Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 682 - Chương 692: Thật Khiến Người Ta Tuyệt Vọng

Chương 692: Thật khiến người ta tuyệt vọng
 

Tần Dương mang ngân châm trên người. Quả thật là hắn có thể thi triển kim châm đâm huyệt để kích phát tiềm lực vào những phút giây mấu chốt. Nhưng Tần Dương không hề vội vàng. Dù sao thì sức bột phát của kim chân đâm huyệt cũng chỉ có một, hai lần. Nếu như hắn không quật ngã dứt khoát được đối thủ thì bản thân hắn sẽ game over.

Ngoài điều đó ra, thì Tần Dương phát hiện ra bản thân hắn vẫn còn chịu đựng được!

Mặc dù hắn bị đánh tới mức trông thảm hại vô cùng, tư thế thì như thể bới đất tìm răng nhưng hắn vui mừng phát hiện ra bản thân hắn có thể chịu đựng được sự công kích điên cuồng kia của Tư Đồ Hương.

Tần Dương quyết định kéo dài thêm một chút nữa.

Bất cứ loại thuốc hay bí pháp kích phát lực chiến đầu nào đều có sự hạn chế về mặt thời gian. Thời gian càng kéo dài thì gánh nặng cơ thể phải chịu càng lớn. Thực lực tăng vọt cũng vì thế mà bắt đầu suy giảm. Chỉ cần kéo dài đến thời điểm đó thì Tần Dương căn bản không cần thi triển kim châm đâm huyệt cũng có thể thắng.

Sự công kích của Tư Đồ Hương vô cùng hung mãnh. Rõ ràng cô biết rằng Tần Dương đang chuẩn bị kéo đổ dự tính của mình, nên Tư Đồ Hương liền tăng cường tấn công. Cô cố gắng đánh bại Tần Dương một cách triệt để trước khi bản thân mình bị bùng nổ.

Tốc độ nhanh hơn một chút!

Lực đánhh cuồng bạo hơn một chút!

Chỉ cần phá vỡ sự phòng ngự của Tần Dương, chỉ cần chính thức đánh bại Tần Dương một lần thì cô có thể nắm chắc phần thắng!

- Ầm!

Tư Đồ Hương đánh bay Tần Dương một lần nữa. Cơ thể của cô bám chặt lấy thân thể của Tần Dương như bóng với hình mà lao tới.

Tần Dương rớt xuống đất, nhanh chóng lăn người, tránh được một đạp mà Tư Đồ Hương thực hiện ngay sau đó. Rồi hắn ngẩng đầu lên.

Tư Đồ Hương đang muốn truy kích. Ánh mắt của cô bỗng dừng lại ở đôi mắt của Tần Dương. Cơ thể cô bỗng nhiên chậm lại.

Đôi mắt của Tần Dương đã thay đổi rồi.

Đôi mắt vốn đen láy giờ đây đã chất chứa thêm vài phần đỏ như máu.

Ánh mắt vốn lanh lẹ, tháo vát giờ trở nên lạnh lùng, sắc bén. Hơn nữa, đôi mắt ấy còn chứa vài phần cuồng bạo.

Trong lòng Tư Đồ Hương bỗng cảm thấy bồn chồn, một cảm giác không hay dâng lên bên trong cô.

Tần Dương đã sử dụng bí thuật gì rồi sao?

Dường như đã có chút biến thay đổi khiến mọi chuyện trở nên không bình thường.

Một giây sau, Tư Đồ Hương lại xông lên một lần nữa. Cô dùng chân định đá bay Tần Dương thêm một lần.

Trong lòng Tư Đồ Hương cảm thấy hơi nhẹ nhõm, hình như không có chuyện gì cả?

Lẽ nào đó chỉ là ảo giác của bản thân?

Cơ thể của Tần Dương xoay một vòng trên không trung, sau đó rơi xuống mặt đất. Mặc dù tư thế có chút thảm hại nhưng lại rơi xuống đất trong bộ dạng như xuống tấn.

Đồng tử hai con mắt Tư Đồ Hương hơi co lại, cả cơ thể lại lao vọt đi.

Sau vài lần công kích liên tiếp, đôi mắt của Tần Dương càng lúc càng đỏ hơn. Đôi mắt ấy càng lúc càng lạnh lẽo, nét mặt cũng trở nên lạnh lùng vô cùng.

Đôi mắt đỏ như máu của hắn nhìn Tư Đồ Hương. Trong đôi mắt ấy chất chứa một loại sức mạnh khiến tim của Tư Đồ Hương đập nhanh hơn một cách vô thức.

- Tần Dương sao vậy? Nhìn trông có vẻ không đúng lắm?

- Lẽ nào cậu ta cũng đã sử dụng bí pháp để tăng sức chiến đấu sao? Lúc trước bị đánh chẳng khác nào đống cát. Thế mà giờ đây cậu ta lại có thể ngăn chặn được sự công kích của Tư Đồ Hương sao?

- Đúng là liều mạng. Hai người này mà đánh xong trận này, e rằng không phế thì cũng sẽ phải nằm rất lâu trên giường đấy.

- Chẳng còn cách nào khác! Bọn họ đại diện cho hai người Mạc Vũ và Lục Thiên Sinh, là những thi kiêu chi tử. Sự thắng bại của bọn họ liên quan tới thể diện của sư phụ họ, không liều mạng sao được?

- Mặc dù hiện tại vẫn là Tư Đồ Hương đang áp thế Tần Dương, nhưng trực giác mách bảo tôi rằng, chắc Tư Đồ Hương không thắng nổi.

- Tôi cũng cảm thấy như vậy. Khả năng kháng đòn của Tần Dương mạnh quá. Tư Đồ Hương tấn công ác liệt như vậy mà hắn vẫn sống sờ sờ ra đấy. Tôi không khỏi nghi ngờ tố chất cơ thể của hắn có phải là cơ thể của một tu hành giả phương Tây đang tu hành hay không.

Long Nguyệt nghe thấy tiếng bàn luận xôn xao ở xung quanh thì không nhịn được liền hỏi:

- Anh Vũ! Có chuyện gì với Tần Dương vậy?

Mạc Vũ nhíu mày:

- Có thể là có một vài thứ trong cơ thể của nó đã chịu phải sự kích thích khiến nó rời vào trạng thái cuồng bạo. Dưới trạng thái này, thực lực của nó sẽ được tăng lên trong phạm vi rất lớn. Có lẽ cuộc chiến sẽ nhanh chóng kết thúc thôi.

Long Nguyệt nhìn thấy Mạc Vũ chau mày thì hỏi một cách đầy lo lắng:

- Có khi nào cơ thể nó sẽ phải chịu đựng những tổn thương nghiêm trọng không?

- Không đâu! Chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày thôi. Anh vốn cứ nghĩ nó sẽ không xuất hiện tình trạng như thế này nữa…

- A!

Lời nói của Mạc Vũ đột nhiên bị cắt đứt bởi tiếng gào thét lạnh lùng của Tần Dương trong trận đấu. Hắn rống to mà không hề để lộ bất kỳ dấu hiệu gì. Sau đó cả cơ thể hắn chủ động lao về phía Tư Đồ Hương.

Đây là đòn phản kích đầu tiên của Tần Dương từ sau khi năng lực chiến đấu của Tư Đồ Hương tăng lên.

Nhưng Tư Đồ Hương không hề lùi bước mà lại xông tới.

Trong khoảnh khắc hai người cùng áp sát vào nhau thì phát ra lực công kích vô cùng mạnh.

Nắm đấm, cánh tay, chân của cả hai bên đều va chạm mãnh liệt trong một khoảng thời gian ngắn.

- Ầm!

Tư Đồ Hương bị Tần Dương đánh một quyền vào ngực đầy hung ác. Cả cơ thể của cô bị Tần Dương đánh bay.

Thân thể Tư Đồ Hương bay văng ra, đôi mắt tràn đầy sự khiếp sợ.

- Quá nhanh!

Tần Dương xuất quyền quá nhanh!

Tư Đồ Hương căn bản không thể ngăn lại được!

Cơ thể của cô vẫn còn bay trong không trung. Hình ảnh Tần Dương trong con mắt của ả đột nhiên được phóng to ra. Hắn xuất hiện ngay bên cạnh cô trong nháy mắt, rồi dùng một cước quét ngang một cách hung hăng.

Tư Đồ Hương vội vàng giơ cánh tay lên. Một cước của Tần Dương liền quét ngang qua cánh tay của cô.

- Rắc rắc!

Tư Đồ Hương chỉ cảm thấy bản thân cô bị một luồng sức mạnh cuồng bạo khổng lồ tấn công, cứ như thể bị một chiếc xe lửa đang chạy với tốc độc cực nhanh lao trúng vậy.

Xương cánh tay gãy ra, kêu răng rắc. Cơ thể Tư Đồ Hương như một quả bóng chày đang bay bỗng nhiên bị một gậy đánh trúng và chuyển hướng bay bật lại.

Tư Đồ Hương ngã ầm xuống đất. Cơn đau từ cánh tay truyền đến não của cô.

Tư Đồ Hương còn chưa kịp bò dậy khỏi mặt đất thì Tần Dương đã lại xuất hiện trước mặt cô một lần nữa. Hắn giở quả đấm lên đầy lạnh lùng.

- Tần Dương, hãy nương tay!

Vào giây phút nắm đấm của Tần Dương đang nện xuống một cách đầy hung hăng thì lời nói của Mạc Vũ liền truyền đến tai hắn.

Trong mắt Tần Dương hiện lên một tia lưỡng lự. Nắm đấm của hắn liền chuyển hướng, đấm thẳng xuống ngay sát bên đầu của Tư Đồ Hương.

- Ầm!

Đất đá bên cạnh đầu của Tư Đồ Hương vỡ nát, bị Tần Dương đấm thành một cái hố to. Ấy vậy mà tay của Tần Dương không hề bị tổn thương.

Tư Đồ Hương nhìn thấy một Tần Dương hung ác, bạo lực, lạnh lùng trước mắt thì trái tim bỗng nhiên co rút lại.

Quyền lúc nãy của hắn vốn định nhằm thẳng vào đầu mình hay sao?

Lúc nãy hắn…muốn đánh chết mình hay sao?

Tần Dương chậm rãi nhấc nắm đấm lên. Sau đó hắn đứng dậy, nhìn Tư Đồ Hương đang nằm trên đất từ trên cao. Ánh mắt hắn chứa đựng một cảm giác vô cùng lạnh lẽo.

Nhìn khuôn mặt vô cùng lạ lẫm của Tần Dương, Tư Đồ Hương như thể bị rơi vào hố băng vậy.

Cô không hề sợ hãi!

Mà tuyệt vọng!

Cô đã thua rồi!

Vốn cứ nghĩ chỉ cần dựa vào thực lực trung nhị thập nhị khiếu huyệt thì việc đánh bại Tần Dương là một chuyện quá dễ dàng. Thật không ngờ, đến ngay cả việc liều mạng dùng thuốc để tăng sức chiến đấu khiến cơ thể chịu tổn thương cũng dùng rồi mà vẫn thua!

Cô thua rồi, chắc chắn sư phụ sẽ thất vọng lắm.

Ông cũng sẽ không trả thù thay cô nữa. Cơ thể Tư Đồ Hương hiện tại bị tổn thương nghiêm trọng như vậy, e rằng sẽ tàn phế mất.

Kết quả này…

Thật khiến người ta tuyệt vọng!
Bình Luận (0)
Comment