Chương 797: Đồ uống giá trên trời
Luận Võ Các có không ít quy tắc, nhưng nguyên tắc cơ bản nhất chính là người không thể tự mình mở cửa thì không được tiến vào.
Phía sau hai cánh cửa nặng nề đó có lò xo cường lực, nhất định phải có sức mạnh lớn mới có thể đẩy ra được. Chỉ có lúc đẩy cửa đến một mức độ nhất định thì cánh cửa mới hé ra, sau đó người mở cửa mới có thể thả lỏng tay đi vào.
Quy tắc này Tần Dương đã được nghe sư phụ của mình nói, căn bản chỉ có thực lực Tiểu Thành Cảnh trở lên mới có thể tiến vào phía ngoài cùng của cánh cửa. Hắn còn nghe nói ở trong Luận Võ Các còn có một cánh cửa có yêu cầu cao thế này hơn nữa.
Hai cánh cửa lớn của Luận Võ Các chầm chậm được đẩy ra, lúc hai cánh tay của Tần Dương từ từ duỗi thẳng, cánh cửa lớn chợt ngừng lại, mở ra một độ rộng đủ cho một người đi qua.
Tần Dương thả lỏng tay, hắn mỉm cười gật đầu về phía ông lão đang nhìn hắn chăm chú, sau đó hắn quay người bước vào bên trong. Mấy giây sau, cánh cửa lớn sau lưng hắn tự động chầm chậm khép lại.
Ông lão tóc bạc nhìn bóng lưng của Tần Dương, trên mặt ông lộ ra nụ cười khá thích thú.
- Mạc Vũ sắp về Giang Châu, được đấy… chắc Giang Châu sắp có trận náo nhiệt rồi đây.
…
Tần Dương bước vào cánh cổng, đi về phía căn lầu ở vị trí giữa sườn núi. Vừa đi vào đến cửa, hắn đã nghe thấy tiếng tranh luận của ai đó.
- Tớ thấy tâm pháp Luyện Khí của Tôn gia vẫn mạnh hơn một chút, cậu cứ nhìn thực lực của thế hệ trẻ Tôn gia là có thể thấy được…
- Tâm pháp Luyện Khí của Tôn gia quả thực phù hợp với tu hành giả mới, nhưng sau khi tiến vào Tiểu Thành Cảnh, tâm pháp Luyện Khí này sẽ lộ ra vài hậu lực không đủ. Cậu xem người Tôn gia sau khi tiến vào Tiểu Thành Cảnh, thực lực tiến cảnh rất chậm. Còn tâm pháp của Tề gia đến hậu kỳ có vẻ tăng tốc độ tiến triển hơn…
- Ha ha, nếu tâm pháp Luyện Khí của Tôn gia và Tề Gia có thể thật lòng hợp tác, liên kết với nhau thì sẽ có kết quả cùng thắng rồi. Đáng tiếc, hai nhà lại có mối quan hệ bất hòa, luôn coi đối phương là đối thủ mà tranh đấu gay gắt, chuyện hợp tác này đương nhiên là điều không thể.
- Đúng vậy, phương pháp tu hành đặc biệt của các gia tộc có mấy nhà muốn truyền cho gia tộc khác chứ, đổi lại là cậu, cậu có đồng ý không?
Tần Dương nương theo giọng nói bước qua bậc cửa của tòa lầu, trước mắt hắn cũng chợt sáng tỏ thông suốt.
Đây là một đại sảnh có diện tích rất rộng, bên trong có không ít bồn hoa khiến cho toàn bộ đại sảnh được chia thành rất nhiều khu vực khác nhau. Ở giữa chỗ ngăn cách này lại có cực nhiều giá sách, trên những giá sách đó bày đủ các thể loại sách vở.
Trong từng khu vực của đại sảnh đều có những người ăn mặc khác nhau đang ngồi, nam nữ đều có cả. Những người này ăn vận không giống nhau, chỗ thì mấy người ngồi cùng với nhau nhỏ giọng thảo luận, chỗ thì có một người ngồi một mình một góc cầm sách lặng lẽ đọc.
Sách đó!
Đây là ấn tượng đầu tiên xuất hiện trong đầu Tần Dương.
Lúc Tần Dương đang đứng quan sát tình hình xung quanh ở cửa ra vào, cũng có không ít người trong phòng đã phát hiện ra hắn, họ không hẹn mà cùng ngoảnh mặt về phía Tần Dương. Lúc nhìn thấy gương mặt xa lạ của Tần Dương, trong ánh mắt mọi người không khỏi có chút hiếu kỳ và dò xét.
Ánh mắt Tần Dương rơi đến một quầy bar ở trong góc phòng, có một cô gái xinh đẹp khoảng hơn hai mươi tuổi đang ngồi trong đó, cô gái mặc một chiếc áo ghi-lê, thắt nơ có điệu bộ của một nhân viên phục vụ.
Tần Dương rảo bước đi đến trước quầy ba rồi ngồi lên trên một chiếc ghế chân cao, hắn mỉm cười lộ ra tám cái răng trắng muốt nhìn cô phục vụ xinh đẹp.
- Xin chào.
Cô nhân viên phục vụ xinh đẹp mỉm cười lễ phép chào lại một tiếng:
- Tôi có thể giúp gì cho anh không ạ?
Tần Dương cười cười:
- Tôi đến từ Bắc Kinh, sớm nghe danh Luận Võ Các đã lâu nên đã đặc biệt đến đây để mở mang kiến thức một chút. Đây là lần đầu tiên tôi đến đây, không biết cô có thể cho tôi vài gợi ý không?
Đây rõ ràng không phải lần đầu tiên mỹ nữ phụ vụ gặp khách hàng từ nơi khác đến, cô vô cùng thành thục giới thiệu:
- Luận Võ Các giống như tên gọi của nó chính là một nơi dành cho các tu hành giả bàn luận về võ học, nâng cao bản thân và cũng là chỗ mà các tu hành giả tụ tập thường ngày. Ơ đây, anh có thể kết giao bạn bè, bàn luận sâu sắc và cũng có thể nhâm nhi một ly đồ uống. Anh có thể tìm thấy một cuốn sách mà mình thích rồi ngồi ở một nơi yên tĩnh, bên trong này có rất nhiều phòng riêng có thể dành cho khách sử dụng.
- Ở đây có rất nhiều sách liên quan đến phương diện tu hành, rất nhiều người đọc một hồi có chút lĩnh ngộ muốn tìm một phòng riêng để kiểm chứng hoặc thể nghiệm, vì thế các căn phòng riêng ở bên trong rất thích hợp.
Mỹ nữ phục vụ nghiêng tay chỉ về một con đường ở cạnh, khẽ cười nói:
- Sách ở tầng thứ nhất tương đối dễ hiểu, nếu anh muốn xem những cuốn tương tự mà chuyên ngành và sâu rộng hơn thì có thể đi lên tầng hai của tòa nhà, đến đó có thể đi qua đoạn đường kia. Đương nhiên cũng cần phải có đủ thực lực đẩy cánh cửa ra mới vào được, cách mở cửa giống như ở bên ngoài cổng.
Tính cách của Tần Dương dù không hướng nội, nhưng vừa mới đến hắn cũng không có ý định chủ động chen vào trong đám người đằng kia.
- Vậy tôi có thể biết nếu muốn lên tầng hai thì phải cần thực lực bao nhiêu không? Ở đây có tất cả mấy tầng vậy?
Mỹ nữ phục vụ mỉm cười đáp:
- Ở đây có tổng cộng là ba tầng, nếu anh muốn lên tầng hai thì cơ bản phải là Đại Thành Cảnh trở lên. Còn nếu muốn lên tầng ba thì phải có thực lực khoảng trên ba mươi khiếu huyệt hoặc có thân phận cố vấn của Luận Võ Các.
Tần Dương sờ sờ mũi, cười nói:
- Đại Thành Cảnh sao? Xem ra tôi không cần đi để tự rước lấy nhục rồi. Ok, làm cho tôi một ly đi.
Mỹ nữ phục vụ chỉ về phía cuốn menu:
- Tiên sinh muốn dùng loại đồ uống nào ạ?
Tần Dương liếc mắt nhìn lên cuốn menu đó, vẻ mặt hắn hơi kinh ngạc. Đồ uống ở đây có trà và đủ các loại khác dù không quá đặc biệt gì, nhưng giá thì không hề rẻ. Đến một ly nước trái cây rẻ nhất cũng có giá là 666 tệ, còn nhìn lên trên nổi bật có trà Minh Tâm Thuận Khí gì đó nổi tiếng có giá đến 8888 một ấm, nhưng loại 8888 vạn một ấm này vẫn chưa phải là đắt nhất, phía trên nhất của cả cuốn menu này bất ngờ có một loại trà Tụ Khí Bổ Nguyên có giá lên đến 888888 tệ!
- Đồ uống ở đây không rẻ nhỉ!
Mỹ nữ phục vụ khẽ cười giải thích:
- Luận Võ Các đều miễn phí cho các tu hành giả có thể tiến vào, tất cả đồ uống hoặc phòng riêng cũng đều có thể lựa chọn mà không bắt trả phí gì cả. Hơn nữa đa số đồ uống ở đây đều được chế biến từ các dược liệu quý hiếm, các loại đồ uống này đều có nhiều công hiệu chứ không chỉ đơn giản là giải khát. Nếu tiên sinh không khát thì có thể không cần gọi đồ uống, tất cả sách vở đều miễn phí và có thể đọc tự do.
Mỹ nữ phục vụ quả nhiên là biết ăn nói, người ta không hề nói là nếu anh chê đắt không muốn mua gì gì đó, mà lại nói nếu anh không khát thì có thể không cần gọi, khiến cho trong lòng người nghe rất dễ chịu.
- Đương nhiên nếu anh muốn gọi đồ uống, tôi khuyên anh nên xem công hiệu cụ thể của những loại đồ uống này, rồi chọn loại có lợi cho cơ thể mình. Trong mỗi loại đồ uống đều có thông tin chế biến cặn kẽ và tác dụng cụ thể…
Tần Dương cười lớn, cầm lấy tờ menu đồ uống ở cạnh. Hắn lật giở vài trang, trong mắt lộ ra vài phần kinh ngạc.
Chủ nhân của Luận Võ Các quả thật rất có lòng.
Những đồ uống này dù nói là đắt, nhưng thật ra trừ loại nước trái cây có giá rẻ nhất ra thì các loại đồ uống cùng các loại khác không thua gì nước thuốc, các loại đồ uống ngon mà lại có hiệu quả tốt.
Tần Dương cười chỉ chỉ vào tấm menu:
- Tôi vừa mới ăn lẩu cay Giang Châu, cô cho tôi một ấm Băng Tâm Ngọc Liên để giải nhiệt đi.