Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 701 - Chương 711: Trojan Đuổi Bắt?

Chương 711: Trojan đuổi bắt?
 

Lúc Tần Dương vừa báo tin xong thì Tiết Uyển Đồng đang ngồi trong văn phòng, ánh mắt rất giận dữ.

Một nam đồng nghiệp ở cùng cô đã đưa tấm thiếp cho cô sau khi nhìn thấy nó, trong lòng cũng tỏ vể bực dọc chửi bồi thêm mấy câu.

- Nhìn góc chụp của tấm ảnh này khả năng cao là giáo viên của trường, thật đúng là lòng người khó đoán mà.

- Đám học sinh này cũng thiệt là, nhao nhao hùa theo làm gì không biết, chẳng lẽ không nhìn biết ý đồ của người tung tấm thiếp này sao?

Sau khi Tiết Uyển Đồng đọc hết tin ánh mắt hết sức kinh ngạc, ai mà có tâm địa ác độc đến vậy ?

Mình đã trêu ai chọc ai chứ?

Sao lại độc ác với mình như vậy?

Nam đồng nghiệp nhìn vẻ mặt hoảng hồn của Tiết Uyển Đồng, cũng tỏ vẻ đồng tình, ra ý giúp đỡ nói:

- Có nên nói với lãnh đạo ra mặt để xử lý chuyện này không. Hay là liên hệ với người quản lý diễn đàn của trường xóa bài post này đi. Đây rõ ràng cố ý hãm hại người ta, nó sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt. Huống hồ gì đây là cuộc sông đời tư cá nhân bên ngoài công việc quản được mình sao?

Tiết Uyển Đồng cắn môi nhìn qua số lượt xem và số lượt chia sẻ của tấm thiếp, ánh mắt có phần không cam chịu.

- Không cần, cứ để đó.

Một Tiết Uyển Đồng vừa mới trải qua sóng gió cách đây mấy hôm bỗng trở nên kiên cường. Trong ánh mắt lộ ra sự kiên quyết đối kháng với cả thế giới.

Cũng đúng lúc này, Tần Dương gọi đến.

Tiết Uyển Đồng cầm điện thoại lên nhìn thoáng qua, tâm trạng có phần tế nhị.

Tối hôm đó, cô đã ở cùng với Tần Dương. Cô đã dựa vai vào hắn nghe hắn kể chuyện rồi ôm hắn khóc. Sau đó ở trong xe cô còn ngồi vào lòng hắn...

Tiết Uyển Đồng không hối hận.

- Bị nhìn thấy rồi cũng chẳng sao. Có người muốn nhìn thấy tôi bị cười nhạo, vậy thì cứ để bọn họ nhìn đi.

Tần Dương:

- Em đã cho người đi dò xét kẻ tung tin rồi, hi vọng có thể điều tra ra là ai. Sau khi tra ra em sẽ tìm người xóa post đó đi để trách nó tiếp tục lan rộng.

Tiết Uyển Đồng cắn cắn môi, mặc dù cô mới vừa mới biểu thị rất quật cường rằng không cần xóa, cứ để nó đó. Nhưng khi Tần Dương vừa nói như thế thì cô lại không phản kháng nữa mà ngầm đồng ý.

- Được.

Tần Dương:

- Đây là cuộc sống riêng tư của chị, không can hệ gì đến ai cả. Không cần phải để ý tới ánh mắt của kẻ khác, đến lúc thích hợp em sẽ đứng ra nói rõ việc này.

Trong lòng Tiết Uyển Đồng lập tức cuống lên, vội vàng ngăn lại.

- Không cần đâu, nếu như cậu đứng ra giải thích chỉ sợ càng làm nó trở nên rối hơn. Giống như lời cậu nói đây là cuộc sống riêng tư của tôi. Người khác nhìn thế nào là chuyện của họ. Tôi không quan tâm, chỉ cần người mà tôi quan tâm tin tưởng tôi vậy là đủ rồi.

Tần Dương:

- Được, vừa nãy em nói là đến lúc nào thích hợp, chứ em sẽ không làm loạn đâu.

Tiết Uyển Đồng thở phào một tiếng. Cô đúng là sợ Tần Dương vì nhất thời tức giận mà đứng ra. Lúc đó chỉ sợ chủ đề càng khủng khiếp hơn. Hơn nữa, sẽ đi lệch sang một hướng khác. Một hướng mà mọi người vô cùng thấy hứng thú nhưng lại tương đối mẫn cảm.

Thầy trò yêu nhau?

Trong lòng Tiết Uyển Đồng hơi thắt lại. Nếu thật sự đi đến bước đó vậy có thể sẽ trở thành một chuyện không thể giải thích rõ ràng được nữa. Đến lúc đó, ánh mắt mọi người nhìn mình, nhìn Tần Dương chỉ sợ cũng không như trước nữa. Hơn nữa, nếu làm lớn chuyện lên thì sợ rằng phía trường học cũng sẽ không ngồi yên mà không động đến nữa?

Mình và Tần Dương...

Trong lòng Tiết Uyển Đồng bỗng có phần lo lắng.

- Ừ, không phải lo cho tôi đâu. Tôi không sao cả. So với hôm đó bị người ta túm lại đánh thì chuyện này thực sự không là gì cả. Hơn nữa, sau khi trải qua chuyện hôm đó tôi cảm thấy tôi đã trở nên kiên cường hơn rất nhiều rồi.

Tâm trạng Tiết Uyển Đồng quả thực có chút chuyển biến. Một mặt dĩ nhiên là bởi vì sự việc hồ ly tinh ngày hôm đó ảnh hưởng tới, một mặt khác là bởi vì câu chuyện mà hôm đó Tần Dương đã kể.

Tần Dương mới 20 tuổi mà đã gánh vác trách nhiệm nặng nề như vậy từng bước vất vả đi lên. Đến hắn còn giỏi như vậy thì bản thân cô tốt xấu gì cũng lớn hơn hắn, lại còn là cô giáo hắn. Mà cô lại yếu đuối như vậy thử hỏi có nghe được không?

Bản thân cô vẫn nên học cách kiên cường hơn!

Không thể dễ dàng bị người khác đánh bại như thế được!

Bởi vì khi bạn dễ dàng ngã xuống rồi thì kẻ thù của bạn sẽ đắc ý. Ngươi thân của bạn sẽ đau lòng, còn người ngoài cuộc sẽ cười trên nỗi đau của bạn...

Tần Dương:

- Chị Đồng, chị là người giỏi nhất. Chị tin tưởng vào sự kiên cường của bản thân, cũng giống như tin tưởng vào sự xinh đẹp của mình vậy!

Tin tưởng vào sự xinh đẹp của mình?

Ánh mắt Tiết Uyển Đồng toát ra cái nhìn khác lạ. Hắn đây là đang khen cô xinh đẹp sao?

Tâm trạng Tiết Uyển Đồng vốn đang rất tức giận. Nhưng không biết tự lúc nào bỗng trở nên nhẹ nhõm hơn. Cơn tức giận mới đó trong chốc lát bỗng trở nên không quan trọng nữa.

- Cảm ơn cậu đã khích lệ, tôi sẽ cố gắng.

Tần Dương:

- Cố lên, có tình tình gì liên hệ ngay với em nhé, em sẽ xử lý. Chị biết là em có khả năng này mà.

Trong ánh mắt Tiết Uyển Đồng hiện ra ý cười.

- Được!

Tiết Uyển Đồng để điện thoại xuống, sắc mặt cũng đã bình tĩnh trở lại, thậm chí khóe miệng còn hơi nhếch lên, cho thấy có phần nhẹ nhõm hơn.

Nam đồng nghiệp nhiệt tình vẫn có chút lo lắng như cũ:

- Cô Tiết, thật sự dể mặc kệ nó sao?

Tiết Uyển Đồng nhẹ nhàng cười một tiếng:

- Không cần phải để ý đến nó đâu.

Tất nhiên sẽ có người lo việc đó.

Trong lòng Tiết Uyển Đồng âm thầm bổ sung thêm một câu.

..

Sau khi tan học, Tần Dương và Lâm Trúc cùng đi đến phòng của Lâm Trúc.

Muốn làm tốt việc gì trước hết phải chuẩn bị tốt công cụ đó. Muốn làm một hacker giỏi thì một công cụ sắc bén là thứ không thể thiếu. Chỉ dựa vào một cái Laptop thì những việc có thể làm đều có giới hạn.

Sau khi Lâm Trúc về đến nơi ở liền chui vào phòng máy của mình, bắt đầu bận rộn với công việc.

Tần Dương ngồi ở phòng khách xem điện thoại yên lặng chờ đợi.

Cho đến lúc này bài post đã trở thành hot topic. Ai bảo Tiết Uyển Đồng là một một người đẹp rất chuẩn mực chứ. Những tin tức dạng này thì cho dù là đang xem phim dở cũng phải quay qua coi thử.

- Lão đại, có kết quả rồi.

Từ trên ghế Tần Dương liền đứng lên, đi vào phòng máy của Lâm Trúc.

Trên màn hình Trước mặt Lâm Trúc bày ra một mớ tư liệu, Tần Dương liền xum đầu vào.

- Tôi đã tra qua rồi, tư liệu nặc danh của người này cũng đã tra được, nhưng không có bất cứ giá trị gì. Hơn nữa, thiết bị mà đối phương đăng nhập là thiết bị di động. Tôi đã thử tra một hồi, nhưng không cách nào xác định được thân phận của đối phương. Nếu muốn xác định thân phận của đối phương có lẽ chỉ còn cách là sử dụng virut Trojan chuyển qua cho kẻ đó. Nếu như hắn nhấn vào virut thì tôi có thể dựa vào con virut này khống chế điện thoại của hắn. Sau đó, có thể xem file ảnh trong điện thoại thậm chí có thể chạy chương trình camera của hắn nữa. Vậy thì có thể tra ra được hắn là ai.

Mắt Tần Dương sáng lên:

- Vậy làm như thế đi. Nếu có thể điều tra ra kẻ đó là ai. Tôi sẽ không buông tha cho hắn!

Lâm Trúc gật gật đầu rồi nhanh chóng thao tác. Rất nhanh một hộp thư lợi dụng thân phận của hệ thống được gửi đi, bên trong kẹp theo một trang văn bản tài liệu. Trong đó chính là tệp virut Trojan được Lâm Trúc kẹp vào.

- Đã xong!

Lâm Trúc phủi phủi tay, cười nói:

- Chỉ cần hắn tiếp tục dùng cái tài khoản này đăng nhập thì sẽ nhận được cái hộp thư này. Nếu hắn mở văn bản tài liệu này ra thì tôi sẽ nhận được thông báo ngay. Sau đó, tôi có thể tìm kiếm và khống chế điện thoại của hắn, đến lúc đó nhất định có thể tra ra hắn là ai.

Tần Dương vỗ vỗ bả vai Lâm Trúc, cười nói:

- Tốt, vất vả rồi. Cậu bám lấy việc này khi nào có kết quả báo ngay cho tôi.

Lâm Trúc ừ một tiếng:

- Có muốn tôi xóa bỏ topic kia đi không?

Tần Dương cầm điện thoại trong tay chìm vào suy tư. Nếu như bây giờ tìm lãnh đạo nhà trường sợ rằng sẽ đánh rắn động cỏ. Đối phương có khả năng sẽ co đầu rút cổ không chui ra. Nếu như bấy giờ xóa bỏ danh thiếp, có khi nào đối phương tung tin nặc danh thêm lần nữa?

Nghĩ tới đây, Tần Dương trả lời dứt khoát:

- Xóa!
Bình Luận (0)
Comment