Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 629 - Chương 639: Cho Tôi Sự Ngạc Nhiên Lớn Hơn

Chương 639: Cho tôi sự ngạc nhiên lớn hơn
 

- Niếp Du Du, chúng ta đánh một trận đi!

- Cậu đã tăng cấp rồi?

- Tự tôi cảm thấy có chút tăng cấp, thử chút đi.

- Được!

- Thời gian địa điểm?

- Bốn giờ rưỡi chiều, chỗ cũ!

- Được!

Đã là một tuần từ lần đánh nhau với Niếp Du Du trước đó. Tuần này Tần Dương biến thành một học sinh ngoan ngoãn, mỗi ngày đều đi học đến lớp đúng giờ, buổi chiều vừa tan học đã không thấy bóng người đâu, về biệt thự Vân Vụ Sơn mà Mạc Vũ ở bắt đầu khổ tu.

Thực lực của Tần Dương tiến vào tiểu thành cảnh, yêu cầu của Mạc Vũ đối với hắn đã cao lên rất nhiều. Ở đây sớm đã chuẩn bị xong mọi phương tiện huấn luyện.

Năm giờ Tần Dương đến biệt thự, trước khi tu hành hai tiếng, đây xem như làm ấm thân, sau đó ăn cơm. Sau khi nghỉ ngơi nửa tiếng liền huấn luyện kiểu địa ngục.

Từ tám giờ huấn luyện mãi đến mười một giờ tối, ba tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã ép cạn từng phần thể lực của Tần Dương, khiến hắn biến thành một bãi bùn nát, ngay cả đầu ngón tay cũng không thể cử động, khiến cho lúc này, Mạc Vũ sẽ ném hắn xuống bồn thuốc nóng, ép hắn vận công.

Ngâm mình tu hành trong bồn thuốc hai tiếng đồng hồ, sau đó còn phải đánh nhau với Mạc Vũ. Không, nói chính xác là bị Mạc Vũ đánh khắp nơi!

Vốn dĩ trong kế hoạch huấn luyện của Mạc Vũ không có sự việc này, nhưng từ lúc phát hiện thể chất của Tần Dương trở nên vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa sau khi bị thương, năng lực lành vết thương siêu mạnh, ngoài ra da thịt mới mọc càng cứng cáp hơn, thậm chí ngay cả xương cốt cũng trở nên cứng rắn hơn. Thế nên Mạc Vũ mới thêm tiết mục đánh nhau này vào.

Trong tay Mạc Vũ cầm một trụ sáp trắng, Tần Dương tay không. Sau đó cây trụ dài trong tay của Mạc Vũ liền giống như một con rắn độc đang du ngoạn, không ngừng quất vào Tần Dương. Tần Dương có thể đỡ, có thể phản kích, chỉ là sự phản kháng này hoàn toàn vô dụng trước mặt Mạc Vũ.

Cây trụ dài của Mạc Vũ không chỉ đơn thuần quất vào chỗ nào đó trên người Tần Dương, mà sẽ quất vào toàn thân hắn, thậm chí có chỗ còn bị đánh hiện ra vết máu rõ ràng, đau đến mức Tần Dương hít vào khí lạnh.

Sau nửa giờ bị quất, bị đánh kiệt sức thương tích đầy mình, Tần Dương mới được tha cho, vô lực leo lên giường, khò khò thiếp đi.

Vào lúc này thể chất quái dị của Tần Dương liền thể hiện ra điểm mạnh mẽ. Vết bầm khắp người thậm chí là tình trạng da rướm máu đều chuyển biến tốt hơn rất nhiều sau khi Tần Dương tỉnh lại. Nhưng đến khi Tần Dương ăn bữa sáng bao gồm cả thuốc bổ đặc thù rồi đi học và buổi chiều trở về thì vết thương trên người hắn đã giảm đi kha khá, hơn nữa tinh thần phấn chấn. Sau đó quay về biệt thự liền bắt đầu một vòng khổ tu mới, bắt đầu một vòng bị quất mới.

Người tu hành bình thường căn bản không thể chịu nổi việc tu hành khối lượng lớn như vậy. Nhưng thể chất mạnh mẽ của Tần Dương lại chống đỡ cho hắn. Mà hiệu quả tu hành thế này cũng vô cùng rõ ràng.

Sau khi tu hành ba ngày, Tần Dương tích lũy sâu dày đã thuận lợi đột phá khiếu huyệt thứ mười ba. Nhưng sau đó một tuần lễ, Tần Dương lại lần nữa đột phá khiếu huyệt thứ mười bốn.

Đột phá tu hành dĩ nhiên sẽ không nhanh như vậy, đây cũng là do trước đó Tần Dương một mực tu hành nội khí làm nền móng chứ không vướng bận với mở huyệt, đương nhiên sau đó sẽ không nhanh như vậy.

Năng lực phản ứng của Tần Dương cũng tăng lên từng chút một nhờ bị Mạc Vũ không ngừng đánh đập. Dù sao cây gậy quất tới, tuy biết rõ không thể tránh né cũng phải né hoặc chế ngự, tệ lắm cũng phải vận chuyển nội khí để đỡ chứ không thể vì không tránh được đứng bất động ở đó, cứ thế để cho Mạc Vũ đánh được.

Mạc Vũ là cường giả đại thành cảnh thực lực hùng hậu, cây gậy trong tay ông vô cùng linh hoạt, tốc độ cực nhanh. Vì để chế ngự hay tránh né mà Tần Dương phải phát huy ra cực hạn của mình. Trong trạng thái chiến đấu cực hạn này, sức chiến đấu của Tần Dương cũng tăng lên từng chút một.

Sau khi hoàn tất đột phá khiếu huyệt lần thứ hai, Tần Dương lại hẹn chiến đấu với Niếp Du Du.

Chiếc xe của Khang Huy dừng trước ngã tư, Tần Dương một mình đi lên phía trên rừng cây.

Niếp Du Du đến đúng giờ, thấy ý chí chiến đấu dâng trào của Tần Dương, khẽ hất hất cằm:

- Một tuần lễ, cậu cảm thấy cậu đã tăng cấp sao?

Tần Dương cười hehe:

- Nói miệng chỉ vô dụng, đánh đi rồi cô sẽ biết.

- Cẩn thận đấy!

Tần Dương không nói nhảm với Niếp Du Du, trực tiếp xông đến, thân hình như tia điện.

Thần sắc của Niếp Du Du thay đổi, hai tay vốn dĩ trông có vẻ mềm mại đột nhiên trở nên khô quắt lại, cứng cáp và sắc bén hệt như vỏ cây.

Một cú đấm của Tần Dương đánh vào thanh kiếm của Niếp Du Du, Niếp Du Du bị đánh ngã lui về sau mấy bước, còn Tần Dương không sao tiếp tục xông đến.

Trong ánh mắt của Niếp Du Du lộ ra chút khiếp sợ. Một tuần trước, Tần Dương cũng mạnh mẽ đối đầu với cô như này, nhưng lực đạo trong nắm đấm của hắn tuyệt đối không mạnh như vậy!

Thực lực của hắn đã tăng lên rồi!

Trong mắt của Niếp Du Du tăng thêm chút nóng bỏng, ánh mắt cũng hơi sáng lên, biểu cảm trên mặt tăng thêm vẻ nghiêm túc.

Có chút thú vị!

Chiến đấu dĩ nhiên không đơn giản là đấm qua đấm lại, quan trọng là kỹ xảo, dùng sở trưởng của mình công kích vào điểm yếu của đối phương, đạt mục tiêu chiến thắng đối thủ, thậm chí là giết chết đối thủ.

Thân hình của Niếp Du Du đột nhiên nhanh lên mấy phần, như một cái bóng, lởn vởn xung quanh Tần Dương, hai tay như kiếm không ngừng tấn công vào những vị trí quan trọng trên người Tần Dương.

Tinh thần của Tần Dương đã tăng lên rất nhiều, Niếp Du Du này thật sự ra tay, thật sự hung ác, hơi không chú ý liền có thể trọng thương!

Trận chiến của hai người không kéo dài bao lâu, ước chừng sau năm phút, hai bóng người đã tách ra.

Tần Dương thở hổn hển trừng mắt nhìn Niếp Du Du đứng đối diện, ánh mắt nóng bỏng, ý chí chiến đấu mạnh mẽ.

Trên người của Tần Dương có vài chỗ chảy máu, vài chỗ bị ngón tay cào rách, còn có một chỗ bị kiếm đâm trúng, thêm một cái lỗ nhỏ. Nếu không phải Tần Dương phản ứng nhanh, né đi, chắc nhát đó có thể trực tiếp đâm vào vai hắn.

Niếp Du Du ổn hơn so với Tần Dương nhiều, nhưng cô cũng có hơi thở dốc, hơn nữa cô cũng bị Tần Dương đánh một cú.

Cú đánh này không tính là quá nặng, nhưng là việc căn bản không hề xảy ra trong trận chiến lần trước.

- Thực lực của cậu tăng lên không ít đó. Xem ra việc khổ tu của cậu rất có hiệu quả, có điều bây giờ cậu vẫn không phải đối thủ của tôi.

Tần Dương dĩ nhiên biết điều này. Đánh cũng không đánh lại, lẽ nào trong lòng mình không biết sao?

Tần Dương cười hehe:

- Đúng vậy, nhưng hôm nay tôi đánh trúng cô một cú, hơn nữa tôi không bị thương nặng như lần trước.

Ánh mắt của Niếp Du Du có chút sáng lên:

- Tốt lắm, tôi cũng hi vọng cậu có thể trở nên lợi hại hơn. Như vậy tôi mới có một đối thủ xứng tầm. Tốt nhất là cậu có thể trưởng thành đến mức tạo áp lực cho tôi, đó mới là điều tôi muốn nhất!

Tần Dương dĩ nhiên hiểu suy nghĩ của Niếp Du Du, khẽ cười nói:

- Đá mài dao sao?

Niếp Du Du cười nhạt:

- Như nhau cả thôi. Đúng rồi, sao trong một tuần lễ mà thực lực của cậu tăng nhiều như vậy?

Tần Dương thản nhiên trả lời:

- Lần trước đánh nhau với cô tôi là mười ba huyệt trung, bây giờ là mười lăm huyệt trung.

- Đột phá hai lần!

Niếp Du Du có chút khiếp sợ nhưng chợt hiểu ra:

- Tích lũy sâu dày, có khả năng lắm. Có điều không đúng, sức chiến đấu mà cậu thể hiện tuyệt đối không chỉ là mười lăm huyệt trung, ít nhất cũng có thể xứng với sức chiến đấu mười tám, mười chín huyệt trung.

Đương nhiên Tần Dương sẽ không giải thích, cười hehe:

- Ai lại không có chút bản lĩnh đặc biệt chứ. Tiêu chuẩn thực lực không đại diện cho sức chiến đấu, cô nói đúng không?

Niếp Du Du cũng không truy hỏi, thản nhiên nói:

- Tiếp tục đi, hi vọng lần sau cậu cho tôi sự ngạc nhiên lớn hơn!
Bình Luận (0)
Comment