Chương 784: So sánh người với người xong chỉ muốn chết
Thấy Tần Dương đã thi triển thành công Huyễn Ảnh Bộ, trong mắt Lưỡi Lê lộ ra vài phần khiếp sợ.
Dù Huyễn Ảnh Bộ thật sự là một loại bí kỹ thuộc kiểu kỹ xảo, chỉ cần nắm vững là có thể thi triển được. Nhưng tốc độ học thành của Tần Dương cũng quá nhanh rồi.
Tần Dương dừng bước, trên mặt hắn lộ ra sự vui mừng.
Bước đi “Di chuyển trong chớp mắt” thần kỳ như thế này sẽ có tác dụng vô cùng lớn trong lúc giao đấu thật sự.
Nhưng đồng thời Tần Dương cũng cảm thấy chân mình truyền đến từng cơn đau ê ẩm, nhưng nó không quá mãnh liệt. Đây có lẽ chính là tác dụng phụ khi thi triển Huyễn Ảnh Bộ mà Lưỡi Lê nói.
- Huyễn Ảnh Bộ cũng là một loại bí kỹ thuộc tiềm lực bạo phát. Mỗi lần phát huy đều sẽ khiến cho cơ thể, đặc biệt là phần chân bị đè ép mạnh, cậu sẽ cảm thấy đau nhức như bị kim châm. Nếu cứ liên tục thi triển thì sức ép sẽ lại càng lớn, phần chân sẽ không thể chịu đựng được nữa…
Tần Dương trừng lớn mắt nói:
- Đau nhức như bị kim châm sao?
Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Tần Dương, Lưỡi Lê ngẩn ra một lúc lại nói:
- Chẳng lẽ cậu không cảm thấy đau đớn kịch liệt à?
Tần Dương lắc đầu đáp:
- Không, tôi chỉ thấy hơi ê nhức chút thôi chứ có kịch liệt gì đâu.
Lưỡi Lê kinh sợ nhìn chân Tần Dương nói:
- Sao có thể thế được, Huyễn Ảnh Bộ sẽ bắt phần chân phải chịu sức ép lớn nên làm sao chỉ ê nhức một chút thôi được. Trừ khi là cậu có thể chất cường hãn như tu hành giả phương Tây…
Nghe đến đây, trong đầu Tần Dương lờ mờ hiểu ra.
- Anh nói vậy nghĩa là thể chất càng tốt, thì tác dụng phụ lại càng nhỏ đúng không?
Lưỡi Lê gật đầu nói:
- Đúng vậy.
Tần Dương cười nói:
- Thế thì đúng rồi, thể chất của tôi tốt hơn các tu hành giả bình thường khác rất nhiều. Chắc đây chính là nguyên nhân mà tôi không cảm thấy đau đớn quá nhiều.
Lưỡi Lê ngây ra hỏi:
- Sao thể chất của cậu lại mạnh đến vậy?
Tần Dương giải thích:
- Tôi từng bị một con quái thú không rõ tên đâm trúng trong một lần đi thám hiểm, nọc độc của nó thiếu chút nữa là lấy mạng tôi luôn rồi. Nhưng song song với đó nó lại làm thay đổi thể chất của tôi.
Lưỡi Lê chợt hiểu rồi lập tức hiếu kỳ hỏi:
- Nếu thể chất của cậu mạnh hơn nhiều so với các tu hành giả bình thường, có thể so với các tu hành giả phương Tây, thì tác dụng phụ khi cậu thi triển Huyễn Ảnh Bộ sẽ ít đi rất nhiều. Tôi nhiều nhất cũng chỉ có thể làm liên tiếp Huyễn Ảnh Bộ được ba lần thôi, đó chính là giới hạn sức chịu đựng của cơ thể tôi, không biết cậu có thể làm được mấy lần?
Chính Tần Dương cũng có hơi hiếu kỳ:
- Để tôi thử xem sao.
Lưỡi Lê mong đợi nhìn Tần Dương:
- Ừ, một khi mà cậu thấy chân đau quá sức chịu đựng thì có thể ngừng lại. Nếu cưỡng chế tiếp tục tiến hành thì sẽ tạo sức ép lớn cho chân, thậm chí còn gây ra sự thương tổn không thể bù đắp.
- Được!
Tần Dương hít sâu một hơi, hắn bước từng bước một rồi cơ thể nhanh chóng biến mất khỏi mặt đất, xuất hiện ở bên trái Lưỡi Lê. Tần Dương lại nhảy lên một bước, cơ thể hắn trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía bên phải Lưỡi Lê.
Mới chỉ đến lần thứ hai, Tần Dương đã cảm thấy rõ ràng là chân mình ê ẩm ghê hơn, hắn có một loại cảm giác như mang vác một vật nặng rồi chạy mấy chục cây số. Nhưng hắn vẫn chưa thấy đau đơn kịch liệt.
Tần Dương tiếp tục thi triển Huyễn Ảnh Bộ, lần thứ ba, lần thứ tư…
Lúc làm lần thứ sáu, Tần Dương đã cảm thấy cơn đau như bị kim châm. Nhưng hắn không dừng lại mà vẫn tiếp tục thi triển.
Toàn thân Tần Dương giống như biến thành một cái bóng, không ngừng biến ảo vị trí rồi xuất hiện ở những chỗ khác nhau cạnh Lưỡi Lê.
Mắt Lưỡi Lê sắp nhìn tới mức rớt ra đến nơi rồi.
Tần Dương lại có thể liên tục thi triển nhiều lần như vậy!
Anh ta thi triển hai lần thôi đã cảm thấy gánh nặng cực lớn, ba lần thì đã vô cùng đau đớn đến mức không thể chịu nổi. Nhưng bây giờ Tần Dương làm được bao nhiêu lần rồi?
Bảy lần? Tám lần?
Hắn vẫn đang tiếp tục tiến hành!
Thân thể Tần Dương xoẹt một cái xuất hiện trước mặt Lưỡi Lê, trên mặt hắn có vẻ tái nhợt không bình thường, hai chân hắn cũng đang không ngừng run rẩy giống như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
- Không được rồi, mười lần đã là giới hạn rồi. Cảm tưởng như còn làm thêm một lần nào nữa là chân tôi sẽ gãy luôn ấy.
Mười lần!
Lưỡi Lê nén nhịn thốt ra câu nói ấy, ánh mắt anh ta kinh hãi nhìn Tần Dương, trong lòng thì vô cùng hoảng sợ. Đồng thời anh ta cũng có hơi chán nản.
Truyền nhân Ẩn Môn quả là danh bất hư truyền, vậy mà có thể thi triển liên tiếp được Huyễn Ảnh Bộ những mười lần!
Thật đúng là người so với người chỉ muốn chết, hàng so với hàng chỉ muốn ném.
- Cậu lợi hại thật đấy!
Lưỡi Lê thật lòng khâm phúc tán dương một câu:
- Huyễn Ảnh Bộ ở trong tay cậu chắc mới có thể phát huy được công hiệu lớn hơn.
Tần Dương giơ tay vỗ vỗ vào hai chân đau nhức của mình, thả lỏng bắp chân đang cứng đờ rồi khẽ cười nói:
- Quả thật rất hữu dụng, trong lúc đang nhau đột nhiên thi triển thì đối thủ rất khó có thể phòng bị được.
Lưỡi Lê tự nhiên hiểu ra, lần thi đấu trên sàn đấu lần trước, không phải anh ta dựa vào Huyễn Ảnh Bộ để đánh bại đối thủ hay sao?
Anh ta chỉ có thể thực hiện ba lần, nhưng Tần Dương lại có thể làm mười lần, như vậy chắc hẳn sẽ đánh bại đối thủ sớm thôi. Nếu thi triển mười lần rồi mà vẫn không sao đánh bại được đối thủ, thì chỉ có thể nói là đối phương có thực lực quá mạnh, căn bản là không cùng đẳng cấp với mình. Giống như ví dụ hai người đều thuộc cấp Tiểu Thành Cảnh thì thi triển Huyễn Ảnh Bộ có thể đánh bại được đối phương, nhưng nếu người ta là cao thủ Đại Thành Cảnh thì dù mình có thực hiện bao nhiêu lần Huyễn Ảnh Bộ cũng không thể nào mà thắng nổi…
Hai tay Tần Dương mát xa chân mình nên sự đau nhức cũng dần biến mất, hắn run run chân đứng dậy:
- Huyễn Ảnh Bộ quả thực quá thần kỳ, chỉ là phần chân bạo phát, hơn nữa tác dụng phụ cũng không quá lớn…
Lưỡi Lê thấy động tác vắt chân Tần Dương, mí mắt anh ta giật giật:
- Chân cậu hồi phục rồi sao?
Tần Dương cười đáp:
- Chưa hồi phục hoàn toàn, tàm tạm thôi. Vừa nãy tôi cảm thấy như chân sắp gãy đến nơi, giống như đã không còn là chân của mình nữa.
Lưỡi Lê thán phục nói:
- Thể chất của cậu quả thực quá mạnh. Nếu là tôi, thi triển ba lần thôi cũng phải mất một hai giờ khéo còn chưa hồi phục nổi, căn bản là không thể hoạt động bình thường được. Huyễn Ảnh Bộ này cảm giác như được tạo ra theo sức của cậu vậy.
Tần Dương nghĩ ngợi, hình như đúng thế thật. Tu hành giả phương Tây cũng không thể sử dụng được Huyễn Ảnh Bộ này, còn thể chất của tu hành giả phương Đông lại hơi kém hơn. Như bản thân hắn là luyện khí tu hành giả phương Đông đồng thời lại có thể lực sánh được với tu hành giả phương Tây, đây quả thực là khác lạ. Huyễn Ảnh Bộ này thật cũng khá giống được tạo ra theo sức của hắn, vô cùng phù hợp.
- Được rồi, cảm ơn. Anh dưỡng thương đi, tôi đi trước đây. Khi khác lại đến thăm anh sau.
Lưỡi Lê ừ một iếng:
- Tần tiên sinh, cậu định khi nào về Trung Hải?
Tần Dương cười đáp:
- Chắc vài ba hôm nữa, La gia và Triệu gia thi đấu, chắc sẽ phải đấu lôi đài, tôi phải ở lại xem thế nào.
- Đấu lôi đài?
Lưỡi Lê ngẩn ra một lúc:
- Vì chuyện của tôi sao?
Tần Dương cười trả lời:
- Chuyện của anh chỉ là một mồi lửa thôi. Triệu gia và La gia có ân oán, gần đây lại cùng cạnh tranh một hạng mục. Suy cho cùng là tranh giành lợi ích thôi, không liên quan đến anh đâu.
Lưỡi Lê ồ một tiếng thở phào một hơi. Ban nãy anh ta còn thấy kỳ lạ là đối với La gia và Triệu gia, anh ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, làm gì đến mức phải lên sàn đấu chứ.
- Vậy Tần tiên sinh có tham gia thi đấu không?
Tần Dương cười cười:
- Anh họ lớn của tôi là đẳng cấp Tiểu Thành Cảnh đỉnh phong rồi, không đến lượt tôi ra tay đâu…