Chương 726: Không ai được rời khỏi đây!
Yến Tử Tuyết đưa tay ôm mặt, ánh mắt đầy uất ức.
- Em chỉ muốn chụp tấm ảnh chung với họ nhưng bọn họ cự tuyệt, nên em tự mình chụp vài tấm ảnh. Kết quả bọn họ giật lấy điện thoại của em, bắt em xóa ảnh. Em không chịu liền bị cô ấy đánh, còn nói em không có đầu óc.
Tần Dương nghe xong những lời Yến Tử Tuyết nói..., ánh mắt nheo lại toát ra thần thái có phần sắc lạnh.
Tần Dương giơ tay lên, chỉ vào người phụ nữ vừa ra tay đánh người nói:
- Tôi không muốn đánh phụ nữ, tốt nhất cô hãy tự đưa mặt tới đây, nếu không hậu quả tự chịu!
Người phụ nữ trẻ tuổi nhìn Tần Dương với vẻ chẳng qua chỉ là một thanh niên mới hai mươi tuổi đầu, liền hừ một tiếng:
- Cậu cho rằng cậu là ai hả, lại còn hậu quả tự chịu. Các người có biết những người này là ai không, các ngươi có biết rõ bọn họ được quán bar Zeus này mời đến để tham gia hoạt động không. Đừng nói tôi chưa có cảnh cáo trước, dẫn em gái của cậu đi ngay đi. Nếu làm phiền tới các vị khách quý ở đây, coi chừng bị tống cổ hết ra ngoài!
Tần Dương hơi ngẩn ra, mấy diễn viên người Hàn này không ngờ lại là khách mời tới tham gia hoạt động của quán bar Zeus.
Quán bar Zeus này đúng là có chút bản lĩnh, không ngờ có thể mời được những diễn viên Hàn đang nổi như vậy tới tham gia hoạt động. Có điều nhìn bộ dạng của mấy diễn viên Hàn này, chắc là cũng muốn ra ngoài dạo một vòng nên mới tiện thể nhận lời tham gia chương trình này.
Tần Dương hơi ngẩng cằm lên:
- Cô là người của quán bar Zeus hay là người của bọn họ?
Người phụ nữ kia nhìn Tần Dương vẻ hết kiên nhẫn nói:
- Cậu quan tâm làm gì. Tôi nói cho cậu biết đừng có tự chuốc phiền phức, đi nhanh đi!
Vì có vụ tranh chấp này xảy ra mà những người xung quanh đã dồn sự chú ý tới. Rất nhanh chóng đã có người nhận ra hai diễn viên người Hàn kia. Cũng bởi bọn họ đều là những diễn viên Hàn đang rất hot. Ở Hoa Hạ cũng có không ít người thần tượng bọn họ.
- Ah, là Han Min Ji!
- Ah, Min Ji oppa! Người bên cạnh kia là ai, trông cũng rất quen mắt?
- Là Park Jeong Hwan, đó là Park Jeong Hwan đấy.
- Sao bọn họ lại ở đây vậy, không lẽ cũng tới đây để chơi?
Sau khi thân phận của hai diễn viên người Hàn bị lộ ra. Trong nháy mắt người vây xem xung quanh càng nhiều hơn, hơn nữa ngày lúc càng nhiều tình huống.
- Min Ji oppa, có thể cho em xin chữ kí không?
- Cho em chụp tấm ảnh, cho em chụp tấm ảnh đi!
- Ha ha, đây đúng là một tin hot mà. Nếu mọi người biết bọn họ ở quán bar Zeus, thì chỉ e là Quán bar Zeus hôm nay sẽ bị kẹt cứng mất!
- Ừm, tranh thủ post lên insta cái, để đám bạn còn biết mà chạy tới!
Mặc dù chuyện đánh người vừa rồi cũng có mấy người nhìn thấy. Nhưng hiển nhiên trong đám đông người vây xem thì đa số họ lại chú ý đến diễn viên người Hàn đang đội mũ lưỡi trai ngồi trên ghế sôfa kia hơn, chứ không phải là người bị đánh như Yến Tử Tuyết. Dù sao kẻ ra tay đánh người chính là một phụ nữ Hoa Hạ, chứ không phải là hai diễn viên người Hàn kia.
Han Min Ji và Park Jeong Hwan nhìn đám người vây xung quanh, nét mặt liền tỏ ra không vui. Vì một số quan hệ mà bọn họ nhận lời tham gia hoạt động gần như "thương mại" lần này. Nhưng họ cũng muốn nhân cơ hội này dạo một vòng, vì vậy nên bọn họ mới không trốn ở trong phòng riêng mà chọn vị trí tương đối hẻo lánh một chút ngồi uống rượu, cảm nhận không khí hoan lạc nơi này.
Như dự định lúc đầu thì hai người bọn họ sẽ ở đây uống rượu vui chơi, chờ đến tối khi bầu không khí lên đỉnh điểm nhất. Bọn họ chỉ cần lên sàn và ra mắt mọi người một chút. Hát một ca khúc sôi động, sau đó thì có thể yên lặng rời đi từ phía sau. Nhưng mà bây giờ bọn họ đã bị người ta nhận ra rồi còn bị vây kín làm mất đi sự hào hứng của bọn họ. Nên việc này làm họ tỏ ra có chút khó chịu.
Chuyện đã như vậy đương nhiên không có cách nào dừng lại ở đây được nữa, rất nhanh họ đã bị bao vây giống như người bu lại xem gấu trúc mất rồi.
Hai người bọn họ đứng dậy, đi về phía người phụ nữ kia nói vài câu gì đó, ngữ khí có chút khó chịu. Thái độ của người phụ nữ kia đối với hai diễn viên người Hàn này hoàn toàn khác hẳn. Khom người xuống nói chuyện vẻ rất cung kính.
Dù nghe không hiểu người phụ nữ đó nói gì, nhưng đại khái cũng có thể đoán ra được người phụ nữ đó hẳn là đang tự nhận lỗi với hai diễn viên người Hàn.
Toàn bộ những người ngồi ở trên ghế đều đứng lên, có hai người đàn ông dáng vẻ khôi ngô đứng lên đi trước tới lối ra vào. Nhìn vào chắc là vệ sĩ của hai diễn viên người Hàn. Họ muốn dạt mọi người ra để lấy lối cho hai minh tinh người Hàn kia rời đi.
Vì bọn họ không muốn bị người ta phát hiện, cho nên mới chọn nơi góc khuất nhất yên ắng nhất. Giờ muốn đi ra thì chỉ có một lối ra duy nhất, nhưng giờ đã bị Tần Dương đứng ngăn ngay đầu lối đi, chặn đúng lối ra duy nhất.
Hai tay vệ sĩ đi đến chỗ cửa vào, một trong hai tên đưa tay về phía ngực của Tần Dương đẩy qua một bên, đồng thời miệng phát ra giọng nói cứng rắn bằng tiếng Hoa Hạ.
- Tránh ra!
Tần Dương không nhúc nhích, cũng không tránh ra. Tên hộ vệ đó đẩy Tần Dương một cái thì thấy bản thân hoàn toàn không đẩy xê dịch được Tần Dương liền có vẻ hơi sửng sốt.
Tần Dương lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người phụ nữ kia:
- Không xin lỗi, không giải quyết xong chuyện này, thì không ai được rời khỏi đây!
Người phụ nữ kia lập tức nổi giận:
- Gan cậu đúng là lớn thật đấy, có biết ông chủ quán bar Zeus này là ai không? có biết ai là người trông cói ở đây không, có phải là cậu chán sống rồi không?
Tần Dương cười lạnh lùng nói:
- Tôi mặc kệ ông chủ của nó là ai. Tóm lại vẫn là câu nói đó, không biết chuyện các người vừa nãy tranh chấp là như thế nào, nói chung là cô đã đánh bạn của tôi, việc này là không thể cho qua được!
Hai Diễn viên người Hàn nhìn Tần Dương cản lối ra, lại thấy người vây xem ngày càng nhiều, nét mặt lập tức càng tỏ ra có chút cuống, Han Min Ji nhìn về phía hộ vệ của mình quát:
- Đẩy hắn ra, mau rời khỏi đây!
Bị chính chủ mình hối thúc, người vệ sĩ vừa đẩy Tần Dương lập tức cũng có chút cuống cuồng. Anh ta tự tay bắt lấy cổ áo Tần Dương, sau đó đá một cước về phía bắp chân Tần Dương. Hiển nhiên là đang muốn lật cho Tần Dương ngã xuống đất.
Mắt Tần Dương sáng lên, chân bước ngang qua một bên, tránh được một cước này. Sau đó thò tay bắt lấy cánh tay của hắn, uốn nhẹ một cái. Cánh tay của tên hộ vệ đó như thể bị mất sức, chớp mắt đã bị xoay nửa vòng. Mà cả cơ thể của tay vệ sĩ cũng bị xoay nửa vòng theo cánh tay.
Tần Dương tiện tay đẩy một phát thì tên vệ sĩ này lập tức lảo đảo rồi bay ra ngoài, ngã lăn quay trên ghế sofa.
Tên vệ sĩ còn lại thấy thế, sắc mặt liền hơi khựng lại. Nhìn thủ pháp thuần thục của Tần Dương, lại nhìn vào người đồng nghiệp trong nháy mắt đã bị chế ngự của mình lạ. Gã biết Tần Dương hẳn là một cao thủ.
Gã xông về phía Tần Dương, tung một quyền đánh vào mặt Tần Dương. Gã ra đòn vừa nhanh lại hung ác. Lúc này, gã cũng không để tâm tới điều gì nữa, đánh hạ được tên cản đường này để cho chủ của mình an toàn rời khỏi đó mới là chuyện cấp bách nhất.
Ánh mắt của Tần Dương càng lạnh lùng hơn. Bởi vì ban nãy kẻ đánh người cũng không phải bọn họ, nên khi Tần Dương đánh còn nương tay. Nhưng khi tên này ra tay hung ác như vậy, cho thấy rõ ràng là muốn đánh hạ mình. Vậy thì Tần Dương đương nhiên cũng không cần phải khách khí với bọn họ làm gì nữa.
Tần Dương không né tránh, tay của hắn duỗi ra nhanh như chớp. Ngay lúc năm đấm của đối phương sắp đánh tới mặt của Tần Dương, hắn liền bắt lấy cổ tay của gã.
Nắm đấm của tên vệ sĩ này đột ngột cứng lại trên không, tay Tần Dương giống như gọng kìm sắt, kẹp chặt tay của gã, khiến gã không tài nào nhúc nhích được.
Trong lòng tên vệ sĩ cuống cuồng, cơ thể áp sát tới, giơ đầu gối húc lên.
Tay phải Tần Dương vung một cú đánh cực mạnh lập tức làm cho cơ thể tên vệ sĩ này quay tròn. Sau đó tay của Tần Dương thuận thế ấn vào đầu của gã, phịch một tiếng đánh xuống bàn rượu bên cạnh