Chương 644: Số 0 thần bí
- Số 0?
Số 6 ngẩng đầu lên nhìn, trong ánh mắt có ý giễu cợt.
Có lẽ là do tu vi cực mạnh một đời đã bị phê, cũng có thể là do biết bản thân không có kết cục gì tốt đẹp, chẳng mấy chốc số 6 đã lấy lại được tâm trạng bình tĩnh của mình.
Một sự bình tĩnh trong tuyệt vọng.
- Tao không biết.
- Không biết?
Mạc Vũ cau mày, kéo cái ghế bên cạnh lại rồi ngồi xuống ở trước mặt số 6. Người ông hơi cúi xuống, nhìn vào gương mặt bẩn thỉu, toàn thân rách rưới, khóe miệng chảy máu của số 6, ánh mắt nhìn xuống cảm giác như đang bị đè nén.
- Mày là thành viên lâu năm của Hắc Thủ, lại là người Hoa Hạ. Chí ít thì mày đi theo số 0 cũng đã được hơn 20 năm. Mày nói mày không biết hắn là ai sao?
Số 6 lạnh lùng trả lời:
- Từ trước tới nay số 0 lúc nào cũng thần bí, rất ít khi ra mặt gặp mọi người. Dù có gặp thì hắn cũng đều mang theo mặt nạ, nên bọn tao không biết hắn là ai, điều này không phải là rất bình thường sao?
Mạc Vũ trầm giọng nói:
- Vậy mày làm thế nào mà gia nhập vào Hắc Thủ, chẳng lẽ đến số 0 còn chưa biết là ai mà mày đã gia nhập sao?
Số 6 cười ha ha một tiếng:
- Bản thân tao vốn là người đã đi đến đường cùng, nếu đã có thêm một lối thoát thì tại sao tao lại không đi. Huống hồ dù số 0 là người đứng ra kêu gọi mọi người, nhưng tất cả mọi việc đều dùng tiền. Mọi người ra sức hoàn thành nhiệm vụ được giao hoặc liều mạng làm chỉ để kiếm tiền. Như vậy thì có vấn đề gì chứ?
Mạc Vũ lạnh lùng nhìn số 6:
- Đi đến đường cùng?
Số 6 thở một hơi dài, kể:
- Trước kia là do tao tranh chấp với người ta, trong lúc tức giận tao đã giết cả nhà người ta, bị người ta truy sát khắp nơi. Đúng vào lúc tao hết đường trốn chạy, số 0 tìm thấy tao. Hắn nói tao gia nhập Hắc Thủ, nghe theo sự sai khiến của hắn, chỉ cần tao đồng ý, hắn sẽ chỉ cho tao một con đường sống.
- Sau đó thì sao?
Có lẽ số 6 biết mình bị bắt thóp, nhưng những chuyện này vốn dĩ cũng không thể che giấu được, nên hắn cũng không ngại mà nói ra hết. Dù sao chuyện này cũng không liên quan đến bí mật quan trọng của Hắc Thủ.
- Lúc đó tao bị truy sát đến đường cùng, lại có một con đường sống cho nên đương nhiên là tao đồng ý yêu cầu của hắn. Sau đó, hắn thu xếp cho tao một chuyến tàu để vượt biên, đưa tao ra nước ngoài đến Philippines trốn vài năm. Rồi từ đó tao phụ trách luôn nhiệm vụ của Hắc Thủ ở bên đó, về sau hắn bí mật triệu hồi tao quay về, để bọn tao cùng hắn ra tay đối phó mày.
Mạc Vũ nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Hắc Thủ bọn mày thành lập được bao nhiêu năm rồi?
Số 6 lắc lắc đầu:
- Tao cũng không rõ, thời điểm lúc tao gia nhập Hắc Thủ mặc dù còn chưa chính thức có tiếng tăm, nhưng tao xếp thứ tự thứ 6, nên trước đó chắc đã được thành lập rồi. Yêu cầu của số 0 đối với bọn tao không nhiều, chỉ đưa ra nhiệm vụ, khi nhiệm vụ được hoàn thành sẽ được trả thù lao hậu hĩnh. Mặc dù ban đầu tao gia nhập Hắc Thủ là do bất đắc dĩ, nhưng dần dà rồi cũng thành quen. Hơn nữa khi có một tổ chức có thể phối hợp tác chiến hỗ trợ cho nhau, nói chung cũng tốt.
Mạc Vũ trầm ngâm mấy giây:
- Nhiều năm như vậy, trong bọn mày có người nào muốn bỏ đi hoặc phản bội Hắc Thủ không?
Số 6 cười cười, trên mặt vô thức lộ ra mấy phần sợ hãi.
- Từng có một lần.
Ánh mắt của số 6 có chút phiêu:
- Đó là chuyện rất nhiều năm về trước, nguyên nhân là từ một nhiệm vụ, số 9 bị người ngoài tiếp cận, sau đó bị thuyết phục, rồi phản bội Hắc Thủ. Số 9 cũng đã thoát ra khỏi tổ chức, được bảo vệ kĩ lưỡng. Đầu tiên số 0 thông báo cho bọn tao biết chuyện này, để bọn tao tự chú ý hành tung của mình. Dù sao ở các các nước Đông Nam Á này bọn tao đều có số hiệu, sau vài ngày, bọn tao nhận được một đoạn video...
Giọng của số 6 đột nhiên dừng lại, hít một hơi thật sâu, trong đôi mắt đầy sự sợ hãi.
Tần Dương không nhịn được hỏi chen vào:
- Nội dung của video đó là gì?
Số 6 nuốt nước bọt, âm thanh có phần nhỏ hơn và run rẩy:
- Số 9! Số 9 người đã đào tẩu và phản bội bị số 0 bắt được, rồi bị phế đi đan điền, cắt đứt tứ chi. Sau đó hắn bị nhét vào trong một cái lồng, rồi bị vứt vào trong một cái lồng với lũ chuột bị bỏ đói, lũ chuột đó ăn tươi nuốt sống hắn từng miếng một cứ như vậy cho đến hết... !
Sắc mặt Tần Dương lập tức thay đổi, trong lòng một phen tởm lợm kinh hoàng!
Số 6 là một kẻ tàn ác có thể giết sạch cả nhà người ta, qua nhiều năm như thế, hoàn toàn có thể nói là giết người không chớp mắt. Thế nhưng khi hắn kể về chuyện này, trong giọng nói còn phảng phất sự kinh hoàng, thì có thể thấy được chuyện này ảnh hưởng đến hắn lớn cỡ nào.
Thử đổi vị trí suy nghĩ thôi, thì cho dù là ai. Khi nhìn một người đang sống sờ sờ bị một lũ chuột đói như điên cuồng cứ thế từng miếng một ăn cho đến hết. Cảnh tượng khiến cho người ta thấy ghê tởm đến buồn nôn, nếu như bản thân mình chính là số 9, vậy thì cảm giác sẽ như thế nào chứ?
- Cầm thú!
Tần Dương thấp giọng quát một câu:
- Hắn muốn dùng loại thủ đoạn kinh khủng này để cảnh cáo bọn mày, khiến cho bọn mày không ai dám phản bội hắn!
Sắc mặt số 6 trắng bệch:
- Thời điểm lúc bọn tao gia nhập Hắc Thủ, đều đã từng thề độc, cả đời không phản bội Hắc Thủ, nếu có phản bội, sẽ bị ngàn vạn con chuột cắn xé đến chết!
Trên gương mặt của Mạc Vũ cũng có mấy phần sát khí lạnh thấu xương:
- Cho nên khi số 9 phản bội hắn, hắn liền dùng lời thề mà bọn mày đã lập để trừng phạt hắn, giết gà dọa khỉ!
Số 6 hít một hơi thật sâu, nhìn Mạc Vũ:
- Giết tao đi, theo quy củ của bọn tao, bị bắt nhất định phải lập tức tự sát, nếu như phản bội tổ chức, thì sẽ gặp kết cục tương tự như vậy. Tao cũng không biết số 0 là ai, nên cho dù mày có dung hình cũng vô dụng thôi.
Mạc Vũ không tiếp lời của số 6, mà suy nghĩ một chút rồi nói:
- Không thể nào toàn bộ Hắc Thủ như vậy mà không có lấy một người biết rõ số 0 ai là. Vậy lỡ nếu như xảy ra chuyện gì, số 0 rơi tay kẻ khác, thì chẳng phải là kẻ khác có thể tiện tay tiếp nhận toàn bộ Hắc Thủ sao. Hoặc là những chuyện ngoài ý muốn, chẳng hạn như kẻ khác giả mạo số 0 thì sao?
Số 6 do dự một chút:
- Số một, số 2 và người tên Linh Thị bên cạnh số 0 đó hẳn là biết rõ thân phận thực của hắn, còn những người khác chắc là đều không biết rõ.
Linh Thị?
Tần Dương hơi sững sờ:
- Linh Thị là cái gì?
Số 6 trả lời:
- Linh Thị tức là tên gọi tắt của người hầu bên cạnh số 0, hắn tự xưng là Linh Thị, nên bọn tao cũng gọi hắn như thế. Có rất nhiều lúc chính là hắn thay số 0 truyền đạt mệnh lệnh.
Linh Thị!
Tiềm thức trong đầu Tần Dương lóe qua hai chữ Ẩn Thị, hắn quay đầu nhìn về phía Mạc Vũ, trong ánh mắt có phần nghi hoặc.
Người này có thù với sư phụ Mạc Vũ, bên cạnh còn mang theo một kẻ thân cận, tên gọi là Linh Thị, cái tên gọi này cũng có chút cảm giác quen thuộc...
Có lẽ người này hiểu rất rõ Mạc Vũ và cả Ẩn Môn nữa, rốt cuộc người này là người nào?
Chân mày Mạc Vũ cau lại, tựa hồ như đang suy tư.
Tần Dương quay mắt nhìn lại, trong đầu lóe qua một ý nghĩ.
- Sư phụ, Hắc Thủ là một tổ chức mà nhà nước đang để mắt tới, bọn họ muốn tiêu diệt Hắc Thủ cũng không phải ngày một ngày hai rồi, bây giờ đã bắt được số 6, con nghĩ có lẽ bọn họ sẽ rất có có hứng thú đấy...
Mạc Vũ lấy lại tinh thần, quay về phía Tần Dương gật gật đầu:
- Con liên hệ bọn họ, để bọn họ phái người đến đưa hắn đi, nhớ phải giữ bí mật. Nếu không, nói không chừng số 6 sẽ là số 9 tiếp theo!
Mạc Vũ đương nhiên hiểu rõ ý Tần Dương là nói tới Long Tổ, việc này giao cho Long Tổ đến xử lý quả thực rất tốt. Khả năng triệu tập lực lượng của bọn họ tuyệt đối không phải là cái mà thầy trò Mạc Vũ hay là Hắc Thủ có thể so sánh được.
Dù số 6 không biết số 0 là ai, nhưng hắn cũng đã ở trong Hắc Thủ hơn 20 năm, nhất định sẽ biết được rất nhiều bí mật của Hắc Thủ, nếu khai thác ra được, thì đối với việc đả kích vào Hắc Thủ nhất định sẽ rất có tác dụng.
Tần Dương cẩn thận nói:
- Trước tiên phải loại trừ khả năng bọn họ truyền tin ra bên ngoài, sau đó chuyển đến địa điểm an toàn rồi tính!