Chương 649: Đừng có xem thường người khác nha!
Trong lời nói của Tần Dương tràn đầy vẻ nghiêm túc.
Quả thật, Bloody Tusk là một web ngầm, vị trí của nó rất khó tìm thấy, người chủ thực sự phía sau nó thì lại càng khó tìm thấy hơn. Nhưng đây cũng chỉ là chuyện rất khó mà thôi, chứ không phải là tuyệt đối không thể làm được.
Hai kỳ thủ cờ vây cùng đánh cờ với nhau, nếu như một bên đã rơi vào đường cùng, dù có làm gì cũng không thể nào lật ngược thế cờ được, vậy thì hắn cũng chỉ còn có một lựa chọn duy nhất mà thôi.
Lật tung bàn cờ lên!
Cái giải thưởng công khai 20.000.000 này cũng giống như là một thanh kiếm đặt ở trên cổ Tần Dương vậy. Nó có thể giết chết Tần Dương bất cứ lúc nào. Nhưng bây giờ Tần Dương vẫn còn sống sờ sờ ra đây, nên đương nhiên là hắn sẽ không ngồi im chờ chết, mà dù thế nào hắn cũng sẽ phản kích lại.
Trong ánh mắt Mạc Vũ nhìn đệ tử của mình, có hơi ánh lên thần thái vui mừng.
Biết khó khăn mà vẫn làm, gặp khó không lùi, đây mới chính là phong thái của đệ tử Ẩn Môn.
- Được, mặc kệ như thế nào, thì nhất định cũng sẽ có cách giải quyết, nhưng an toàn vẫn là quan trọng nhất. Tạm thời con đừng tới trường nữa, con ở trong trường, chính là ở ngoài sáng, bọn chúng ở trong tối. Nhưng nếu như con rời khỏi trường học, vậy thì có nghĩa là tất cả đều ở trong bóng tối, cộng thêm phần tình báo mà Long Tổ gửi cho con, thậm chí con còn chiếm ưu thế.
Tần Dương cũng không từ chối đề nghị của Mạc Vũ, khẽ gật đầu đồng ý.
Ở thời điểm như thế này, nếu như Tần Dương còn khăng khăng muốn tới trường, kiên trì muốn đặt bản thân ở ngoài sáng, làm cho bản thân trở thành bia ngắm. Vậy thì đó không phải là kiên trì, mà là tùy hứng, là biểu hiện của việc không có trách nhiệm với sinh mệnh của mình.
Tần Dương nghĩ tới Nhiếp Du Du lúc này đã rời khỏi bệnh viện, tạm thời e rằng không có thời gian so tài với cô, nên lấy ra điện thoại gọi cho cô.
- Xảy ra chút chuyện, e rằng khoảng thời gian tiếp theo tôi không thể lộ mặt được. Chuyện so tài giữa hai chúng ta chắc phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa vậy.
Nhiếp Du Du ừ một tiếng:
- Sao vậy, cậu sợ Hắc Thủ sẽ tiếp tục ra tay đối phó cậu sao?
Tần Dương cười khổ:
- Không phải là lo, mà bọn chúng đã ra tay đối phó tôi rồi. Lấy 20.000.000 ra công khai treo giải mua mạng tôi, ở trên trang web Bloody Tusk.
- Ách, công khai treo giải 20.000.000, vậy cậu gặp rắc rồi to rồi đó. Có biết ai đăng bài không?
Tần Dương hít một hơi thật sâu:
- Không biết. Thế nên mới phiền phức. Tôi đã lấy được tin tức, hiện giờ đã có một nhóm sát thủ nhập cảnh, chuẩn bị đến Trung Hải giết tôi, nên tạm thời tôi chỉ có thể ẩn nấp trước, rồi âm thầm phản kích.
Nhiếp Du Du có chút hăng hái hỏi:
- Âm thầm phản kích sao, vậy cậu định phản kích như thế nào?
Tần Dương thản nhiên trả lời:
- Tôi có một bản danh sách các sát thủ. Mặc dù không được đầy đủ cho lắm, nhưng trong này cũng có rất nhiều cái tên, nên tôi định âm thầm ra tay, chơi với bọn chúng một chút.
Nhiếp Du Du thoải mái trả lời:
- Để tôi giúp cậu.
Tần Dương hơi ngẩn người ra, rồi cười nói:
- Cậu giúp tôi làm gì, đây là chuyện riêng của tôi, cũng đâu liên quan gì tới cậu đâu, cậu mà dính vào rồi bị lộ ra, vậy thì rắc rối to đấy.
- Tôi biết là sẽ có rắc rối. Nhưng nếu như bản thân muốn có gì đó, thì dù sao cũng phải bỏ ra thứ gì để trao đổi chứ.
Nhất thời, trong mắt Tần Dương không khỏi hiện lên vẻ khó hiểu:
- Lấy được? Cậu muốn lấy được cái gì?
Nhiếp Du Du thoải mái nói:
- Tôi muốn học Khiên Ti Chưởng của Ẩn Môn.
Tần Dương hơi ngẩn người:
- Khiên Ti Chưởng là cái gì?
Nhiếp Du Du thẳng thắn trả lời:
- Là một môn võ học, cậu không biết âu cũng là chuyện bình thường, bởi vì môn công pháp này cũng không thích hợp với cậu, nhưng đối với tôi thì nó lại cực kỳ hữu dụng. Tôi tu luyện Vô Tướng Chỉ Kiếm, nếu như được phối hợp với Khiên Ti Chưởng thì uy lực sẽ tăng lên gấp mấy lần.
Tần Dương cười, xem ra cô thiếu nữ mặt trẻ con này đúng là thẳng thắn.
- Việc này tôi không thể tự quyết định được, tôi phải hỏi ý sư phụ trước.
Nhiếp Du Du cười hắc hắc rồi nói:
- Không sao, cậu cứ hỏi đi, tôi sẽ không học không Khiên Ti Chưởng của cậu đâu. Tôi sẽ giúp cậu âm thầm đối phó những tên sát thủ này và Hắc Thủ, thậm chí cả những tên không bị lộ ra kia nữa. Khi nào cậu cảm thấy tôi làm đủ rồi, thì hãy đưa Khiên Ti Chưởng cho tôi. Ừm, cậu không được từ chối đâu nha, vì bộ Khiên Ti Chưởng này, tôi chỉ có thể trông chờ ở cậu thôi đó.
Tần Dương nghe thiếu nữ mặt trẻ con kia nói vậy, không nhịn được mỉm cười:
- Cậu đang ép mua buộc bán đấy hả, những tên mà tôi muốn đối phó đều là kẻ giết người đấy, cậu muốn dính vào hả?
Thiếu nữ mặt trẻ con hừ lạnh rồi nói:
- Giết người thôi, chứ có gì đâu, đơn giản. Đừng có xem thường người khác chứ, Gửi cho tôi một phần thông tin về bọn chúng đi, tôi xử lý cho, bảo đảm bọn chúng sẽ biến mất mà không ai hay.
Tần Dương nghe thấy cô nói năng nghiêm túc như vậy thì không nhịn được bèn hỏi:
- Cậu từng giết người rồi?
Thiếu nữ mặt trẻ con khẽ nói:
- Quên nói với cậu, tôi cũng là một sát thủ, hơn nữa còn là loại hung ác tàn nhẫn giết người vô số nữa cơ. Thế cậu nghĩ tôi luyện thành phong cách chiến đấu như vậy kiểu gì. Đều là hình thành từ trong chém giết cùng với chiến đấu mà ra đấy.
Tần Dương trợn tròn mắt, kinh ngạc nói:
- Cậu là một sát thủ? Cậu mới bao nhiêu tuổi, đừng có lừa tôi?
Thiếu nữ mặt trẻ con hừ lạnh một tiếng:
- Cậu cũng đâu có lớn hơn tôi là bao. Dếu như cậu cũng có thể trải qua nhiều chuyện như vậy, thì chẳng lẽ tôi không thể sao. Đừng có xem thường người khác nha.
Tần Dương nhớ lại những màn ra tay cực kỳ tàn nhẫn khi hai người giao đấu với nhau, thì trong lòng cũng đã tin lời Nhiếp Du Du tới bảy phần, nhưng bản thân hắn vẫn chưa thoát khỏi cảm xúc kinh ngạc.
Dường như thiếu nữ mặt trẻ con lo Tần Dương đoán mò, nên chủ động giải thích:
- Quả thật là tôi đã giết không ít người, nhưng chúng đều là những kẻ ác, đều là những kẻ đáng chết. Tôi không có giết bừa bãi người vô tôi đâu nha, nên cậu đừng nghĩ tới chuyện lấy lý do trừ ma vệ đạo đối phó tôi đó.
Tần Dương chẳng biết nên khóc hay nên cười nữa, có ai nói muốn trừ ma vệ đạo đâu, cậu đừng tự mình làm trò nữa.
- Để tôi hỏi sư phụ trước cái đã, rồi trả lời cho cậu sau.
Tần Dương cúp điện thoại, rồi kể lại chuyện này cho Mạc Vũ.
- Vô Tướng Chỉ Kiếm?
Mạc Vũ trên mặt toát ra mấy phần giật mình thần sắc:
- Thì ra là đệ tử của hắn, thảo nào. Nếu như là đệ tử của hắn, vậy thì chuyện cô bé kia nói mình là sát thủ hắn không phải là nói dối đâu. Bởi vì sư phụ của cô bé này chính là một sát thủ siêu cấp, rất am hiểu ám sát gần người ở cự ly gần. Đệ tử do hắn dạy dỗ đi làm sát thủ tự nhiên cũng là chuyện rất bình thường, chuyện tuổi còn trẻ như vậy mà đã có thực lực như thế này cũng dễ hiểu.
Tần Dương tò mò hỏi:
- Sư phụ cũa cậu ta rất lợi hại sao, cái tên Vô Tướng Chỉ Kiếm này nghe có vẻ rất đỉnh nha.
Mạc Vũ cười ha hả rồi nói:
- Sư phụ của cô bé này rất lợi hại, nhưng lại là thần long thấy đầu không thấy đuôi, hành tung khó đoán. Bây giờ hắn cũng ít ra tay, nhưng nhiều năm trước, một khi hắn ra tay ám sát thì chưa bao giồ thất bại, ít nhất cũng phải có ba cao thủ Đại Thành cảnh chết trong tay hắn. Chỉ là, tuy người này có giết người, nhưng chỉ giết những kẻ đáng chết, chưa bao giờ giết người vô tội, nên dù hắn là sát thủ, nhưng cũng không có ai thực sự đi kiếm chuyện với hắn cả. Đương nhiên, cũng có một phần nguyên nhân là vì người này am hiểu ẩn nấp.
Tần Dương trợn tròn mắt, ba cao thủ Đại Thành cảnh chết trong tay sư phụ của cậu ta, xem ra sư phụ của Nhiếp Du Du đúng là rất đỉnh nha!
- Nhiếp Du Du nói sẽ giúp con, dùng để đổi lấy Khiên Ti Chưởng. Sư phụ, người có đồng ý không?
Mạc Vũ mở to hai mắt:
- Đồng ý chứ sao lại không. Khiên Ti Chưởng đúng là của Ẩn Môn, là do một vị Môn chủ thu thập được, nhưng nó cũng không thích hợp cho con tu luyện, nên vẫn luôn bỏ xó trong góc. Nếu như có thể lợi dụng được đồ thừa, thì sao lại không đồng ý chứ?
Tần Dương ah một tiếng, thuận miệng hỏi:
- Vậy thì bao giờ đưa cho cậu ấy đây ạ?
- Đương nhiên là bây giờ rồi!
Mạc Vũ không chút do dự, nói tiếp:
- Sau khi cô bé học xong Khiên Ti Chưởng, phối hợp với Vô Tướng Chỉ Kiếm, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều. Vậy chẳng phải là càng có thể giúp con nhiều hơn sao?
Tần Dương ngẩn người, chợt cười.
Vụ làm ăn này đúng là nên làm như vậy.
Hắc hắc, sư phụ đúng là lợi hại!