Tần Dương vẫn là 13 huyệt, vẫn chưa xông phá huyệt kế tiếp. Dựa theo cách nói của Mạc Vũ, phải rèn luyện nền tảng Tiểu Thành cảnh thật vững chắc, sau này tăng thực lực lên cũng dễ hơn, sức chiến đấu cũng càng mạnh.nếu như chỉ vì cần xông phá một huyệt, thì lại không còn hoàn mỹ. Đây là lý do tại sao Tần Dương đã tiến vào Tiều Thành cảnh lâu như vậy, nội khí cũng đã tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn không vội vã phá huyệt.

Có lẽ lần này sư phụ tới giúp mình khổ tu một thời gian, thực lực của mình sẽ được tăng lên rất nhiều đây.

Hắn lại kiểm tra nắm đấm của mình thật cẩn thận. Tần Dương thấy bề ngoài của nắm đấm vẫn không hề có chút tổn thương nào, xương cốt cũng không cảm thấy đau đớn. Lập tức, hắn càng khẳng định thân thể của mình đã hoàn toàn khác trước.

- Cẩn thận!

Phía sau Tần Dương đột nhiên vang lên một tiếng quát khẽ. Tần Dương vừa quay đầu, lập tức nhìn thấy một viên đá bay về phía mình với tốc độ nhanh như đạn pháo.

Tần Dương giật nảy cả mình, tung ra một đấm, trực tiếp đánh nát viên đá.

Tần Dương ngẩng đầu nhìn, thì thấy bên trong rừng cây có một nữ sinh mặc áo thun bó màu đen đang đứng cách mình 10 mét. Nữ sinh này đeo mắt kính, mặt như em bé, bộ dáng trông có vẻ khá điềm tĩnh.

Tần Dương hơi sững sờ, đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nữ sinh này. Mấy ngày trước, lúc hắn giao đấu với Danny, nữ sinh này cũng ở một bên lặng lẽ quan sát.

- Cô là?

Nữ sinh khẽ nâng mắt kính lên, nhưng cũng không trả lời, chỉ mỉm cười với Tần Dương.

Ngay khi trong lòng Tần Dương vừa mới thả lỏng thì, mũi chân của cô nữ sinh này hơi động. Lập tức, mấy viên đá cuội dưới chân cô bay lên, bắn về phía Tần DƯơng với tốc độ như đạn pháo.

Nét mặt Tần Dương hơi đổi, vung ngang tay, quét mấy viên đá cuội này sang một bên. Nhưng Tần Dương còn chưa kịp lên tiếng, viên đá cuội tiếp theo lại bay tới như đạn pháo.

Tần Dương di chuyển nhanh như chớp, tránh né đá cuội, trốn không thoát thì dùng một đấm đánh nát.

- Cô muốn làm gì!

Nữ sinh đeo mắt kính mỉm cười:

- Đánh với cậu một trận!

Ngay khi cô vừa nói, cô cũng đã lao tới, dùng tay như kiếm, đâm về phía bả vai Tần Dương.

Tần Dương né sang một bên, nữ sinh này quét tay ngang, từ đâm chuyển thành quét, biến chiêu cực nhanh.

Tần Dương ngửa người về phía sau. Một đòn quét này lập tức đảo sát qua áo sơ mi của Tần Dương, chiếc áo sơ mi của hắn vang lên tiếng “xoẹt, xoẹt”, rách ra một lỗ thật dài.

Tần Dương cúi đầu nhìn, trong ánh mắt xuất hiện vẻ kinh sợ.

Đòn quét bằng tay của cô gái này vậy mà sắc bén không kém đao sắc, nếu như bị quét trúng người, e rằng da thịt cũng sẽ bị rách ra một mảng thật lớn hệt như khi bị lưỡi đao sắc bén chém vào a.

Nữ sinh kia lại đâm một tay khác tới, Tần Dương đấm ra một quyền, vừa vặn đánh vào thủ đao của cô.

Tần Dương cảm nhận được cảm giác đau nhức truyền tới từ nắm đấm của mình. Hắn vội vàng rút nắm đấm về quan sát, thì thấy phía trên có thêm một đường ngấn trắng, nhưng cũng không bị rách da chảy máu.

Nữ sinh kia bị một đấm của Tần Dương đánh lùi về mấy bước. Cô dừng chân lại, quan sát tay mình một chút, trong đôi mắt xinh đẹp bỗng toát ra thần thái nóng bỏng.

- Có chút thú vị!

Tần Dương lui về phía sau một bước, khẽ quát lên:

- Dừng tay! Cô là ai, muốn làm gì?

Nữ sinh dời ánh mắt từ bàn tay lên, nhìn về phía mặt Tần Dương, khẽ cười một tiếng, chẳng qua nụ cười này lại hơi có vẻ lạnh lẽo.

- Ban nãy đã nói rồi đó, muốn đánh một trận với cậu! Cẩn thận một chút nha, tôi sẽ không nương tay đâu, nếu như cậu thua, nói không chừng cậu sẽ mất mạng đó!

Khi Tần Dương nhìn về phía bàn tay của cô, thì phát hiện bàn tay của nữ sinh này không giống với tay người thường. Bàn tay của cô gầy hơn thon hơn và xù xì hơn tay người thường, đầu ngón tay còn có một đoạn móng tay rất sắc, điều này làm cho mỗi một ngón tay của cô trông giống như một thanh kiếm, tất cả tập trung cùng một chỗ, giống như là chưởng kiếm!

Ánh nhìn của Tần Dương biến đổi. Hắn từng nghe sư phụ nói qua, tuy người tu hành tu luyện quyền cước, tu luyện đao kiếm, nhưng cũng có một ít người tu hành tu hành tự thân. Bọn họ có công pháp tu hành cùng với quá trình tu hành đặc biệt. Bọn họ sẽ lựa chọn tu luyện một số bộ phận thân thể, giống như võ công cổ đại tu luyện Thiết Sa Chưởng, Thiết Đầu Công, Thiết Thối Công vậy. Những người tu hành đặc biệt này cuối cùng cũng sẽ có chút đặc biệt. Một số bộ phận trên cơ thể bọn họ mạnh hơn người tu hành bình thường rất nhiều.

Nữ sinh trước mặt mình, hiển nhiên chính là loại này!

Tay của những nữ sinh bình thường đều rất mềm mại, nhưng bàn tay của cô gái này khi vận công thì lại cứng rắn và sắc bén như là bảo kiếm vậy!

Hai bàn tay của cô ta chính là vũ khí!

10 ngón tay, chính là 10 con dao găm!

Một bàn tay như thế này, đừng nói là giết người, thậm chí ngay cả xé nát hổ báo cũng không thành vấn đề!

- Muốn đánh, dù sao cũng phải báo tên ra chứ?

- Đánh rồi hẵng nói!

Nữ sinh đeo mắt kính nhanh chóng lao đến, lại tiếp tục chiến đấu với Tần Dương. Hai tay tung bay, thỉnh thoảng năm ngón tay như móc câu, khi thì ngón tay hợp lại như kiếm. Hơn nữa, hiển nhiên là thực lực của cô gái này cực kỳ mạnh, Tần Dương bị dồn ép gắt gao!

Trong chớp mắt hai người đã giao chiến vài hiệp. Quần áo Tần Dương đã bị xé rách nhiều chỗ, ngay cả cánh tay cũng bị rạch ra một đường, nháy mắt biến thành một vết thương, chảy máu.

Tần Dương cũng bị đánh ra lửa, toàn lực ứng phó, nhưng mà dù sao thì cô gái này cũng là sinh viên trong trường, dù tình huống hiện giờ có hơi không rõ, nhưng nhìn thế nào cũng không giống kẻ địch. Tần Dương cũng không định sử dụng mấy món đồ nho nhỏ đã giấu đi kia.

Hai người lại đánh tiếp một hồi, thì đột nhiên nữ sinh kia thu tay lại, lướt về phía sau, vẻ mặt có hơi khó hiểu.

- Cậu không đánh hết sức!

Tần Dương nhíu mày:

- Ta cũng đã cố gắng hết cỡ rồi!

- Không!

Nữ sinh đeo kính nói bằng giọng chắc nịch:

- Cậu không thi triển ra loại trạng thái mà cậu đã sử dụng lúc cuối trận đấu giữa cậu và Danny hôm đó,... Chẳng lẽ đó là một môn bí pháp tăng lên thực lực?

Tần Dương cũng bất đắc dĩ, loại trạng thái kia Tần Dương cũng chẳng hiểu ra làm sao, hơn nữa còn không thể khống chế. Nhưng mà tình huống này cũng không thể nói với người ngoài, chỉ đành gật đầu:

- Ừ, lúc ấy Danny cũng đã sử dụng Bạo Linh Thuật, tôi không nghĩ ra chút biện pháp, chẳng lẽ đứng đó chờ hắn tới đánh gẫy xương sao?

Nữ sinh đeo kính nhíu mày, vừa chờ mong nhìn chằm chằm Tần Dương:

- Vậy cậu có thể sử dụng loại bí pháp kia đánh với tôi không, cậu bây giờ... đánh không đã nha.

Tần Dương vừa tức giận vừa buồn cười, cô gái này đúng là không biết khách sáo chút nào.

- Thi triển bí pháp tăng lên sức chiến đấu kiểu gì cũng sẽ gây ra tác dụng phụ, này, đã đánh thành như vậy rồi, tốt xấu gì thì cậu cũng nên nói tên mình ra đi chứ, rốt cục thì cậu là ai?
Bình Luận (0)
Comment