Chương 709: Đầy Ác Ý
- Đi đây, khai giảng năm sau đến tìm cậu.
Trương Linh Phong nhìn Tần Dương cười thật thà, thoải mái bỏ lại một câu, rồi nhanh nhẹn quay người bỏ đi.
Tần Dương nhìn bóng lưng của Trương Linh Phong, trong đầu như có hàng vạn con thảo nê mã điên cuồng chạy qua.
Chỉ thế thôi?
Nói đến là đến, nói đi là đi.
Anh ta tưởng mình là cơn gió à.
- Này, Trương Linh Phong. Anh làm cái gì thế, anh ở đâu?
Trương Linh Phong quay đầu lại cười nói:
- Tôi á? Đi làm thôi. Ơ, tôi là một đầu bếp, cũng không phải là đầu bếp của nhà quán ăn nhỏ gì, tôi là đầu bếp cao cấp của khách sạn năm sao đó. Ở đâu ý à, không quan trọng, dù sao tôi cũng đến tìm cậu là được.
Tần Dương ngây ra, đầu bếp cao cấp của khách sạn năm sao, tu hành giả Tiểu thành cảnh đỉnh phong? Một thằng cha chuyên dựa vào đánh nhau để thăng cấp ư?
Trương Linh Phong không hề nán lại mà quay người trực tiếp đi luôn.
Tần Dương nhìn bóng lưng của Trương Linh Phong, tâm tình phức tạp.
Một kẻ khiêu chiến chẳng hiểu ra sao. Không, chính xác mà nói, có lẽ là tên đánh nhau, một cuộc khiêu chiến kỳ cục. Tần Dương đột nhiên có chút hứng thú với tên này.
Đây có lẽ là một tên thẳng thắn, nếu lần sau có gặp lại, có lẽ hắn thật sự sẽ nghĩ ngợi chuyện đánh nhau với tên này chăng?
Nhưng, đến lúc đó rồi tính sau đi.
Tóm lại là thấy hơi kỳ cục.
Sự khiêu chiến của Trương Linh Phong không hề làm đảo lộn cuộc sống của Tần Dương. Mấy tháng trước hắn mụ mị vất vả tu hành, nên căn bản không có thời gian học hành gì, chớp mắt một cái đã sắp đến kỳ thi cuối kỳ rồi. Tần Dương cũng tĩnh tâm học tập, cũng may mà trọng điểm tương ứng và ghi chép ở chỗ Hàn Thanh Thanh đều được làm rất cẩn thận, mượn xem để học vẫn được.
Tần Dương đương nhiên cũng không bỏ mặc việc tu hành của mình, thỉnh thoảng hắn vẫn đánh nhau với Nhiếp Du Du, vẫn là thua nhiều mà thắng cũng nhiều.
Ngày trước Nhiếp Du Du sử dụng Vô Tướng Chỉ Kiếm để đánh nhau với Tần Dương, Tần Dương phải chịu không ít thiệt thòi. Bây giờ sau khi Nhiếp Du Du tu hành Khiên Ti Chưởng, uy lực Vô Tướng Chỉ Kiếm lại càng lớn. Dù thực lực của Tần Dương ngày một tăng cao, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Nhiếp Du Du, và vẫn bị đánh bại thảm hại.
Tay không đánh với và một kẻ mang luôn sẵn đao bên người, hơn nữa còn không chỉ một cây, đây vốn là tình thế xấu rồi. Càng hơn nữa là, người này có thực lực mạnh hơn, đánh nhau lại còn kiểu tận tụy không chịu xuống nước nữa, đánh bằng được mới thôi.
Đương nhiên nếu như liều mạng, thì có lẽ khả năng thắng của Tần Dương mới cao hơn một tẹo.
Cuộc sống của Tần Dương coi như là bình ổn trở lại, hắn lại làm một sinh viên quy củ, bởi vì chỗ Lục tiên sinh có sư phụ lo. Hắc Thủ vì bị truy nã toàn cầu, nên tạm thời cũng phải ẩn náu, không có động tĩnh gì. Tư Đồ Hương vẫn đang dưỡng bệnh, bên chỗ công ty hắn cũng giao toàn quyền cho Hàn Chân, năm sau chuyện thành lập công ty tập đoàn, cũng phải nhờ vả dì nhỏ La Thị Nhã, cho nên trên thực tế hắn cũng không có việc gì.
Một hôm, Tần Dương đang đeo tai nghe nghe ngoại ngữ, Hà Thiên Phong đang ngồi bên cạnh hắn đột nhiên sáp đến, cánh tay cậu ta đụng vào tay của Tần Dương một cái.
Tần Dương bỏ tai nghe xuống:
- Gì đấy?
Trên mặt Hà Thiên Phong có vài phần quái dị, cậu đẩy điện thoại sang nói:
- Đại ca, tự cậu xem đi.
Tần Dương nhận lấy điện thoại, quét mắt qua, là một bài viết trên diễn đàn vườn trường, của một người nặc danh đăng lên. Tiêu đề là “Đoán xem là đi đâu?”
Tần Dương kéo gạt xuống một lát, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi.
Tiết Uyển Đồng.
Người mà bài viết này nói tới lại là Tiết Uyển Đồng, hơn nữa có thể thấy rõ rằng người đăng bài viết này là một người cực kỳ có ác ý với cô.
Trong bài viết có một đoạn clip, trong clip này chính là đoạn ghi hình Tiết Uyển Đồng bị người phụ nữ đó đánh mắng, đến Tần Dương cũng xuất hiện ở trong clip này. Dễ thấy được là chuyện phát sinh lúc đó đã có người nhiều chuyện quay lại cả quá trình.
Thế này cũng không tính là kỳ lạ, vốn bây giờ điện thoại thu hình rất tiện.
Đối với chuyện này, Tần Dương cũng không để tâm. Lúc hắn giải quyết chuyện đó cũng không dùng cách thức thô lỗ qua loa gì, mà là quở mắng người phụ nữ đó rồi đưa ra chân tướng chứng minh Tiết Uyển Đồng là người vô tội. Nếu không thì, hắn đâu cần phải nhiều lời đến vậy?
Cũng vì nói rõ ràng rồi, cho nên dù bị lộ ra thì sự tình cũng không lớn và cũng không có hại cho thanh danh của Tiết Uyển Đồng.
Nhưng một chuỗi các bức ảnh phía dưới đoạn clip này thì lại hoàn toàn khác. Đó đều là những bức ảnh chụp Tần Dương đưa Tiết Uyển Đồng về tận dưới ký túc xá!
Chỗ này có những tấm chụp Tiết Uyển Đồng xuống xe, rồi có tấm cô vẫy tay với hắn, còn có ảnh hắn lái xe rời đi. Thậm chí còn có một tấm đặc tả trang phục của Tiết Uyển Đồng.
Tiết Uyển Đồng và Tần Dương ngồi trên đỉnh núi cả buổi tối, cũng không có chuẩn bị đệm gì, nên tự nhiên trên quần áo đêu dính cỏ và bùn đất cũng là điều rất bình thường. Thế mà bức ảnh đặc tả đó lại nhằm vào phía sau áo khoác của Tiết Uyển Đồng, chỗ đó có vết bùn rõ ràng và một ít cỏ màu xanh.
Tần Dương cẩn thận nhìn bức ảnh hắn lái xe rời đi, chỉ có kiểu xe chứ không có biển số, đối phương có lẽ cố ý không chụp biển số. Hoặc có lẽ là chụp rồi nhưng lại cắt đi. Từ bức ảnh đó có thể nhìn thấy hình dáng xe của hắn, nhưng không nhìn thấy biển số xe.
Phía dưới toàn bộ chỗ ảnh đó chỉ có một câu hỏi.
Nhìn đoán thử xem, tối hôm qua cô ta đã đi đâu?
Sắc mặt của Tần Dương sa sầm lại.
Đầy ác ý!
Người đăng bài viết này dù không hề nói lời ác ý gì, nhưng tất cả ảnh mà người đó đăng lên dường như đều nửa ẩn nửa hiện chỉ dẫn đến một phương hướng nào đó.
Tần Dương quét mắt đọc bình luận dưới bài viết này.
“Đẹp qua, dự đoán là hot rồi đây. Lót dép ngồi hóng!”
“Kha Nam: Cùng một cái áo khoác, trang điểm vẫn thế, thời gian thì lần lượt là buổi chiều và sáng ngày hôm sau. Điều này chứng minh cô ta hôm đó có lẽ không ở nhà của mình, nhìn sắc mặt tiều tụy đầy mệt mỏi, chắc chắn tối hôm trước không được nghi ngơi tốt rồi. Còn bùn đất và cỏ trên quần áo, thì chứng minh cô ta từng ngồi ở một chỗ giống như thảm cỏ một lúc rất lâu. Có người mới sáng sớm ngày ra đưa cô ta về, kết hợp với suy đoán của lúc trước, thì chỉ có thể giải thích rằng tối hôm qua cô ta đã đi ra ngoài với một người rồi ở cùng một chỗ với chủ nhân của chiếc xe, họ ở lại chỗ thảm cỏ một lúc lâu hoặc nguyên đêm luôn. Nếu ở nhà hay là khách sạn, tôi nghĩ quần áo của cô ta sẽ sạch sẽ. Vậy thì… Chân tướng chỉ có một mà thôi, mấy người tự hiểu nha!”
“Lầu trên phân tích như thần, vậy là có vấn đề rồi. Một nam một nữ cả đêm trên nền cỏ có thể nói chuyện gì, làm cái gì. Ừm hoặc ở trong xe, phổ cập khoa học một tẹo, chiếc xe ở trong ảnh là Mercedes-CLS-AMG, giá khoảng hai trăm vạn, không gian bên trong hơi bị rộng rãi đó nha…”
“Tiều tụy, tiều tụy. Tôi thấy hai chữ này thần nhân lầu trên dùng rất chi là sâu sắc!”
“Ngồi chờ chân tướng, dự cảm chẳng lành!”
“Xếp hàng ngồi chờ!”
“Đây là Sherlock Holmes, duyệt!”
“Các vị lầu trên cẩn thận. Theo điều tra, mỹ nữ này là chủ nhiệm lớp hai năm hai khoa tiếng Anh ở trường của chúng tôi đấy. Ừm, quả là xinh thật…”
“Xe sang va người đẹp, sớm đưa chiều đón. Hình như tôi hiểu gì đó rồi nè.”
“Mấy người các người lòng dạ độc ác, người ta xinh đẹp như vậy, thì bạn trai có tiền lại đẹp trai nữa cũng là chuyện rất bình thường thôi. Suy nghĩ không thể hơn thuần một chút sao?”
“Tôi đi mua xì dầu, quan tâm hồi sau.”
…
Mắt của Tần Dương trầm xuống, đây là có người cố ý gài bẫy Tiết Uyển Đồng…