Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 664 - Chương 674: Gió Nổi Lên

Chương 674: Gió nổi lên
 

Container trên năm chiếc xe tải này đều rất lớn, hoàn toàn có thể chứa được bất kỳ loại đồ gì, kể cả lô súng ống đạn dược bị ăn cắp kia. Mỗi một chiếc chỉ có một người lái, nhìn từ bên ngoài thì cả năm chiếc đều giống nhau như đúc, làm cho người ta rất khó phân biệt.

Rốt cục thì lô súng ống đạn dược nguy hiểm bị ăn cắp kia được dấu trên chiếc xe nào?

- Thành công tiến hành kết nối giám sát.

Tần Dương nhanh chóng ra lệnh:

- Tìm mấy chiếc xe tải kia.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Tần Dương đổi ý, nói thật nhanh:

- Kiểm tra những tuyến đường bãi biển đi tới Osaka có địa hình bằng phẳng, là loại mà xe tải có thể chạy được, đồng thời tìm kiếm cả những nơi thích hợp vận chuyển hàng lên thuyền vào ban đêm.

Nhân viên thao tác nhanh chóng gõ phím, màn hình máy tính liên tục thay đổi theo từng thao tác của hắn.

- Có kết quả rồi, tổng cộng có 17 chỗ!

Tần Dương tiếp tục ra lệnh:

- Lấy cái nhà máy kia làm điểm xuất phát, và 17 chỗ kia làm điểm dừng cuối cùng, quy hoạch ra con đường, rồi xác định những điểm giao nhau của những con đường này.

Tôn Kiện nghe vậy thì hai mắt sáng lên:

- Cậu định tìm những tuyến đường mà bọn họ nhất định phải đi qua rồi tiến hành giám sát sao?

Tần Dương gật đầu:

- Phải, bất kể năm chiếc xe này tách ra đi như thế nào, hay là đi đường vòng kiểu gì đi chăng nữa, thì địa điểm cuối cùng mà bọn họ phải tới cũng là một nơi cố định. Tuy rằng chúng ta không thể nào tách ra theo dõi riêng từng chiếc xe khi còn ở trong nội thành được, nhưng chỉ cần chúng ta có thể tìm thấy được những điểm giao nhau, vậy thì chúng ta lập tức có thể dò ngược lại chiếc xe tải đang chứa hàng kia.

- Tìm thấy rồi.

Nhân viên thao tác chỉ về phía màn hình:

- Có 3 giao lộ, bất kể bọn họ muốn đi tới chỗ nào, thì đều nhất định phải đi ngang qua 1 trong 3 giao lộ này.

Tần Dương cúi người xuống, nhìn xem màn hình:

- Cả 3 giao lộ này đều được giám sát phải không?

- Đều có, ừm, theo thứ tự là 3 chỗ này, đều có camera, chỉ cần đi qua, thì nhất định sẽ bị phát hiện, khoảng cách giữa 3 giao lộ này cũng không xa.

Tần Dương ừ một tiếng:

- Cho xe chạy tới gần 3 giao lộ này, lúc nào cũng phải chuẩn bị sẵn sàng bám theo đối tượng, tôi hi vọng chiếc xe tải này có thể chạy nhanh lên một chút.

Tôn Kiện cười nói:

- Đừng thấy đây là xe tải mà xem thường, trong lúc cải trang nó tôi đã tiện tay cải tạo một phần động cơ. Đến lúc cần phải chạy, vận tốc có thể nhanh chóng tăng lên tới 180 km/h, có lẽ vẫn còn thấp hơn xe thể thao một chút, nhưng nếu như chỉ cần bám theo một chiếc xe tải đang phải chở hàng hóa cồng kềnh thì tuyệt đối không có vấn đề gì đâu.

Tần Dương cười nói:

- Vậy thì tôi yên tâm.

..

Cùng lúc đó, phía trên mặt biển đen kịt, lại xuất hiện một chiếc tàu chở hàng trông cực kỳ bình thường.

Bên trong ca-bin của chiếc tàu chở hàng, Ono Akio và Yamaguchi Rika ngồi trên ghế. Đứng sau lưng hai người bọn họ là mấy người lính mặc đồ rằn ri được trang bị súng ống đầy đủ.

Fujita Akagi ngồi trước mặt Ono Akio, trên mặt còn có một vết thương, đó là vết thương do Ono Akio dùng kiếm Nhật chém khi cả hai mới gặp.

- Vẫn chưa tới nơi à?

Giọng nói của Ono Akio rất lạnh, tựa như vụn băng hòa lẫn trong gió vậy, làm cho người nghe cảm thấy toàn thân run lên.

Fujita Akagi cũng không còn dám nổi nóng nữa, quyền lực của Đặc Thù Sự Kiện Xử Lý Tổng Cục rất lớn, cho dù bọn họ có giết hắn, vậy thì hắn cũng chết vô ích mà thôi.

- Chúng tôi đã giao hẹn sẽ gặp nhau vào lúc 4 giờ sáng, bây giờ vẫn chưa tới lúc đó.

Fujita Akagi trả lời, rồi không nhịn được mà giải bày thay cho mình:

- Lúc trước tôi thật sự không biết thứ bọn họ muốn đưa đi lại nguy hiểm đến như vậy, tôi chỉ giúp bọn họ mở rộng một chút quan hệ mà thôi, rồi đồng ý giúp bọn họ vận chuyển món hàng này ra nước ngoài...

Ono Akio nhìn chằm chằm Fujita Akagi bằng ánh mắt lạnh lùng:

- Anh hãy thành thật mà hợp tác với chúng tôi. Nếu như có thể lấy lại được đồ, thì có thể tha cho anh một mạng, nhưng nếu như đồ bị chuyển đi, vậy thì anh hãy chuẩn bị tinh thần mà chờ chết đi.

Fujita Akagi cười nói:

- Không có thuyền của tôi, chẳng lẽ bọn họ còn có thể bay ra ngoài hay sao?

Ono Akio hừ lạnh rồi nói:

- Lát nữa anh cứ làm theo lệnh của tôi là được.

Fujita Akagi cung kính trả lời:

- Vâng, tôi biết rồi!

..

Một chiếc xe lặng lẽ chạy vào một cái bãi cát, đi được mấy trăm mét thì chiếc xe này dừng lại.

Ba người ngồi trên xe đều đeo mặt nạ.

Người đàn ông ngồi ở ghế lại chính đeo một chiếc mặt nạ có in hình một bông hoa màu đen, đây chính là Linh Thị. Trên chiếc mặt nạ mà người đàn ông ngồi ở ghế phó lái đeo thì có viết một số 2 dưới dạng chữ, hắn là Số 2. Còn người đàn ông ngồi ở hàng ghế sau thì đeo một chiếc mặt nạ có viết số 0 dưới dạng chữ.

Số 0!

Số 0 giơ tay lên, xem đồng hồ:

- Còn 10 phút nữa là 4 giờ.

Số 2 nghiêng đầu, cười nói:

- Đoàn trưởng cứ yên tâm, ban nãy tôi đã xác nhận rồi, bọn họ sẽ đến ngay thôi, khoảng 5 phút nữa là tới nơi.

Số 0 nói khẽ:

- Chờ sau khi hàng được vận chuyển tới vùng biển quốc tế, cậu hãy giao những vũ khí kia cho Joseph, còn cái đầu đạn hạt nhân kia thì tách riêng ra, tôi sẽ mang đi.

- Vâng!

Số 2 nhanh chóng trả lời, chợt ánh mắt lóe lên vẻ hiếu kỳ:

- Thứ này to như vậy, chẳng lẽ Đoàn trưởng định mang nó về nước à?

Số 0 không trả lời, chỉ nói bằng giọng lạnh lùng:

- Đó là chuyện của tôi.

Số 2 không hỏi nữa:

- Tôi biết rồi!

Trong xe dần trở nên in lặng, mãi đến khi có một ánh đèn phá tan màn đêm trên bãi cát.

Hai mắt của Số 2 sáng lên, hắn khẽ nói:

- Tới rồi!

..

- Bọn họ tới rồi!

Trên tàu chở hàng, Fujita Akagi để chiếc điện thoại xuống, rồi nói với Ono Akio đang ngồi trước mặt.

Ono Akio quay đầu, nhìn về phía bãi cát, cũng mơ hồ nhìn thấy ánh đèn chiếu tới từ hướng bãi cát.

Ono Akio hơi híp mắt lại, đứng lên.

- Đi thôi, tuyệt đối không thể để cho bọn chúng chạy trốn, dù chỉ 1 tên!

Tàu hàng ở trên biển đổi hướng, rồi đi tới gần bãi cát.

Một chiếc xe tải to lớn chạy vào bãi cát, rồi dừng lại bên vờ biển, chiếc container trên xe mở ra, có khoảng mười người đàn ông nhảy xuống. Thân thủ của mỗi người đều rất mạnh mẽ, trên người thì được trang bị đủ các loại súng, từ súng ngắn, tiểu liên cho tới súng máy bán tự động.

Số 2 từ trong bóng tối đi ra:

- Trên đường có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì không?

- Không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Tổ trưởng, cho dù thật sự có người theo dõi chúng tôi, thì cũng sẽ bị một chiêu này của chúng tôi bỏ rơi mà thôi!

Số 2 gật đầu tỏ vẻ hài lòng, quay đầu nhìn về phía mặt biển đen kịt, một chiếc tàu hàng cỡ nhỏ đang lặng lẽ tới gần, sau đó trực tiếp cập vào bãi cát.

Fujita Akagi dẫn theo 4-5 người đi xuống thuyền, rồi đi tới trước mặt Số 2.

- Fujita Akagi!

Số 2 hơi híp mắt lại, hắn không nghĩ tới Fujita Akagi sẽ có mặt ở đây.

Quan hệ giữa hắn và Fujita Akagi cũng chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi, hắn đưa cho cho Fujita Akagi lợi ích, ủy thác Fujita Akagi giúp hắn mở rộng một số mối quan hệ, cuối cùng mượn dùng đội tàu của Fujita Akagi để đưa đồ trộm được ra khỏi Nhật Bàn. Chuyện này đối với Fujita Akagi mà nói cũng không phải là việc lớn gì, theo lẽ thường thì hắn chỉ cần phái một ít đàn em tới đây xử lý là được, nhưng bây giờ hắn lại tự mình đến đây.

Chuyện xảy ra sự khác thường tất có vấn đề!

- Fujiwara tiên sinh, chỉ là một chút việc nhỏ thôi mà, ngài đích thân tới làm gi vậy?

Fujita Akagi nhìn chằm chằm vào mặt nạ của Số 2 bằng ánh mắt lạnh lùng, rồi lạnh giọng:

- Nếu như tôi không đến, thì làm sao mà biết được các người vậy mà lại dám làm chuyện động trời như thế này cơ chứ?
Bình Luận (0)
Comment