Chương 667: Hay là dì góp một ít cổ phần?
Lý Tư Kỳ đã thân với Lô Quân Di và Dư Quang Thành từ trước, nên dù đây là tiệc gia đình nhưng cũng không ai cảm thấy mất tự nhiên cả.
Già trẻ nhà họ Lôi đều có mặt đầy đủ, hiển nhiên là bọn họ rất coi trọng bữa cơm này. Hoặc cũng có thể nói, bọn họ rất xem trọng Tần Dương, nên đối xử với hắn hệt như người nhà.
- Tiểu Tần, gần đây tôi có nghe được một tin, nói cậu đã hẹn ba tháng sau sẽ giao đấu với đệ tử của Lục Thiên Sinh, chuyện này là thật sao?
Tần Dương ngẩng đầu nhìn Lôi Kiến Quân, rồi cười nói:
- Ừ, 20 năm trước Lục Thiên Sinh và sư phụ tôi đối thủ với nhau, bây giờ cả hai người đều đã có đệ tử, nên đương nhiên là phải tiếp tục cuộc chiến năm đó rồi.
Lô Quân Di lo lắng hỏi:
- Thế lực của nhà họ Lục đã ăn sâu bén rễ ở Trung Hải, thực lực lại mạnh mẽ. Lục Thiên Sinh là thiên tài nhà họ Lục, thực lực của hắn rất mạnh, đồ đệ của hắn chắc hẳn cũng rất lợi hại. Em có nắm chắc phần thắng không?
Đối với sự quan tâm của Lô Quân Di và mọi người, Tần Dương cũng trả lời hệt như khi nói với Thư Tu. Lôi Kiến Quân cũng bày tỏ muốn đi tới tận nơi cổ vũ cho Tần Dương.
Tần Dương nhớ tới hôm đó sư phụ cũng sẽ đến, không bằng nhân cơ hội này để cho hai bên gặp nhau, nên hắn lập tức đồng ý ngay.
Tần Dương cũng không kể với nhà họ Lôi chuyện hắn bị người ta bỏ ra 20.000.000 treo giải mua mạng của hắn. Nếu bọn họ mà biết, nhất định sẽ càng thêm lo lắng, nhất là dì nhỏ, sợ rằng sẽ lo tới phát điên mất thôi.
Sau khi ăn xong, La Thi Nhã lấy đại một cái cớ kéoTần Dương ra ngoài, cười lạnh nói:
- Tiểu Dương Dương, con muốn tự khai, hay đợi dì nghiêm hình bức cung đây?
Tần Dương giả ngu nói:
- Dì nhỏ, con phải khai gì cơ?
La Thi Nhã hừ lạnh rồi nói:
- Đừng có giả ngu với dì, quan hệ giữa con và Lý Tư Kỳ là như thế nào, thành thật khai báo đi. Bằng không, hậu quả ra sao thì con biết rồi đấy
Tần Dương biết rõ mấy chiêu giày vò mình của dì nhỏ, đành phải bất đắc dĩ thừa nhận:
- Tối hôm qua cô ấy tổ chức sinh nhật trước cho con. Sáng nay bọn con cùng nhau rời khách sạn rồi tới đây.
- Đêm qua? Khách sạn?
Hai mắt La Thi Nhã lập tức sáng rực:
- Hai đứa ngủ với nhau rồi?
Tần Dương nghe vậy thì hơi xấu hổ, mặt đỏ lựng lên, chống chế:
- Dì nhỏ, con là người lớn rồi mà, dì đâu cần phải hỏi kỹ tới vậy chứ.
La Thi Nhã đưa tay nhéo mặt Tần Dương, cười híp cả mắt lại rồi nói:
- Ghê nha, đã âm thầm ngủ với nhau rồi cơ đấy. Bảo sao Lý Tư Kỳ lại kính cẩn lễ phép với dì thế, chắc đã coi dì như người lớn trong nhà ha.
Tần Dương sờ mũi một cái:
- Không có đâu, dì là dì nhỏ của con, cô ấy lại là bạn con. Dì là bậc bề trên, nên đương nhiên là cô ấy phải lễ phép với dì rồi.
- Đừng có mà nói nhảm. Dì nhỏ là dì nhỏ, bậc bề trên là bậc bề trên. Đây là hai cái khác nhau đó!
La Thi Nhã cảm thấy khó chịu bèn đậu đen rau muống một câu, sau đó ánh mắt cô lại sáng lên, cô hỏi tiếp:
- Bây giờ cô bé đang là ngôi sao mới nổi, là giai đoạn cực kỳ quan trọng trong sự nghiệp. Giờ hai đứa lại yêu đương, cô bé không sợ ảnh hưởng tới sự nghiệp của bản thân sao. À, mà bây giờ hai đứa có phải là người yêu không vậy?
Tần Dương do dự một hồi, rồi cười khổ:
- Cũng không phải.
La Thi Nhã vỗ tay một cái, dường như đã hiểu được ý của Tần Dương:
- Tố chức sinh nhật trước cho con, lại còn ngủ cùng với con, nhưng lại không phải là người yêu... Ừm, có nghĩa là cô bé yêu con, nhưng vì sự nghiệp ngôi sao của mình không tiện cho chuyện yêu đương, nên quan hệ giữa hai đứa mới như vậy?
Nét mặt của Tần Dương không khỏi có chút bất đắc dĩ:
- Dì nhỏ, dì đúng là nên đi viết tiểu thuyết trinh thám đi.
La Thi Nhã cười đắc ý:
- Con quá xem thường dì nhỏ của con rồi đó, nếu như ngay cả chút chuyện này mà cũng đoán không ra, vậy thì làm sao mà lăn lộn thương trường được.
La Thi Nhã hơi ngừng lại một lát, sau đó cố nhéo mặt Tần Dương rồi nói:
- Tiểu Dương Dương, con giỏi lắm nha. Có thể âm thầm tán tỉnh được một cô nàng xinh đẹp như vậy, lại còn là ngôi sao nữa chứ...
Tần Dương khẽ giải thích:
- Chuyện của bọn con có hơi phức tạp...
- Dù có phức tạp tới cỡ nào, thì bản chất của nó vẫn là như thế!
La Thi Nhã không hề ngần ngại mà nói thẳng:
- Vốn dì còn muốn hỏi xem con định xử lý chuyện Hàn Thanh Thanh và Văn Vũ Nghiên ra sao. Nhưng nếu như quan hệ giữa hai đứa không phải là người yêu chính thức, vậy thì dì cũng yên tâm.
Tần Dương nhìn La Thi Nhã bằng ánh mắt kinh ngạc:
- Dì nhỏ, dì cảm thấy chuyện này bình thường sao, dì là phụ nữ đó?
La Thi Nhã trừng mắt nhìn Tần Dương một cái:
- Nếu như nhìn từ góc độ đạo đức, vậy thì chuyện này là sai. Nhưng nếu như nhìn từ góc độ thực tế, vậy thì chuyện này rất bình thường. Làm gì có ai làm việc trong giới điện ảnh và truyền hình mà không có vài mối quan hệ phức tạp chứ, ai chẳng muốn mình được hậu thuẫn. Chuyện từ bỏ tình yêu vì sự nghiệp cũng không ít. Nơi nào mà không có quy tắc ngầm chứ. Ừm, cũng đâu phải chỉ mỗi giới điện ảnh và truyền hình mới có, ngành nghề nào mà không như vậy?
- Dù quan hệ giữa Lý Tư Kỳ và con cũng có một chút là vì lợi ích, nhưng phần này chắn chắn là không nhiều. Dù sao thì hai đứa cũng là bạn, nên nếu con cảm thấy nên giúp thì vẫn sẽ giúp. Lý do chiếm phần lớn hẳn vẫn là vì cô bé yêu con, nên mới muốn xác định rõ mối quan hệ nương tựa cả về mặt tinh thần lẫn thực tế thôi...
Tần Dương không biết nói gì, vì dường như những điều mà La Thi Nhã vừa nói đều đúng.
Khi La Thi Nhã nhìn nét mặt của Tần Dương, nét cười trên mặt cô dần có vẻ đắc ý:
- Lại nói, dù con có sai thì đã sao, dì chính là dì nhỏ của con đó! Là dì nhỏ thân nhất đó nha! Dì đương nhiên là phải đứng về phía con rồi, huống hồ con cũng đâu dùng thủ đoạn hèn hạ hay chỉ muốn đùa giỡn với tình cảm của người ta đâu. Dì còn ước gì con có thật nhiều bạn gái, sinh thật nhiều con đây này. Đời này dì có lẽ sẽ không lấy chồng, nên cũng sẽ không sinh con, giờ chỉ đành hi vọng con sinh nhiều mấy đứa cháu trai cháu gái cho dì chơi đây.
Tần Dương nghe vậy thì ánh mắt không khỏi ánh lên vẻ cảm động, đúng vậy, La Thi Nhã là dì nhỏ của mình. Từ nhỏ đến lớn, dì ấy lúc nào cũng đối xử rất tốt với mình, vừa giống mẹ, lại càng giống chị gái hơn. Dì ấy thương mình vậy, làm sao lại nỡ chê trách mình chứ?
- Dì nhỏ, dì vừa trẻ, vừa đẹp như vậy, sao không thử tính tới chuyện hôn nhân đi?
La Thi Nhã trừng mắt nhìn Tần Dương một cái:
- Đang nói chuyện của con đó, đừng kéo chủ đề qua dì. Cẩn thận không dì đánh con đấy!
Tần Dương bĩu môi. Phải rồi, suốt ngày cứ nhằm vào người không dám phản kháng, không dám trốn như mình, cứ bắt nạt con hoài...
La Thi Nhã nhìn thấy vẻ mặt tội nghiệp của Tần Dương, thì không nhịn được cười:
- Đừng có bày ra cái vẻ mặt đáng thương đó nữa, dì có nói gì tới con đâu. Lý Tư Kỳ đối với con rất tốt, con phải đối xử tốt với cô bé hơn, con phải đền đáp cho cô ấy thật tốt. Mục đích sống của mỗi người khác nhau, ước muốn cũng vậy. Thứ cô bé muốn không phải là một cuộc hôn nhân, mà là chỗ dựa cùng với sự ủng hộ. Chuyện này đối với con cũng đâu phải là vấn đề gì, cùng lắm thì dì nhỏ bỏ tiền ra cho cô bé đóng phim, chưa biết chừng còn có thể kiếm được một khoản đây.
Nói tới điện ảnh, Tần Dương cười nói:
- Chắc khoảng chừng sang năm con sẽ thành lập tập đoàn, cũng đang chuẩn bị thành lập một hãng phim đây...
La Thi Nhã mở to mắt:
- Công ty của con mới thành lập chưa tới một năm mà con đã định thành lập tập đoàn rồi sao?
Tần Dương nói sơ qua về dự định của mình, rồi khẽ thở dài:
- Cuối cùng vẫn là vì người có thể dùng được quá ít. May mà Hàn Chân đáng tin cậy, nếu không cũng chẳng thể nào làm được. Chắc sau khi thành lập tập đoàn, cũng sẽ xảy ra chuyện thiếu hụt nhân lực.
La Thi Nhã hơi nhíu mày lại, suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên cô lên tiếng:
- Tập đoàn mà con thành lập, có tiếp nhận cổ phần của người khác không? Hay dì góp ít cổ phần vào, tiện thể giúp con một chút?