Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 663 - Chương 673: Kim Thiền Thoát Xác

Chương 673: Kim Thiền Thoát Xác
 

- Tần tiên sinh, người của tôi đã thăm dò được động tĩnh của tên kia, hẳn là sắp bắt đầu di chuyển rồi.

- Chúng tôi sẽ tới ngay lập tức.

Tần Dương xoay người ngồi dậy trên giường. Một bên mép giường, Mạc Vũ cũng ngay lập tức cùng ngồi dậy.

- Bọn hắn hành động, chúng ta đi thôi!

Hai người nhanh chóng mặc quần áo tươm tất, ngồi thang máy đi trực tiếp tới gara quán rượu. Cả hai lên chiếc xe Tôn Kiện đã chuẩn bị cho họ. Chiếc xe phóng nhanh như ra khỏi quán rượu.

Lúc này đã là ba giờ rạng sáng, dường như tất cả mọi người đã chìm vào giấc ngủ say, ngay cả đám cú đêm lang thang trong đêm tối cũng quay trở về nhà mình hoặc đi tới quán rượu, trên con đường lớn hoàn toàn vắng lặng.

Rất nhanh, hai người Tần Dương gặp mặt Tôn Kiện đang chờ ở ven đường. Hai người đi xuống rồi chui vào trong thùng chiếc xe vận tải kia của Tôn Kiện.

Hình dáng bên ngoài chiếc xe vận tải này không khác quá nhiều với một chiếc xe vận tải bình thường. Nhưng khi đi vào trong thùng xe lại phát hiện ra, trong xe hoàn toàn là một thế giới khác.

Một loạt bàn điều khiển, bên trên được treo đầy màn hình hiển thị. Trên màn hình có hình ảnh đang di chuyển. Một người đàn ông đang ngồi phía trước bàn điều khiển, thao tác nhanh chóng. Tôn Kiện đang ngồi tên chiếc ghế tựa bên cạnh, vẻ mặt nhìn chăm chú vào màn hình.

- Tình hình hiện giờ thế nào?

Tôn Kiện vươn ngón tay chỉ vào một trong số các màn hình. Bên trên vốn có một điểm đỏ đang di chuyển. Phía sau điểm đỏ này còn có một điểm màu xanh lam.

- Vẫn còn đang di chuyển. Điểm đỏ là chiếc xe quan trọng mà chúng ta đang theo dõi. Điểm xanh là người của ta. Mấy ngày nay, hắn vẫn luôn ru rú trong nhà, nhưng đột nhiên vào nửa đêm rạng sáng ba giờ, hắn yên lặng đi ra ngoài. Chúng tôi nghi ngờ bọn chúng muốn thay đổi vị trí xuất hàng.

Tần Dương nhìn lướt qua.

- Đi theo sau đi. Duy trì khoảng cách nhất định.

- Rõ!

Xe vận tải bắt đầu di chuyển, truy đuổi về hướng vị trí của điểm đỏ trên màn hình.

Tần Dương và Mạc Vũ ngồi xuống. Ánh mắt của Tần Dương dừng trên tấm bản đồ:

- Bọn họ sẽ trực tiếp đưa hàng rời bến sao?

Tôn Kiện gật đầu khẳng định:

- Điều đó là khẳng định. Osaka gần biển, mà thế lực của Fujiwara Akagi ở Osaka rất lớn, cũng có đội tàu của mình, còn giao thiệp với bọn buôn lậu. Hàng hóa đã lên đội tàu của hắn ta, chỉ cần rời khỏi đường bờ biển là tiến vào khu vực vùng biển quốc tế. Như vậy, chẳng có ai làm gì được bọn họ nữa.

Tần Dương chớp mắt mấy cái:

- Nếu như bọn họ nhất định phải đi lên đội tàu của Fujiwara Akagi, vậy có người đang theo dõi đội tàu của Fujiwara Akagi không?

Tôn Kiện cười khổ:

- Mấy thứ này cực kỳ nguy hiểm, khẳng định là bọn họ sẽ không ngang nhiên đi tới bến cảng vận tải để xuất cảnh. Chắc chắn bọn họ đang ở một bãi biển nào đó, vụng trộm chuyển hàng lên tàu. Theo dõi sát sao đội thuyền nằm trong bến tàu thuộc về Fujiwara Akagi cũng không có ý nghĩa nhiều lắm. Chúng ta chỉ cần theo dõi chặt con người, tìm tới những hàng hóa kia. Tràng diện được không chế tạm thời rồi, sau đó sẽ thông báo tình hình cho Nhật Bản là được. Rồi tiếp theo, trước khi bọn họ tới, chúng ta rời đi là ổn.

Tần Dương lắc đầu:

- Chúng ta không chỉ muốn tìm thấy số hàng này mà còn phải đoạt được chúng. Những thứ vũ khia hóa học kia có thể không quan tâm tới, nhưng đầu đạn hạt nhân ấy, nhất định phải tiêu hủy triệt để. Thứ này, dù cho bọn họ lấy được từ chỗ nào, mặc kệ rơi vào trong tay ai, đều là một mối họa cực kỳ to lớn.... Đây là mệnh lệnh của bề trên!

Tôn Kiện trả lời dứt khoát rõ ràng:

- Vâng!

- Chiếc xe mục tiêu chạy vào trong cổng chỉnh của một nhà máy. Hiện tại, chúng ta đang ở một nơi cách ngoài cổng chính không xa, không có cách nào thăm dò tình hình bên trong.

Tôn Kiện quay đầu, ánh mắt hạ xuống một màn hình trước mặt. Hình ảnh trên màn hình đang quay thẳng vào bên trong của nhà xưởng kia. Trên hình ảnh, Matsuyama Koji đang bị theo theo dõi đã dừng xe lại. Sau đó, hắn ta dẫn theo hai người đàn ông bước xuống xe đi về phía nhà xưởng, rồi biến mất trong đó.

- Điều tra nhà máy này một chút.

- Vâng!

Người đang ông đang ngồi trên ghế thao tác nhanh chóng một hồi. Tất cả tài liệu về nhà máy này liền hiện ra trên màn hình trước mắt Tần Dương.

Tần Dương nhìn lướt qua một lần, không phát hiện điều khác thường gì. Nhìn qua, tất cả tài liệu về nhà mày này đều vô cùng bình thường, cũng không có gì đặc biệt.

- Có lẽ vốn là một xí nghiệp hợp pháp làm ăn buôn bán bình thường. Người của Hắc Thủ thông qua mối quan hệ nào đó để giấu đồ trộm được vào trong này, nhờ vậy mà càng che giấu được tai mắt của người khác. Chuyện như thế vô cùng bình thường.

Tần Dường ừ một tiếng, suy nghĩ vài giây, dứt khoát hạ lệnh:

- Tăng tốc độ, mau chóng đến đó. Cho dù thế nào cũng đi vào kiểm tra một chút là biết.

- Được!

Vào lúc chiếc xe vận tải mà Tần Dương đang ngồi còn chưa đi tới sân bãi, người đặc công vẫn luôn theo dõi giám sát ở khu vực cửa nhà máy đã báo cáo nhanh chóng về tình huống mới nhất.

- Có động tĩnh, cửa chính của nhà xưởng mở, có xe ra ngoài!

Ống kính camera chiếu thẳng vào cửa chính của nhà xưởng, nhóm Tần Dương đều nhìn thấy một chiếc xe vận tải kéo theo toa xe đi từ trong ra.

Ánh mắt Tần Dương sáng lên, đang muốn nói chuyện thì lại thấy phía sau có một chiếc xe vận tải theo sát đuôi, giống y hệt chiếc thứ nhất, chạy ra khỏi cửa chính.

Chiếc thứ ba, chiếc thứ tư, chiếc thứ năm!

Năm chiếc xe vận tải giống hệt nhau chạy ra khỏi cửa chỉnh, sau đó xếp thành một hàng chạy lên đường lớn, đi ra bên ngoài. Chiếc xe vừa rồi bị đặc công theo dõi của Matsuyama Koji vẫn đang dừng ở bên đường.

Tôn Kiện quay đầu nhìn về phía Tần Dương, hiển nhiên là đang đợi mệnh lệnh của Tần Dương.

Đầu mày của Tần Dương nhẹ nhàng nhíu lại:

- Đội theo dõi của mọi người có mấy người?

- Chỉ có một.

Trong lúc nhất thời, Tần Dương có vài phần lo lắng.

Bên trong năm chiếc xe vận tải này phải chăng có số vũ khí và đầu đạn hạt nhật bị trộm.

Hoặc là, bọn họ vẫn đang ở bên trong nhà xưởng. Năm chiếc xe này chỉ là hàng hóa xuất ra bình thường của nhà máy, làm thế để tê liệt khả năng có thể bị theo dõi.

- Đi theo sau!

Tần Dương gần như không hề do dự, lập tức tuyền đạt mệnh lệnh.

- Vâng!

Đặc công theo dõi, vừa điều khiển xe vừa quay chụp từ xa đội xe tạo thành từ năm chiếc xe tải ở phía trước. Nhưng khi đi qua một ngã tư lớn, đặc công lái xe báo cáo lần nữa về tình huống khác.

- Năm chiếc xe vận tải lại chia đường đi. Bọn họ phân tách thành ba đường. Ba xe đi thẳng, hai chiếc khác một chiếc rẽ trái một chiếc rẽ phải. Hiện giờ ta phải làm thế nào?

Hai cánh tay Tần Dương chống lên bàn điều khiển, ánh mắt có vài phần sốt ruột.

Kim thiền thoát xác!

- Đi theo con đường của ba chiếc xe kia!

Tần Dương không kịp nghĩ nhiều, truyền đạt mệnh lệnh ngay lập tức.

Lần xuất hàng này, rõ ràng đối phương đã có chuẩn bị đầy đủ. Thậm chí Tần Dương có thể dự đoán được tiếp theo đó, chỉ sợ ba chiếc xe hàng kia sẽ lại chia đường đi một lần nữa.

Quả nhiên, sau khi ba chiếc xe đi tiếp ước chừng thêm đượcmột kilomet, tại một ngã tư lớn tiếp theo, chúng lại chia ra mỗi người đi một ngả, đi theo ba hướng khác nhau.

Tôn Kiện ngẩng đầu, ánh mắt có vài phần lo lắng.

Làm sao bây giờ?

Nếu như bọn họ có đủ người thì có thể phân công bám sát và truy kích ở từng con đường. Nhưng mà, hiện giờ một họ chỉ có một, làm sao có thể đi theo năm đường đây?

Tần Dương quay đầu nhìn về phía người đàn ông đang ngồi ở bàn điều khiển:

- Tôi cần quyền khống chế giám sát và điều khiển giao thông. Cậu có làm được không?

- Cần một ít thời gian, chờ tôi chút!

Tần Dương nhìn lướt qua bản đồ, hạ lệnh gọn gàng dứt khoát:

- Bám theo chiếc xe chạy về phía tây.

- Được!

Thao tác viên gõ bàn phím lạch cạch, theo dõi sát sát sao mạch giao thông. Ánh mắt Tần Dương nhìn gắt gao vào bản đồ, trong đầu đang suy nghĩ nhanh chóng.

Rốt cuộc chiếc xe nào mới là thật.
Bình Luận (0)
Comment