Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 650 - Chương 660: Biên Độ Tăng Trưởng Khoa Trương

Chương 660: Biên độ tăng trưởng khoa trương
 

Năm ngày sau, Tần Dương âm thầm xuất viện. Điều này khiến toàn bộ bác sĩ trong bệnh viện đều kinh ngạc.

Lúc Tần Dương nhập viện, thậm chí đám bác sĩ kia còn cảm thấy Tần Dương hết thuốc chữa rồi. Dù sao thì toàn bộ con người Tần Dương đã bị bom nổ tàn phá tới mức nội tạng bị tổn thương, toàn thân bị bỏng hết sức thảm hại, nhất là tấm lưng nhìn vô cùng thê thảm, cả người hắn cứ như thể bị nướng chín vậy.

Vậy mà bây giờ mới trải qua có mấy ngày chứ?

Hôn mê ba ngày, tỉnh lại năm ngày, tổng cộng mới tám ngày vậy mà một kẻ dường như chỉ còn lại hơi thở cuối cùng như Tần Dương lại hồi phục tràn đầy sinh lực, xuất viện với tinh lực dồi dào. Những vết thương trên người hắn đã hoàn toàn lành lặn.

Đây rõ ràng là một kỳ tích!

Nếu không phải phía trên có người chào hỏi thì e rằng đám bác sĩ trong bệnh viện đã nóng lòng bắt cóc Tần Dương để cắt khúc ra nghiên cứu rồi.

Trong căn biệt thự, Mạc Vũ đang đứng trước mặt Tần Dương, mỉm cười nói:

- Đến đây, tấn công thầy toàn lực.

Tần Dương biết Mạc Vũ muốn kiểm tra lực chiến đấu của hắn. Hắn cũng không hề do dự, dang tay dang chân ra, dùng toàn lực xông thẳng vào Mạc Vũ. Chân hắn đạp xuống đất, cả cơ thể bay lên, một bên đầu gối lao thẳng tới phía trước.

Mạc Vũ vỗ tay. Một luồng sức mạnh vừa lớn vừa ôn hòa đánh vào đầu gối Tần Dương. Tần Dương rơi xuống đất, thuận thế đá nghiêng một nhát hiểm ác, quét về phía Mạc Vũ.

Mạc Vũ giờ chân lên, đón lấy cước hung hãn của Tần Dương.

- Ầm!

Một tiếng nổ vô hình phát ra, vang lên nặng nề. Mặc Vũ lùi về phía sau một bước, sau đó đững vững lại.

Trong mắt Mạc Vũ toát lên vài phần kinh ngạc. Ông vốn là cường giả Đại Thành cảnh, thực lực mạnh hơn Tần Dương không biết bao nhiêu lần, vậy mà Tần Dương lại có khả năng tấn công khiến ông phải lùi lại hẳn một bước. Quả là một sức mạnh to lớn!

Bình thường, Mặc Vũ hay khảo hạch để đánh giá lực chiến đấu của Tần Dương. Lần khảo hạch trước mới cách hiện tại tầm mười mấy ngày. Nhưng lúc đó, lực tấn công của Tần Dương mạnh lắm cũng chỉ khiến cơ thể Mặc Vũ hơi dao động một chút thôi, nhưng hôm nay, mới có mười mấy ngày thôi mà lực tấn công của Tần Dương đã được nâng cao đến như vậy rồi.

Chớ có coi thường bước chân lùi lại này. Thực lực của Mạc Vũ vô cùng khủng khiếp. Muốn khiến ông phải lùi một bước tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng gì.

Điều quan trọng hơn đó là, không phải trong thời gian này Tần Dương đã bị thương nghiêm trọng, luôn nằm trong bệnh viện, không hề tiến hành bất cứ sự tu hành nào hay sao?

Không hề tu hành mà thực lực có thể lên nhanh như vậy sao?

Đòn tấn công của Tần Dương vừa hung ác vừa mãnh liệt. Toàn bộ con người hắn đường như hóa thành một cơn gió lốc, vây quanh Mạc Vũ, công kích không ngừng. Toàn thân hắn như thể đã biến thành cái chùy tấn công, mang theo sức mạnh hung ác, liên tiếp oanh kích Mạc Vũ.

Đòn tấn công này vô cùng hung ác. Dù phía trước có là bức tường thành xi măng thì e rằng cũng không cản nổi hắn. Nhưng dường như những đòn tấn công đó không hề phát huy bất kỳ tác dụng gì trước mặt Mạc Vũ. Mạc Vũ giống như một cây Định Hải Thần Châm, dù cho Tần Dương có dâng sóng biển ngập trời thì ông vẫn đứng sừng sững bất động.

Công kích tầm ba phút, Mạc Vũ liền dùng một chưởng đánh bay Tần Dương, khiến hắn ngã rầm xuống đất.

- Được rồi!

Hai tay Tần Dương đập xuống đất. Cả cơ thể nhẹ nhàng đứng thẳng dậy, sắc mặt thoáng hiện ra sự uể oải.

- Sư phụ, thầy thật lợi hại. Đòn tấn công của con căn bản không làm gì được thầy.

Mạc Vũ mỉm cười:

- Đừng tự ti. Con đã tiến bộ rất nhiều rồi. Lần trước con chẳng có cách nào đánh lui được thầy.

Đôi mắt Tần Dương sáng lên:

- Sư phụ! Thầy nói như vậy có nghĩa là thực lực của con đã tăng lên?

- Tăng lên rất nhiều, vậy nên ta mới cảm thấy kỳ lạ. Mấy ngày này con đều nằm trong bệnh viện, căn bản không hề tu hành. Vậy mà biên độ tăng lên của lực chiến đấu còn lớn hơn rất nhiều so với giai đoạn trước đây con khổ hành ở nhà…

Tần Dương mở to hai mắt. Hắn có thể cảm nhận được quyền cước của mình càng lúc càng có lực, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh hơn. Nhưng hắn lại không dám khẳng định bản thân mình đã tiến bộ được bao nhiêu. Dù sao thì trước mặt Mạc Vũ, dù hắn có tiến bộ bao nhiêu thì kết quả cũng chẳng khác là bao.

Mạc Vũ đưa tay sờ lên cằm. Ông suy đoán:

- Lẽ nào là do việc con bị thương vì trải qua vụ nổ lần này?

Tần Dương sửng sốt:

- Bị thương? Vẫn có thể nâng cao thực lực sao?

- Với người khác thì không thể, nhưng đối với con thì hoàn toàn có khả năng.

Mạc Vũ buông tay xuống, mỉm cười:

- Con quên mất lần trước thi đấu cùng Danniel, con bị đánh tới mức mu bàn tay đầm đìa máu, nát cả xương cốt sao? Sau khi lành lại, nắm đấm của con càng trở nên cứng rắn hơn, đến ngay cả độ cứng của xương cốt cũng tăng lên rất nhiều. Lần này con trải qua việc bị nổ tung, toàn thân phải chịu sự công kích nghiêm trọng, lớp da trên cơ thể bị thiêu hủy nhiều chỗ, phía sau lưng lại càng giống như bị nướng chín. Vậy mà trong khoảng thời gian ngắn có mấy ngày, con đã hoàn toàn lạnh lặn. Ta nghi ngờ rằng lớp da và gân cốt của con vì lần này bị thương mà khả năng rèn luyện lại được tăng lên một lần nữa, nên mới có thể nâng cao được lực chiến đấu như thế.

Tần Dương nghĩ ngợi. Đúng là có khả năng như thế thật:

- Vậy thì cũng hơi bị khoa trương. Thế nếu như con muốn nâng cao thực lực thì sẽ tự hại mình thêm một lần nữa, thể chẳng phải là thực lực sẽ càng tăng nhanh hơn hay sao?

Mạc Vũ cười nói:

- Cơ thể của con đã trải qua quá trình biến dị. Nếu như loại biến dị đó vẫn tiếp tục tái sinh thì có khi cách của con thật sự hữu dụng. Nhưng nếu năng lượng cung cấp cho sự biến dị có tính tiêu hao thì có thể là khi đặt tới một trình độ nào đó, sau khi những thứ đó tiêu hao hết thì tố chất cơ thể của con sẽ không thể tăng thêm được nữa.

Tần Dương suy nghĩ lời nói của Mạc Vũ một hồi rồi cười:

- Nếu tiếp tục tái sinh thì con sẽ lợi hại lắm đấy. Có khi sau này cơ thể còn trở nên khủng khiếp hơn cả tu hành giả của phương tây, nhưng vẫn sở hữu nội khí mạnh mẽ, như vậy thì chắc chắn sức chiến đấu sẽ được tích lũy mà nâng cao lên.

- Đến đây! Thầy giúp con kiểm ta một vài thông số đơn giản. Từ những thông số này có thể thấy được sức chiến đấu của con đã tăng lên tới mức độ tiêu chuẩn nào rồi.

Tần Dương đi theo Mạc Vũ vào trong căn phòng, dừng lại trước một dung cụ đặt giữa căn phòng không.

Những dụng cụ này khá đơn giản. Chúng có thể đo được sức mạnh, tốc độ phản xạ vân vân. Giống như là chiếc máy đấm bốc này, tu hành giả ở mỗi cấp độ có thể đánh ra được một đấm có sức mạnh bao nhiêu. Đây đều là những con số tham khảo. Mặc dù có sự biến động, không hoàn toàn chính xác nhưng cũng có thể coi như là một sự tham khảo tương đối.

Tần Dương đấm một quyền vào chiếc máy, những con số ở phía trên nhảy liên tục, trong nháy mắt đã nhảy tới một con số vô cùng khủng khiếp.

Mạc Vũ cầm một cuốn sổ bên cạnh lên. Trên đó có ghi chép lại những con số kiểm tra và ngày kiểm tra trước đây của Tần Dương.

Mạc Vũ so sánh chúng với những con số trong vòng mười ngày, biểu hiện cũng vô cùng kinh ngạc:

- Sức mạnh nắm đấm của con đã tăng 73% so với mười ngày trước!

Tần Dương cũng vô cùng kinh ngạc. Lần này tăng lên nhanh quá, dường như tăng nhanh gấp bội rồi!

- Vậy với sức mạnh hiện tại của con thì tương đương với thành tích thực lực đánh ra nào của tu hành giả?

Rõ ràng Mạc Vũ rất rõ về điều này nên trong mắt ông hiện ra biểu hiện không dám tin:

- Thành tích hiện tại của con, ít nhất cũng phải là nhân tài có thực lực trung nhị thập khiếu huyệt mới có thể đánh ra được, thậm chí còn cao hơn một chút. Thực sự biên độ tăng trưởng của con có chút khoa trương!

Trung nhị thập khiếu huyệt?

Đôi mắt Tần Dương sáng lên. Hiện tại thực lực của bản thân hắn đã là trung thập ngũ khiếu huyệt, lực chiến đấu thực tế này đúng là có chút khoa trương thật!
Bình Luận (0)
Comment