Chương 676: Giết người hàng loạt
Sự tập kích đột ngột khiến cho thế cục trên bờ biển bỗng nhiên bị thay đổi.
Đám binh lính kia căn bản không biết sự tập kích tới từ hướng nào. Những viên đá vụn với uy lực không khác gì viên đạn được yểm hộ bởi màn đêm bay ra không ngừng.
Mỗi một viên đá vụn bay ra là lại có một binh sĩ ngã xuống.
Những viên đá vụn đó, nếu không đập trúng đầu các binh sĩ thì cũng bắn thủng cổ của bọn họ. Chính xác, tinh chuẩn đến mức đáng sợ.
- Nằm xuống!
Sĩ quan đứng đầu là người phản ứng sớm nhất. Ông hét lên một tiếng, nhưng khi tiếng hét của ông vừa phát ra thì một viên đá liền đâm xuyên qua cổ họng của ông. Ông ôm lấy cổ mình, ngã xuống.
Đám binh sĩ hoảng sợ, hoang mang, vội vàng nằm xuống kiếm tìm kẻ địch mà họ không biết.
Sắc mặt của Ono Akita đột nhiên thay đổi, ông quát một cách nghiêm nghị:
- Fujiwara Akagi, Yamaguchi Rika! Những kẻ này đều giao cho hai người đấy.
Lời nói còn chưa dứt thì Ono Akita đã lao đi như một bóng ma, xuyên về phía khu rừng bên cạnh.
Đám binh sĩ bình thường kia không có cách nào phán đoán được hướng tấn công tới từ đâu, nhưng thực lực của Ono Akita rất mạnh, ông đương nhiên có thể phán đoán được vị trí của kẻ tấn công dựa vào đường bay của những viên đá. Đồng thời, ông cũng đoán được thực lực của đối phương cũng mạnh không kém.
Kẻ có thể búng đá làm người khác bị thương có lẽ là tu hành giả Hoa Hạ, và ít nhất cũng đạt tới đại thành cảnh!
Ono Akiata mới xông vào rừng thì hai viên đá từ trong đó liền bay ra, tấn công về phía ông chẳng khác nào những viên đạn.
Ono Akita lật tay, lấy ra hai thanh đao ngắn tầm khoảng nửa mét. Hai thanh đao đồng thời được vung ra từ hai bên hông, chém chính xác vào những viên đá vụn khiến chúng vỡ nát.
Ono Akita cảm nhận được lực tác dụng mà đao truyền tới. Trong lòng ông hơi trùng xuống. Lực tác dụng quá mạnh, thằng nhóc bí ẩn này quả là một cao thủ!
Ono Akita lao vào trong rừng rậm với tốc độ cực nhanh. Trên đường đi, song đao bay múa, chém nát những viên đá vụn mà đối phương bắn ra. Và cuối cùng thì ông cũng tới gần được đối phương.
Một bóng người từ tảng đá lao vọt ra. Trong tay y cầm một thanh kiếm dài lóe lên ánh sáng lạnh lẽo. Ánh kiếm như nước, vung lên một đường, đâm trực tiếp về hướng cổ của Ono Akita. Y ra tay vừa tàn nhẫn lại vừa chuẩn xác.
Thanh đoản đao trong tay trái của Ono Akita vung lên, đỡ lấy nhát kiếm kia. Thanh đao trong tay phải thì lao về phía cổ của đối phương.
Chớp một cái, bóng đen liền tránh nhát kiếm. Y trở tay, ánh kiếm như thể một con rắn độc nhảy ra từ bụi cỏ, vô cùng hung ác.
Ánh trăng sáng vằng vặc chiếu xuống, Ono Akita nhìn thấy mặt nạ của đối phương không hề được đánh số, nhưng ngay vị trí giữa trán thì có một đóa hoa kỳ lạ.
Một đóa hoa màu đen.
Linh thị!
Khi Ono Akita và Linh thị đang chém giết nhau điên cuồng thì trên bãi cát, Fujiwara Akagi đã rút thanh kiếm dài của mình ra. Cơ thể ông giống như một bóng ma lao về phía Số 2, dùng ngay một đao đón đầu!
Đao đón gió mà chém tới!
Fujiwara Akagi là một võ sĩ có trình độ dùng đao rất thâm hậu, thực lực lại rất mạnh. Nhưng hai ngày này Fujiwara Akagi rất đau khổ. Đầu tiên là bị Ono Akita đánh đập cho một trận, sau khi biết được thân phận của đối phương thì Fujiwara Akagi cũng chỉ biết nhịn. Trừ khi ông có thể chạy trốn về một nơi xa tít tắp, chuẩn bị bị toàn thế giới truy nã, nếu không thì cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mà nghe lời thôi.
Phía bên này Hắc Thủ số 2 cũng lừa gạt ông, thậm chí kéo ông vào tình trạng nguy hiểm cực độ. Hôm nay vừa hay sẽ là ngày Fujiwara Akita báo thù và lập công chuộc tội, đương nhiên ông sẽ không nương tay.
Dù cho đối phương có là người của Hắc Thủ.
Dù cho Hắc Thủ rất mạnh, ông cũng chẳng quan tâm quá nhiều. Nếu như bình thường thì có thể ông sẽ cố gắng không đắc tội với Hắc Thủ, nhưng đã đến bước “nếu như mày không chết thì tao chết” thế này thì đương nhiên ông sẽ không nghĩ tới những chuyện sau này làm gì, sống trước đã rồi hãy nói tiếp.
Nếu đúng như hôm nay lô hàng này bị vận chuyển ra ngoài thật thì cái mạng của ông cũng sẽ chấm dứt tại đây.
Ông không cho rằng cái giá của mạng mình sẽ cao hơn cái đầu đạn hạt nhân cùng với số vũ khí mũi nhọn trong mắt quốc gia đâu.
Rõ ràng Số 2 đã sớm có sự chuẩn bị. Sau khi y lùi người về phía sau liền rút ra hai con dao đen thui. Rồi y giơ con dao trong tay phải lên chặn nhát kiếm kia lại.
Những tia lửa bắn ra tung tóe.
- Fujiwara Akagi, ông đã có một sự lựa chọn sai lầm!
Fujiwara Akagi rút dao ra, quét ngang một đường, đẩy lùi Số 2 chỉ bằng một nhát, rồi hừ một tiếng lạnh lùng:
- Hôm nay sẽ không một ai trong chúng mày chạy thoát cả!
Cùng lúc đó, Yamaguchi Rika cũng lao tới. Mặc dù trong tay đám Hắc Thủ kia có súng nhưng cũng chẳng khác nào kiểu “muốn đánh kẻ xấu mà còn e ngại”. Dù sao thì bên cạnh bọn chúng cũng là một đống những vật phẩm vô cùng nguy hiểm. Không ai muốn ngẻo kiểu như vậy cả, nhất là khi nhìn thấy đối phương chỉ là một cô gái tầm hơn hai mươi tuổi. Thế là đám người kia liền xông thẳng lên.
Nhưng đám người đó nhanh chóng phát hiện ra rằng, cô gái trông có vẻ trẻ tuổi, xinh đẹp ở phía xa xa kia không hề dịu dàng như vẻ bề ngoài mà ngược lại, cô ta cực kỳ hung ác và mạnh bạo.
Tốc độ của cô ta cực kỳ nhanh. Nhanh đến mức độ khiến người khác không thể nào bắt kịp được bóng dáng của cô. Trong tay cô không có gì, nhưng nắm đấm của bàn tay nhìn vừa trắng vừa mềm kia thì không khác gì một chiếc búa sắt. Những kẻ bị đập bởi nắm đấm của cô đều bị đánh bay ra ngoài, không rõ sống chết thế nào.
Đợi đến khi đám đàn ông kia lấy lại tinh thần, muốn dùng súng thì bọn chúng phát hiện ra rằng, chúng không thể nào tìm thấy bóng dáng của đối phương nữa, chứ đừng nói đến việc nhắm bắn.
Huống hồ đám binh sĩ tập kích lúc trước đã bắt đầu đừng dậy, chia thành hai đội: một đội bao vây phía khu rừng, một đôi bao vây lấy Số 2.
Nhìn thấy đám người của Fujiwara Akagi sắp giành được thắng lợi toàn diện thì lúc này, lại có thêm một bóng hình nữa từ trong rừng xuất hiện. Một số 0 lạnh lẽo được viết trên chiếc mặt nạ lạnh lùng.
Số 0 xuất hiện ngay phía sau lưng Ono Akita. Ngón tay y như mũi kiếm, đâm một nhát chẳng khác nào nhát đâm của hồn ma.
Nhát dao đâm vào đúng lúc Ono Akita đang dùng toàn bộ sức lực để chém giết nên hoàn toàn không ngờ tới việc vẫn còn có kẻ đang âm thầm nấp trong bóng tối.
Quá bất ngờ và không kịp đề phòng, Ono Akita không kịp thu kiếm về, cố gắng dùng hết sức lực né thân.
Giống như lưỡi dao được nung đỏ đang đâm vào miếng thịt bò đông cứng, máu đỏ phun ra ngay dưới lớp cơ bắp Ono Akita. Tên linh thị đang đứng phía đối viện với Ono Akita chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này. Đầu nhọn của cây kiếm dài đâm thẳng, xuyên qua vai của Ono Akita.
Ono Akita kêu lên một tiếng kỳ lạ. Ông đập mạnh xuống một thứ gì đó trên mặt đất, làn khói đặc đến nhói mắt và vô cùg kịch liệt tuôn ra trong nháy mắt.
- Hừ!
Linh thị cười lạnh lùng. Thanh kiếm dài trong tay rút ra ngọt lịm. Máu tươi lại phun ra một lần nữa. Nhát kiếm trí mạng thêm một lần nữa để lại một vết thương cực lớn trên bả vai của Ono Akita.
Ono Akita mang theo vết thương với dòng máu tươi đang điên cuồng chảy ra, hét lên đầy lạnh lùng:
- Nổ súng!
Đám binh sĩ đang đang bao vây tới liền nhắm thẳng về phía làn sương mù dày đặc phía sau lương Ono Akita và đặt tay lên sẵn cò súng.
Những viên đạn lao ra như mưa, như thể đang bao trùm lấy toàn bộ khu vực rộng lớn kia. Đúng lúc này, Ono Akita liền điên cuồng lao ra, hét lớn:
- Yamaguchi, đi mau!
Yamaguchi Rita quay đầu lại nhìn thấy toàn thân Ono Akita đầm đìa máu thì vô cùng ngạc nhiên. Cô lại quay đầu nhìn ra phía đằng sau thì vừa hay nhìn thấy dàn binh sĩ xếp thành vòng bao vây phía khu rừng kia đã ngã xuống từng người một.
Mặc dù lợi thế của bọn họ là có súng, nhưng căn bản bọn họ không có một chút năng lực phản kháng nào trước hai cường giả đang đứng trong khu rừng rậm kia.
Đây đúng là một cuộc giết người hàng loạt!