Chương 730: Buổi Gặp Gỡ Hương Sơn
Trong phòng bao yên tĩnh, Kỷ Hồng Dương tự tay nâng ly rượu lên.
- Tần tiên sinh, dù tôi ở thủ đô, nhưng tin tức về giới tu hành giả lớn như vậy, trận chiến giữa cậu và đệ tử Tư Đồ Hương của thiên tài Lục gia Lục Thiên Sinh thì ai ai cũng biết. Hôm nay có thể gặp cậu ở đây, đúng là duyên phận. Tôi kính cậu một ly.
Tần Dương nâng ly rượu lên, nhưng không trực tiếp uống xuống ngay mà đánh giá Kỷ Hồng Dương ở đối diện:
- Ông chủ Kỷ, anh biết rất rõ về tôi, nhưng tôi lại không biết gì về anh cả…
Tần Dương nâng ly, tư thái rất rõ ràng.
Anh biết rõ về tôi, nhưng lai lịch của anh ra sao thì tôi đâu có biết. Ly rượu này rõ ràng là không thể uống được.
Kỷ Hồng Dương cười:
- Tôi là người của Kỷ gia ở Bắc Kinh, Kỷ gia cũng là gia tộc tu hành giả. Trong giới tu hành cũng có chút tiếng tăm, không biết Tần tiên sinh có từng nghe qua chưa?
Kỷ gia?
Tần Dương có nghe qua mang máng nhưng không ấn tượng gì, nhưng đã biết lai lịch của đối phương, thì ly rượu này có thể uống rồi.
Tần Dương uống hết rượu rồi đặt ly xuống:
- Tôi và hai người bạn chỉ đến đây chơi thôi, chứ không muốn gây bất kỳ phiền phức gì. Nếu có điểm nào quấy rầy, mong ông chủ Kỷ bỏ qua.
Kỷ Hồng Dương vừa rồi đã bảy tỏ chút thiện ý, cũng không có ý truy cứu, nên Tần Dương đương nhiên cũng không để bụng nói mấy lời hay.
Kỷ Hồng Dương cười đáp:
- Tần tiên sinh, Ẩn Môn Nhất Mạch của các anh, thiên cổ đơn truyền, mỗi đời đều là nhân vận phi thường. Có thể kết giao với anh là điều mà rất nhiều người mong muốn. Dù hôm nay có phát sinh ít chuyện không vui, nhưng mong Tần tiên sinh không để bụng.
Tần Dương cười:
- Chuyện đã qua rồi, anh đừng nhắc lại nữa.
Kỷ Hồng Dương gật đầu:
- Nếu tôi nhớ không nhầm, Tần tiên sinh là người Bắc Kinh?
Chuyện này không có gì phải giấu cả nên Tần Dương gật đầu:
- Đúng, bây giờ đang kỳ nghỉ nên tôi về nghĩ lễ.
Kỷ Hồng Dương cười nói:
- Vậy hoan nghênh Tần tiên sinh có thời gian đến Zeus chơi. Lần sau anh đến, tôi đảm báo sẽ không có chuyện này xảy ra nữa.
Tần Dương khách sao đáp:
- Được, nếu có thời gian tôi nhất định sẽ đến.
Kỷ Hồng Dương lấy một tờ danh thiếp từ trong túi áo ra đưa cho Tần Dương:
- Nếu có chuyện gì thì có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.
Tần Dương nhận lấy tấm danh thiếp, hắn quét mắt nhìn qua rồi hơi ngẩn người.
Tên phía trên của Kỷ Hồng Dương là chức vụ tổng giám đốc của một công ty mậu dịch, chứ không liên quan gì với quán bar Zeus cả.
Kỷ Hồng Dương dường như nhìn thấu suy nghĩ trong đầu của Tần Dương, nên mỉm cười nói:
- Quán bar này chỉ là tôi mở chơi, chứ không phải sự nghiệp chính của tôi. Bình thường đều giao cho người khác quản lý, chứ tôi không qua đây mấy. Hôm nay cũng là tôi đến uống rượu với hai người bạn thôi…
Tần Dương ồ lên một tiếng, rồi cũng tùy ý cười nói:
- Việc làm ăn của ông chủ Kỷ lớn quá.
Ở Bắc Kinh, quán bar Zeus này có danh tiếng không nhỏ, mặt bằng rộng, kinh doanh tốt, có thể nói mỗi ngày đều kiếm được bộn tiền. Nhưng theo lời nói của Kỷ Hồng Dương thì chẳng qua chỉ là một công việc làm ăn nhỏ mở chơi thôi, còn không phải là sự nghiệp chính. Có thể thấy được quy mô sự nghiệp chính của anh ta lớn đến nhường nào?
Tần Dương cũng không có gì ngạc nhiên, Kỷ gia vốn là gia tộc tu hành giả, thực lực hùng hậu, thì nắm giữ quyền thế tiền bạc cũng là bình thường.
Từ xưa đến nay, sự lớn mạnh của gia tộc đều rất rõ ràng. Có rất nhiều lúc, vài gia tộc lớn đã lớn mạnh tới mức đế vương của đất nước cũng phải kiêng nể, thậm chí không có cách nào vượt qua nôit. Dù thời đại phát triển, nhưng sự lớn mạnh của gia tộc trước giờ đều chưa từng suy yếu.
Họ lớn mạnh, khống chế tài nguyên, có những mối quan hệ phức tạp, có thể nói là có tiền có quyền. Còn làm một gia tộc tu hành giả, thì họ lại càng lớn mạnh hơn. Gia tộc truyền thừa từ trăm ngàn năm nay, năng lượng và tiền bạc mà họ nắm giữ đủ khiến cho người bình thường kinh ngạc và khó thể tưởng tượng nổi.
Tần Dương vốn không thân gì với Kỷ Hồng Dương, hắn qua đây chủ yếu chỉ là muốn biết thân phận và thái độ của đối phương thôi. Đối phương đã không có biểu hiện cố ý, vậy thì Tần Dương đương nhiên cũng không muốn ở lại đây thêm nữa.
- Ông chủ Kỷ, chúng tôi còn chút việc, xin cáo từ trước.
Kỷ Hồng Dương cũng không giữ họ lại. Vốn dĩ anh ta mời Tần Dương qua đây là vì thân phận đệ tử Ẩn Môn của Tần Dương. Chỉ là vừa rồi xảy ra ít chuyện không vui, thân là chủ của quán bar Zeus, Tần Dương lại có thể nói chuyện vui vẻ với anh ta mới là kỳ quái.
Suy cho cùng đó đúng là Tần Dương, đệ tử Ẩn Môn, chứ không phải là một người tùy ý dùng chút lợi ích là dễ dàng mua chuộc hay lấy lòng.
- Được, chuyện ngày hôm nay Kỷ mỗ thật sự xin lỗi. Vốn dĩ những chỗ như quán bar cũng hay có chút xung đột, cách xử lý của nhân viên phía dưới có lúc cũng rất lỗ mãng…
Tần Dương nhàn nhạt cười đứng dậy:
- Chuyện cũng không có gì, mong rằng sau sẽ có dịp gặp lại.
Kỷ Hồng Dương cười đáp:
- Mong có dịp gặp lại.
Tần Dương và hai cô gái đứng dậy, đi về phía cửa của phòng bao. Lúc tay Tần Dương vừa đẩy cánh cửa ra thì Kỷ Hồng Dương ở phía sau đột nhiên lên tiếng:
- Đúng rồi, Tần tiên sinh, buổi gặp gỡ Hương Sơn ngày mai, anh có đi không?
Tần Dương quay người lại, cau mày trả lời:
- Buổi gặp gỡ Hương Sơn?
Kỷ Hồng Dương nhìn biểu tình nghi hoặc của Tần Dương thì ngây ra một lúc:
- Tần tiên sinh không biết sao?
Tần Dương lắc đầu, hắn thực sự không biết gì về buổi gặp gỡ Hương Sơn này. Vả lại nhìn biểu tình anỳ của Kỷ Hồng Dương, thì buổi gặp gỡ này hắn nên biết ư?
Kỷ Hồng Dương cũng ngây ra một lát rồi bật cười:
- Tần tiên sinh không thường xuyên ở đây, cũng không giao lưu với các tu hành giả xung quanh đây, nên không biết cũng là chuyện bình thường.
Kỷ Hồng Dương tùy ý nói ra một câu, đã khiến cho Tần Dương hiểu về buổi gặp gỡ Hương Sơn này.
- Mỗi ngành nghề đều có giới của nó, tu hành giả đương nhiên cũng có giới tu hành giả. Những người này bình thường đều có thể tổ chức một vài buổi gặp gỡ, để giao lưu với nhau một ít tin tức hoặc có được vài cuộc hợp tác. Ừm, anh có thể hiểu loại hoạt động này thành một đại hội giao lưu cùng ngành nghề cũng được, giống như mấy cái hội nghị cấp cao, diễn đàn gì đó…
- Loại gặp mặt này cách một khoảng thời gian lại tổ chức một lần, hình thức tiến hành mỗi lần đều khác nhau. Có lúc thì ở khách sạn, lúc thì ở ngoài trời, còn địa điểm được ấn định lần này là ở Hương Sơn, cho nên mới gọi là buổi gặp gỡ Hương Sơn.
Tần Dương hiểu chuyện, rồi hiếu kỳ hỏi:
- Loại tụ họp này ai cũng được tham gia sao?
Kỷ Hồng Dương gật đầu:
- Đúng vậy, chỉ cần là tu hành giả là được tham gia. Dẫu sao thì mỗi lần tụ họp đều có nhà tài trợ nên căn bản không thiếu tiền. Huống hồ loại sự kiện này là hội họp lớn của giới tu hành giả, đương nhiên sẽ có nhiều người đồng ý tự phát đến trước tham gia. Chỉ cần đăng ký trước là được, xác định với người tổ chức là sẽ có mặt gì đó.
Tần Dương ồ một tiếng:
- Tôi không biết gì về hội họp này, hơn nữa dù nhà tôi ở đây, nhưng tôi chưa từng tham gia vào giới này, cũng chưa đăng ký, sợ là không tham gia được…
Kỷ Hồng Dương cười lớn nói:
- Anh là đệ tử Ẩn Môn, đệ tử của Mạc tiên sinh. Mạc tiên sinh ẩn cư ở đây bao năm, dù nhàn tản như mây, nhưng chung quy vẫn thuộc giới này. Chỉ cần anh muốn đi, mọi người lại chẳng hoan nghênh không kịp ý chứ, còn câu nệ vấn đề trình tự đăng ký gì nữa?