Chương 672: Tổng cục xử lý sự kiện đặc biệt
- Tất cả mọi người đã chuẩn bị xong chưa?
- Dạ, sau mười lăm phút nhận được mệnh lệnh, chúng tôi đã chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào!
- Tốt, đợi tin tức, chuẩn bị tùy thời hành động!
- Vâng!
Trong phòng hội nghị, người đàn ông trung niên khoác tây trang, đứng lên đi ra ngoài cùng với khuôn mặt nghiêm túc. Yên lặng bước theo sau ông ta là một cô gái mặc áo gió.
- Ngài Ono, tình báo của chúng ta có chính xác không?
Người đàn ông trung niên được gọi là 'ngài Ono" nói lạnh lùng:
- Lá gan của tên Fujiwara Akagi càng ngày càng lớn, cánh tay cũng càng ngày càng dài. Quả là muốn tìm chết!
Vẻ mặt của người con gái mặc áo gió có chút ngập ngừng:
- Chúng ta không có bất kỳ chứng cứ nào. Fujiwara Akagi sẽ không thừa nhận thừa nhận chuyện gì đâu.
Vẻ mặt Ono lạnh lùng nghiêm túc:
- Sự việc liên quan tới an toàn của quốc ta, tôi căn bản không cần chứng cứ.
Người con gái mặc áo khoác gió mím mối:
- Bây giờ chúng ta đi tìm hắn?
- Ừm, hắn sẽ nói tất cả cho chúng ta!
Trong ánh mắt của Ono lóe lên vẻ lạnh lùng nghiêm khắc:
- Nếu như hắn không muốn chết.
Hai người đi ra cửa lớn, bước lên một chiếc xe Hummer. Chiếc xe Hummer lập tức chạy khỏi quân doanh, đi về phía khu vực nội thành.
Ba mươi phút sau, chiếc xe Hummer trực tiếp tiến vào khu vực nội thành Osaka, sau đó phóng xuyên qua thành phố, đi tới một tòa biệt thự nằm phía tây khu vực của người giàu.
Biệt thự chiếm một phần diện tích rộng lớn. Trước cánh cửa sắt cao lớn có hai người đàn ông lực lưỡng đang đứng. Bọn họ mặc âu phục theo phong cách của vệ sĩ, nhìn cảnh giác về phía chiếc xe Hummer lái tới trước cửa.
Ono dẫn theo người con gái mặc áo khoác gió xuống xe, đi tới trước mặt của hai người vệ sĩ.
- Các anh tìm ai?
Ono tiện tay lấy một tờ giấy chứng minh thân phận rồi mở ra trước mặt hai người, đơn vị chứng nhận công tác lộ ra rên mặt giấy.
Tổng cục giải quyết sự kiện đặc biệt.
Ono Akio.
- Tôi tìm Fujiwara Akagi!
Hai người vệ sĩ liếc nhìn nhau. Cả hai vẫn chưa kịp phản ứng thì Ono Akio đã lập tức bước vào bên trong, rõ ràng không để hai người vệ sĩ vào mắt.
Người vệ sĩ bên phải duỗi chân ra một bước, chắn trước mặt Ono Akio:
- Nơi này là khu vực thuộc về tư nhân, các anh....
Lời của hắn còn chưa nói xong, Ono Akio đã hừ lạnh một tiếng, tiện tay vung lên. Ngay lập tức, cơ thể của người vệ sĩ chặn đường bị hất bay, bay mạnh lên ba mét sau đó đập rầm vào tường rồi lại bắn ngược về, trượt xuống nằm trên mặt đất. Thân thể anh ta cuộn tròn lại, rên rỉ đau đớn thành tiếng.
- Mở cửa!
Người vệ sĩ còn lại mang ánh mắt hoảng sợ, không dám tiếp tục ngăn cản nữa. Anh ta mở chiếc cửa sắt một cách ngoan ngoãn. Sau khi hai người Ono Akio đã bước vào, anh ta vội vã cầm bộ đàm lên báo cáo tình huống cho phía bên trong.
Ono Akio xông nhanh vào biệt thự. Trong gian phòng, một người đàn ông cao lớn cơ thể cường tráng đang ngồi trên ghế sofa, đôi mắt hơi nheo lại, đánh giá hai người đang bước tới.
Ono Akio lập tức bước đến trước mặt người đàn ông cao lớn ước chừng bốn mươi tuổi, ánh mắt giống như hai mũi khoan sắc nhọn, lạnh lùng mà nhìn ông ta.
- Fujiwara Akagi!
Fujiwara Akagi đứng lên, hơi ngẩng đầu, cười lạnh:
- Tôi là Fujiwara Akagi. Các anh là ai, tự tiện xông vào nơi ở tư nhân, tôi có thể tố cáo các anh.
Ono Akio lạnh lùng cười. Ánh mắt ông ta vẫn nhìn chằm chằm vào Fujiwara Akagi giống như chim ưng. Trong ánh mắt tràn ngập tính tấn công và áp bách không chút nào che giấu.
Cô gái mặc áo khoác gió nhìn thoáng qua Ono Akio, lấy ra giấy chứng nhận thân phận của mình:
- Ngài Fujiwara, chúng tôi thuộc Tổng cục xử lý sự kiện đặc biệt. Đây là ngài Ono Akio, tôi là Yamaguchi Rika. Có một số việc, chúng tôi cần ông phối hợp một chút.
Fujiwara Akagi cười ha ha, vẻ mặt có chút cường điệu:
- Người của Cục đặc sự à. Các anh không ngoan ngoãn ở Tokyo đi, chạy tới Osaka làm gì, lại còn xông vào nhà tôi. Thái độ như vậy, tôi không có gì để phối hợp cả.
Ono Akio nhìn chằm chằm lạnh lùng vào Fujiwara Akagi:
- Fujiwara Akagi, tôi chỉ hỏi một vấn đề. Anh trả lời rồi, mọi thứ chúng ta đều có thể thương lượng. Nếu anh không nói, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Con ngươi Fujiwara Akagi hơi co lại, nhưng nét cười trên mặt lại tăng thêm vài phần, chỉ là nét cười đã trở nên lạnh lẽo:
- Tôi có quyền không trả lời bất cứ câu hỏi nào của anh.
Ono Akio giống như không nghe thấy lời Fujiwara Akagi nói. Ông ta tiến thêm một bước, tập trung nhìn vào Fujiwara Akagi:
- Những vũ khí hóa học kia đang ở đâu?
Trên khuôn mặt Fujiwara Akagi lộ ra vẻ nghi ngờ không hiểu:
- Vũ khí hoá học, đó là cái gì?
- Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
Ono Akio phun ra một câu lạnh lùng, thân thể bỗng nhiên xông về phía Fujiwara Akagi, một chưởng đánh mạnh về phía Fujiwara Akagi.
Fujiwara Akagi căn bản không ngờ tới việc một lời không vừa ý đối phương liền xông tới tấn công, lại còn tấn công hung ác như vậy. Trong lúc vội vàng, ông ta nâng ngang khửu tay đỡ lấy.
Thân thể Fujiwara Akagi lập tức bay ra ngoài, ầm một tiếng đập trúng chiếc TV phía sau. Màn hình TV cỡ lớn kêu lên 'răng rắc', tất cả bị đập vỡ hõm xuống.
Không đợi Fujiwara Akagi đứng lên, Ono Akio đã vọt tới lần thứ hai. Hai tay Ono Akio khống chế bả vai Fujiwara Akagi, đập ông ta bất ngờ về phía bức tường phía sau.
- Ầm!
Trong tiếng va chạm nặng nề, mảng tường gạch xi măng trực tiếp bị sụp thành một lỗ hổng lớn, khóe miệng Fujiwara Akagi tràn ra tơ máu.
Công kích của Ono Akio căn bản không dừng lại. Ông lật tay vung mạnh lên, thân thể cao lớn cường tráng kia của Fujiwara Akagi liền giống như hình người nộm không hề có sức nặng, bị quăng đi một vòng dễ dàng, sau đó nện mạnh trên mặt đất.
Trong nháy mắt, gạch men sứ trên nền đất bị rạn nứt, nghiền nát. Vô số vết rạn nứt kéo dài ra bốn phương tám hướng.
Một chân Ono Akio dẫm lên trên ngực Fujiwara Akagi, cú giẫm này lập tức khiến Fujiwara Akagi phun ra một búng máu, rõ ràng đã nhận lấy thương tích không nhẹ.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân gấp gáp. Mấy người đàn ông lực lưỡng tay cầm súng và súng lục tiểu liên nghe thấy tiếng động đánh nhau trong phóng liền phóng vọt tới.
Trong mắt Ono Akio lóe lên nét hung dữ. Tay phải ông ta chộp tới một chiếc cốc sứ bên bàn trà, hai tay bóp chặt lại. Chiếc cốc nước bằng sứ kia lập tức vỡ nát thành vô số mảnh vụn trong nháy mắt.
Ono Akio vung tay ném chúng đi. Lập tức, những mảnh sứ vỡ nát giống như những viên đạn phá không bay đến. Chúng vừa vặn phóng trúng mấy người đàn ông cao lớn mới bước vào phòng còn chưa kịp nâng súng lên. Trong chớp mắt, trên cơ thể họ nhuốm máu. Trong chớp mắt, toàn bộ ngã rạp. Không biết họ sống hay chết.
Ono Akio căn bản không kiểm tra sống chết của những người kia. Ông ta quay liếc mắt lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm Fujiwara Akagi dưới chân:
- Tôi biết ông là đao khách cấp bậc đại sư. Nhưng hiện giờ, trong tay ông không có đao. Vị trí xã trưởng trong Cúc Tín xã của ông, các mối quan hệ xã hội của ông, ở nơi này của tôi chẳng là cái thá gì cả. Lúc này, tôi có thể giết chết ông mà không phải chịu chừng phạt gì hết.
Ono Akio hơi ngồi xổm người xuống, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo:
- Ông tin không?
Khuôn mặt Fujiwara Akagi đỏ như máu, trong mắt là nét phẫn nộ cùng hoảng sợ. Ông ta không nghĩ tới việc đối hương lại trực tiếp ra tay với mình, hoàn toàn không làm theo thủ tục gì!
- Ông không có quyền làm như vậy. Ông không có chứng cứ gì hết....
Ono Akio lạnh lùng mỉm cười, bước ra hai bước, rút ra một thanh đao vũ sĩ Huyết Lượng từ giá đao gắn trên bức tường bên cạnh. Thanh đao vũ sĩ quét một vệt bổ dọc không khí, rồi dừng lại ngay tại cần cổ của Fujiwara Akagi.
- Tôi làm việc, trước giờ chưa cần chứng cứ... Hỏi lại một câu cuối cùng, những thứ kia đang ở đâu?
Fujiwara Akagi cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo truyền đến từ thanh đao vũ sĩ đặt trên cổ, làn da không khỏi nổi lên mảng gai ốc dày đặc. Ông ta không dám tiếp tục kiên trì, vội vàng kêu lên:
- Tôi không biết chúng ở đâu. Nhưng sau cùng, bọn họ sẽ giao chúng đến đội tàu của tôi để vận chuyển hàng hóa ra ngoài...