Chương 677: Cơ hội sống sót trong bước đường cùng
Mặc dù đám binh sĩ kia không ngừng bóp cò và liên tiếp bắn ra những viên đạn nhưng vẫn không thể nào ngăn cản được sự chết chóc đang đến trước mặt.
Và dù đám binh sĩ này có được huấn luyện đầy đủ nhưng đứng trước cường giả Đại Thành cảnh thì bọn họ chắc khác nào những đứa trẻ mới đang bắt đầu học đi.
Không hề có khả năng công kích gì cả.
Ono Akita là tu hành giả có thực lực cao nhất trong ba người. Ông mang theo Yamaguchi Rika với thực lực cũng không hề thấp tới để thi hành nhiệm vụ này. Còn ép Fujiwara Akagi với thực lực đạt tới cấp Đại sư gia nhập đội ngũ của bọn họ. Ông vốn cứ nghĩ thực lực như vậy là ổn rồi, bởi vì theo như sự tường thuật của Fujiwara Akagi thì đối phương chỉ có một tu hành giả là Số 2. Vậy mà giờ đây có tới tận ba tên!
Thực lực của cả tay này đều từ mức Đại Thành cảnh trở lên!
Ono Akita biết nhiệm vụ hôm nay thất bại chắc rồi. Giờ ông chỉ biết chạy. Nếu như có thể chạy trốn khỏi đây và lập tức xin chỉ thị xuất quân viện trợ trong khi đối phương vẫn chưa thể chạy ra khỏi đây thì sẽ kịp để xuất hải quân và không quân, bởi vì dù bọn chúng có cướp được hàng thì vẫn cần phải có một khoảng thời gian nhất định.
Số 2 dường như không cảm thấy kinh hãi chút nào trước sự biến động của mọi chuyện diễn ra bên kia khu rừng. Thanh đao trong tay y múa thành hai đường ánh sáng đen, giống như hai con rắn độc, không ngừng cắn đớp vào những vị trí hiểm trên cơ thể Fujiwara Akagi. Từng nhát, từng nhát đều là những đường chí mạng.
Fujiwara Akagi nghe thấy tiếng hét của Ono Akita liền ngoái đầu nhìn thì thấy Ono Akita đang chật vật chạy thục mạng lao ra. Ngoài ra còn có đám binh sĩ bị ngã xuống như ngả rạ nữa.
Fujiwara Akagi cảm thấy hoảng hốt. Thực lực của hắn không hề cao hơn Số 2. Hắn vốn định đợi Yamaguchi Rika xử lý xong cái bọn xạ thủ kia sẽ đến giúp đỡ, cộng thêm những binh sĩ được trang bị vũ trang đầy đủ đang bao vây xung quanh kia, có như vậy thì mới nắm chắc thắng lợi trong tay. Nhưng giờ đây, hắn phát hiện ra rằng sự tình đã hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát rồi.
Yamaguchi Rika không hề bỏ chạy ngay lập tức mà quay lại hét lên với đám binh sĩ kia:
- Tất cả lùi về phía sau, lùi lại, các anh không phải là đối thủ của bọn chúng đâu…Chạy mau!
Chạy trốn?
Số 2 cười lạnh lùng:
- Chúng mày chạy được không? Hôm nay, tất cả chúng mày đều phải chết!
Cùng với những lời nói lạnh lùng của Số 2 là một bóng hình chẳng khác nào bóng ma lao ra từ trong khu rừng, đuổi theo Ono Akita với cơ thể đang đầm đìa máu.
Dưới ánh trăng, đóa hoa màu đen trên chiếc mặt nạ lộ rõ vẻ đẹp đẽ mà quỷ dị.
Ono Akita bị thương không hề nhẹ. Mặc dù ông chạy như điên với khả năng chạy nhanh nhất, nhưng tốc độ cũng giảm đi rất nhiều. Chớp mắt một cái ông đã bị linh thị ở phía sau đuổi kịp.
Thanh kiếm dài trong tay linh thị giống như một con rắn độc đâm về phía cổ của Ono Akita. Nhát kiếm dường như sắp xuyên thủng cổ Ono Akita thì bỗng nhiên có một bóng đen gào thét, xẹt qua trong không trung, đập thẳng vào đầu của Linh thị.
Tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Linh Thị, thanh kiếm trong tay đột nhiên ngừng lại rồi đổi hướng, đâm về phía bóng đen đang bay tới từ trong không trung.
- Keng!
Trong chuỗi âm thanh chát chúa, bóng đen bay tới liền phân làm hai, bay tới từ hai bên, sau đó đáp xuống đất. Hóa ra đó lại là một viên đá cuội to cỡ nắm đấm.
Linh thị cảm nhận được biên độ chấn động kịch liệt của thanh kiếm dài trong tay và cả cảm giác tê dại của huyệt giữa ngón cái và ngỏn trỏ. Đôi đồng tử trong mắt y co lại. Y gằn giọng quát:
- Ai?
Lại một viên đá cuội nữa bay tới ngay sau câu nói của Linh thị. Linh thị giơ nắm đấm lên, thản nhiên lao ra đấm viên đá cuội vỡ nát.
Một bóng đen từ trong bóng tối lao ra, tiến lại gần Linh thị.
Người còn chưa tới gần mà nắm đấm đã lao ra.
Một nắm đấm màu trắng nhạt đập một cái ầm vào ngực của Linh thị. Linh thị cắn răn, dùng một quyền nghênh đón.
Nắm đấm của Linh thị đập trúng nắm đấm của đối phương, phát ra một tiếng va chạm mạnh mẽ. Nắm đấm màu trắng nhạt của đối phương phá vỡ nắm đấm của Linh thị, sau đó đập thẳng vào lồng ngực của y.
Linh Thị bị đánh tới mức hất bay ra ngoài!
Thân thể Linh Thị rơi xuống đất, lăn một vòng. Y nhanh chóng lật mình bò dậy, máu đã tràn ra nơi khóe miệng.
Trong mắt Linh Thị hiện rõ như kinh hoàng. Thực lực của y trong giới tu hành giả chắc chắn rất mạnh và xuất chúng, vậy mà kẻ đối diện y đây chỉ cần dùng một quyền đã có thể làm y bị thương.
Thực lực của kẻ này thật khủng khiếp!
Trong lúc vội vàng, y đã nhìn thấy rõ khuôn mặt của đối phương. Trên mặt đối phương cũng đeo mặt nạ, chỉ có điều chiếc mặt nạ được chế tác rất thô kệch, rõ ràng đó chỉ là một chiếc mặt nạ được mua một cách tùy tiện.
Kẻ này là ai?
Nếu hắn là người phía bên Nhật Bản thì căn bản không cần phải đeo mặt nạ…
Rất nhiều suy nghĩ hiện ra trong đầu của Linh thị. Y lật người bò dậy, còn chưa kịp chạy thì bóng đen kia một lần nữa lại xé rách màn đêm, xuất hiện trước mặt y trong nháy mắt, đập y bằng một chưởng.
Hai cánh tay của Linh thị đặt chéo trước ngực, chặn chưởng đánh kia. Cơ thể của y lập tức lại bị đánh bay một lần nữa.
Mặc dù lần này y phòng ngự đầy đủ nên không bị đánh đến mức chật vật như lần đầu, nhưng hai cái tay hắn cũng bị đau muốn chết, cứ như thể bị gãy ra vậy.
- Nguy hiểm! Mau rút lui!
Tên linh thị giỏi giang ngã xuống đất liền lớn tiếng cảnh báo.
Tình hình lập tức có sự thay đổi. Một bóng đen đột nhiên thoát ra từ khu rừng tăm tối. Bóng đen đó chạy như điên, trong nháy mắt đã lao tới bên cạnh con tàu đang bỏ neo. Mũi chân y đạp xuống, cả cơ thể trực tiếp bay vọt lên, cao tới mấy mét rồi đáp xuống trên con tàu chở hàng. Rõ ràng đây chính là Số 0, kẻ đã đánh lén Ono Akita ở trong rừng.
Số 0 giơ súng trong tay lên, bắn đoàng đoàng hai phát giết chết hai gã đàn ông đang canh gác ở đầu mạn thuyền. Sau đó họng súng nhắm chuẩn về phía người đàn ông đang điều khiển khoang lái.
- Lái tàu, nếu không tao sẽ giết chết mày!
- Đừng nổ súng, tôi sẽ lái đi ngay lập tức!
Gã đàn ông bị súng dí sát đầu, công thêm việc đối phương không nói lời nào mà đã giết chết hai người kia nên gã nào dám nói gì, vội vàng khởi động con tàu.
- Số 2, rút lui!
Số 2 vốn còn đang chiếm ưu thế, nhìn thấy biến cố xung quanh lại nghe thấy lời cảnh cáo của linh thị cùng với lời gọi của Số 0 thì không thèm quan tâm tới việc đấu nhau với Fujiwara Akagi nữa. Y phóng con dao trong tay nhằm về phía Fujiwara Akagi ở phía đối diện, còn bản thân y thì nhanh chóng lao về phía bờ biển, đạp chân một cái, cả cơ thể y bay lên rồi đáp xuống con tàu chở hàng đã bắt đầu rời khỏi bờ.
Đám nguời Fujiwara Akagi, Ono Akagi đuổi đến bên bờ biển thì chiếc tàu chở hàng đã rời đi mấy mét rồi.nếu như hai người dùng toàn lực nhảy tới thì có lẽ vẫn có cơ hội đáp lên tàu. Nhưng trên thuyền lại là hai tên tu hành giả với thực lực cực mạnh, bọn họ làm sao dám làm như vậy?
Huống hồ, chẳng phải lô vũ khí và đầu đạn hạt nhân kia vẫn còn nằm trên bãi cát hay sao?
Người đàn ông đeo mặt nạ nghe thấy lời cảnh báo của linh thị liền quay đầu lại nhìn thì thấy Số 0 và Số 2 đã lần lượt lên tàu. Con tàu đã rời khỏi bờ biển. Hắn tới nơi, định đuổi theo nhưng rõ ràng đã không còn kịp nữa rồi.
Trong đôi mắt người đàn ông đeo mặt nạ ánh lên vài phần thất vọng. Một giây sau, hắn liền xông về phía linh thị.
Linh thị hăng hái phản kháng. Thế nhưng thực lực kinh người của hắn không hề phát huy bất cứ tác dụng gì trước mặt gã đàn ông đeo mặt nạ kia và đã bị gã tìm được cơ hội tiếp cận rất gần y, dùng một chưởng chém vào cổ y, khiến y hôn mê bất tỉnh.
Lúc này, có hai ngọn đèn đột nhiên sáng lên trong bóng tối. Một chiếc xe với tốc độ kinh người đang tới gần từ phía xa trong bóng đêm, rồi nó cua đuôi một đường xinh đẹp, dừng ngay trước mặt gã đàn ông đeo mặt nạ kia.