Chương 668: Hắc thủ số 2
- Góp cổ phần?
Tần Dương sửng sốt:
- Dì có hứng thú ạ? Tạm thời quy mô công ty của con không lớn lắm, con cứ nghĩ dì nhìn không lọt mắt mới phải!
La Thi Nhã cười tủm tỉm nói:
- Sao mà không lọt mắt. Dì đã tìm hiểu qua công ty của con rồi. Mặc dù con đều đẩy công việc cho Hàn Chân quản lý, nhưng sự phát triển của công ty không hề bị đi xuống. Mới có vài tháng mà đã trở thành nhãn hiệu lớn trong ngành thực phẩm chức năng, điều này là nhờ ưu thế mà con đã lựa chọn sản phẩm. Chắc con cũng sản xuất sản phẩm khi mở rộng công việc kinh doanh của tập đoàn phải không?
Tần Dương cười, nói ra suy nghĩ của mình:
- Ẩn Môn có rất nhiều thứ có thể chuyển thành việc sản xuất số lượng công nghiệp lớn. Hơn nữa dựa vào chất lượng thì con có thể nắm chắc điểm cốt lõi. Còn nếu làm thứ khác thì con không có nhiều tinh lực như thế.
- Kiếm tiền của phụ nữ, cách suy nghĩ này không sai đâu.
La Thi Nhã cười, khen ngợi một câu:
- Đã làm, thì làm lớn một chút. Huống hồ bây giờ con đã thành lập nhãn hiệu nước soup Tam Nguyên rồi. Sản phẩm mới tung ra thị trường chắc chắn cần một khoản chi phí cơ bản nhất định. Nếu như thực sự có hiệu quả, cộng thêm một khoản doanh thu cụ thể thì muốn bùng lên cũng rất dễ dàng. Đợi khi tiền của tập đoàn nhiều lên, mở thêm công ty bất động sản, hãng phim, thì đều sẽ là những chuyện thuận thế mà thành.
- Thế nào? Tiểu Dương Dương, giờ trong tay dì nhỏ có chút tiền, cũng có không ít nhân tài, nhượng rẻ lại cho dì để dì kiếm chút đi?
Đương nhiên Tần Dương biết La Thi Nhã muốn giúp mình một tay, chứ làm gì có chuyện dễ dãi một chút để bà kiếm chút tiền như miệng bà ấy nói?
Năng lực kinh doanh của La Thi Nhã rất mạnh. Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi có thể trở thành một con cá sấu tự do bơi lội, đây không phải là điều ai cũng có thể làm được. Nếu chỉ vì kiếm tiền, bà ấy căn bản không cần phải phiền phức như vậy. Chỉ cần làm theo lộ trình trước đây của bà thì tốc độ kiếm tiền còn nhanh hơn nhiều, huống hồ việc quản lý công ty còn phiền phức hơn không ít.
Tần Dương cười nói:
- Con thì không có vấn đề gì. Nếu dì nhỏ đồng ý gia nhập và giúp đỡ quản lý thì còn có thể tránh được rất nhiều phiền phức.
La Thi Nhã cười tủm tỉm:
- Được thôi, vậy cứ quyết thế nhé! Đợi đến lúc dì góp cổ phần, con yên tâm bảo quản, sẽ không để con chịu thiệt đâu. Dì chỉ chiếm một phần nhỏ của cổ phần là được rồi.
Chuyện cứ như thế được quyết định. Tần Dương quay về bên cạnh Lý Tư Kỳ.
- Hai người nói chuyện gì vậy? Lại còn trốn ở một chỗ nữa…
Tần Dương cười hì hì:
- Nói về em đấy.
Ánh mắt Lý Tư Kỳ hơi biến đổi:
- Nói gì về em? Lẽ nào em có chỗ nào đó biểu hiện không bình thường sao?
Tần Dương cười, không muốn để Lý Tư Kỳ có bất cú gánh nặng gì trong lòng liền chuyển hướng:
- Đừng lo lắng! Bọn anh nói chuyện về công ty của anh. Chẳng phải sang năm sẽ thành lập khai thác lĩnh vực mới của tập đoàn sao? Dì nhỏ cũng muốn sát nhập cổ phần. Dì có thể tách ra một bộ phận nhân lực giúp anh quản lý công ty, xây dựng kết cấu mạnh lên.
Tần Dương giải thích một cách đơn giản, Lý Tư Kỳ lập tức mở to hai mắt, ánh mắt tràn đầy sự sùng bái:
- Woa! Thật lợi hại, đúng là một người phụ nữ mạnh mẽ, giỏi giang. Còn trẻ tuổi như vậy mà đã có thành tựu khủng khiếp như vậy rồi.
Tần Dương cười nói:
- Em cũng rất lợi hại. Nói không chừng vài năm nữa, em cũng sẽ trở thành một đại minh tinh nổi tiếng toàn quốc mà ai cũng biết đấy.
Lý Tư Kỳ cười tủm tỉm nói:
- Như vậy mới tốt đấy! Thế thì em mới có thể quảng cáo cho công ty anh được. Nếu không thì khi công ty anh đã trở thành một tập đoàn nổi tiếng toàn quốc, thậm chí bước ra nước ngoài, em lại vẫn chỉ là một tiểu minh tinh còm cõi. Thế thì thật sự không xứng với phong cách của công ty anh rồi. Đến lúc đó, dù bọn họ có đồng ý để em làm người đại diện thì tự em cũng cảm thấy ngại.
- Được, vậy em cố lên, tranh thủ sớm trở thành đại minh tinh!
Đang nói chuyện thì điện thoại của Tần Dương vang lên. Tần Dương lấy điện thoại ra coi, ánh mắt hắn bỗng trở nên sững sờ.
Long Vương!
- Anh nghe điện thoại.
Tần Dương đứng dậy, đi ra khỏi phòng khách, tới vườn hoa phía sau rồi nhận điện thoại.
- Ông già! Sao hôm nay lại rảnh rỗi gọi điện cho tôi vậy? Lẽ nào định chúc mừng sinh nhật tôi một tiếng sao?
Long Vương Diệp Tây Đông cười nói:
- Lẽ nào không được sao? Một ông già như tôi còn nhớ sinh nhật của cậu, chẳng lẽ cậu không cảm thấy vui mừng sao?
Tần Dương bĩu môi:
- Đừng có chỉ nói mồm mà không làm gì, làm cái gì đó thực tế chút đi.
- Cậu muốn cái gì thực tế? Hai thầy trò nha cậu đều là đại gia, chỉ có mỗi tiền. Tôi là người nghèo đây này, không thể tặng xe, tặng nhà sánh được với các ông, chỉ có thể nói miệng thôi.
- Ông nói đi!
Mặc dù ngoài miệng thì Tần Dương tỏ ra chê bai nhưng trong lòng thì cảm thấy vài phần ấm áp. Dù sao thì ở cái thời đại này, xã hội này, khi tới ngày sinh nhật của bạn, những người còn nhớ, lại còn gọi điện thoại hỏi han thì đều thật lòng đặt bạn ở trong lòng họ.
- Được thôi, tôi nhận tấm lòng. Nhưng tôi luôn cảm thấy ông sẽ không chỉ nói mỗi câu chúc mừng sinh nhật, còn có chuyện gì khác không?
Diệp Tây Đông cười:
- Xem ra cậu hiểu tôi khá rõ đấy.
Tần Dương cũng cười:
- Ông là một con hồ ly già. Chịu thiệt vì ông nhiều thì tự nhiên sẽ biết thôi. Nói đi, muốn tôi làm gì, lại có nhiệm vụ gì sao?
Diệp Tây Đông cười nói:
- Đúng vậy! Đúng là có một nhiệm vụ. Mặc dù có thể cử người khác hoàn thành nhưng tôi nghĩ có lẽ cậu sẽ có hứng thú, muốn đi hoàn thành đấy.
Lông mày Tần Dương hơi nhướn lên:
- Nói thế nào đây?
Tiếng cười của Diệp Tây Đông vụt tắt. Giọng nói của ông ta nghiêm túc thêm vài phần:
- Bởi vì nhiệm vụ này có liên quan đến Hắc Thủ.
Nụ cười trên khuôn mặt Tần Dương nhanh chóng biến mất. Lưng eo cũng dựng thẳng lên thêm đôi ba phần theo bản năng:
- Cụ thể là nhiệm vụ gì?
Diệp Tây Động trầm giọng:
- Chẳng phải lúc trước các cậu đã bắt được Số 6 sao? Bọn tôi moi được rất nhiều thứ từ miệng của y. Mặc dù phần lớn đều là những chuyện đã xảy ra không thể nào thay đổi được, nhưng dù sao y cũng là thành viên nòng cốt nên cũng sẽ giao lưu với những thành viên quan trọng khác. Những chuyện mà y nói ra, chúng tôi có điều tra gần đây và đã xác minh những điều hắn nói đều có tính chân thực.
- Thành viên nòng cốt Số 2 của Hắc Thủ đang thi hành một nhiệm vụ ở Nhật Bản. Bọn chúng đã đả thông những mỗi quan hệ liên quan, lấy được một lô vũ khí sinh họ. Đây là loại vũ khí có khí độc và sẽ giao dịch với một tên tên là Joseph. Mà tên Joseph này lại là một kẻ buôn vũ khí, đang sở hữu một tổ chức được che giấu. Bọn chúng sẽ truyền tay nhau đưa lô vũ khí này ra ngoài, rồi bán lại cho những tổ chức đang chuẩn bị tiến hành những cuộc tấn công khủng bố.
- Mặc dù sự việc này không phải xảy ra ở Hoa Hạ, nhưng không ai dám đảm bảo số vũ khí đó có được sử dụng để đối phó với Hoa Hạ hay không. Huống hồ hoạt động chống khủng bố là việc mà mỗi một quốc gia đều nên làm, nên tôi chuẩn bị cử cậu đi Nhật Bản. Ừm, sự phụ của cậu cũng có thể đi cùng. Nếu hai người có thể tìm hiểu rõ được ngọn ngành, bắt được Số 2 thì có thể sẽ biết được thêm chi tiết về Số 0.
- Huống hồ cuộc giao dịch này không phải chuyện nhỏ. Rất có khả năng Số 0 sẽ tới Nhật Bản. Hai người có khi lại có cơ hội đối mặt quyết chiến với Số 0 đấy.
Lời của Long Vương chưa nói hết thì Tần Dương đã trả lời chắc như đinh đóng cột:
- Tôi nhận nhiệm vụ này!