Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 791 - Chương 802: Thiên Vẫn

Chương 802: Thiên Vẫn
 

Không thuộc về Trái Đất?

Ánh mắt Tần Dương lại nhìn sang thanh kiến toàn màu đen kia, biểu lộ thoáng hai phần bàng hoàng.

Kiếm Thiên Vẫn?

Vẫn?

Tần Dương bỗng nhiên ngẩng đầu lên:

- Nguyên liệu chế tạo ra thanh kiếm này là thiên thạch rơi từ trên trời xuống?

Mạc Vũ cười nói:

- Đúng, tên của thanh kiếm này chính là chỉ nguồn gốc của nó, kiếm Thiên Vẫn do thiên thạch rơi từ trên trời xuống chế tạo thành, dù chất liệu trên Trái Đất mọi người đều đã rõ ràng, nhưng chất liệu ngoài bầu trời này có ai hiểu rõ được đây?

Mạc Vũ rút thanh kiếm Thiên Vẫn này ra, thân kiếm sơn đen như mực, kiếm mới ra khỏi vỏ, Tần Dương đã cảm nhận được mấy phần lạnh lẽo hơn trong không khí.

- Chất liệu khối thiên thạch chế tạo ra kiếm Thiên Vẫn này chưa biết, nhưng điều duy nhất biết được chính là rất cứng, vô cùng cứng, thật sự có thể nói là chém sắt như chém bùn, thợ đúc kiếm lúc trước chế tạo ra thanh kiếm Thiên Vẫn này đã nghĩ hết đủ mọi cách, hao hết cả cuộc đời mới đúc ra được thanh kiếm này, mặc dù phương pháp rèn đúc chưa hẳn có thể so sánh được với công nghệ hiện đại, nhưng vì nguyên liệu mà thanh kiếm này trở thành độc nhất vô nhị.

- Chém sắt như chém bùn?

Tần Dương kinh ngạc hỏi:

- Đây chỉ là từ hình dung thôi nhỉ, chẳng lẽ thật sự có thể chém sắt như chém bùn. Sắt mặc dù không cứng như thép, nhưng cũng không mềm như bùn chứ.

Mạc Vũ cười nói:

- Mạnh và yếu, cứng và mềm, điều này trước giờ luôn đối lập nhau, mấu chốt ở vật làm theo, đao kiếm bình thường đã rất cứng và sắc bén đối với thân thể người thường, nhưng nếu so về độ cứng và sắc bén với kiếm Thiên Vẫn mà nói, đao kiếm bình thường có vẻ mềm hơn nhiều.

Mạc Vũ tiện tay vung kiếm Thiên Vẫn trong tay, sau đó nhắm ngay bổ xuống khung inox ở một góc, khung inox kia lập tức bị chém gọn rơi xuống mặt đất.

Hai mắt Tần Dương bỗng nhiên mở to, dáng vẻ bàng hoàng.

Mẹ nó, đây là inox đấy!

Đây không phải bùn đất đâu.

Tần Dương cúi người nhặt khung inox bị chém rơi kia, liếc mắt nhìn miệng khung, phát hiện miệng khung bị chém bóng loáng, có thể nhìn thấy khi bị chém vô cùng trôi chảy.

Ánh mắt Tần Dương chuyển hướng nhìn thanh Thiên Vẫn kiếm kia, dáng vẻ giật mình, bởi vì trên thân thanh kiếm Thiên Vẫn dù là một lỗ hổng nhỏ hay lưỡi kiếm bị uốn cong cũng đều không có.

Độ cứng thật mạnh.

Mũi kiếm thật sắc bén.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Sư phụ, thanh kiếm này lợi hại như vậy sao chưa bao giờ thấy người dùng vậy?

Mạc Vũ mỉm cười tiện tay tra kiếm Thiên Vẫn vào vỏ, đặt lại lên kệ:

- Ta không dùng được, thời đại ngày nay cũng không phải cổ đại, đeo trên lưng một thanh kiếm đi ra đường sẽ bị bắt ngồi tù đấy.

Tần Dương bị chọc cười trước lời nói của Mạc Vũ, nhưng ngẫm lại quả thật cũng có lý, trừ phi đánh nhau liên quan sống chết hoặc tự mình báo thù sống chết, nếu không nào có cơ hội sử dụng thanh kiếm Thiên Vẫn trân quý như vậy đây?

- Đợi sau khi con bước vào cảnh giới Đại Thành, nếu có khi nào cần dùng tới thì cầm lấy mà dùng đi, thanh kiếm tốt vẫn nên dùng trong chiến đấu mới có thể thấy được giá trị của nó, chứ không phải vì trân quý mà bị gác xó.

Hai mắt Tần Dương sáng ngời:

- Con có thể dùng thanh Thiên Vẫn kiếm này?

Mạc Vũ cười nói:

- Đương nhiên có thể sử dụng. Hôm nay con đã chính thức lạy tổ sư gia, con chính là đại đệ tử thứ bảy mươi hai, vật sở hữu trong đây con đều có thể sử dụng. Những thần binh lợi khí do các Tông chủ đời trước thu thập để lại trong này không phải chính vì để hậu nhân có đủ vũ khí lợi hại sử dụng sao, chẳng qua bọn họ không ngờ tới khoa học kỹ thuật lại phát triển nhanh chóng như vậy mà thôi.

- Có thể thu thập được đặt ở trong này đều không phải vật phàm, ở cổ đại, bất cứ một thanh vũ khí đặt ở trong này mang ra ngoài đều có thể kích phát một hồi tranh mua, thậm chí còn là chém giết, đáng tiếc hiện giờ tuyệt đại đa số chúng chỉ có thể sống vĩnh cửu ở nơi này, trở thành hàng trưng bày sưu tầm mà thôi.

Tần Dương cười nói:

- Thời đại biến ảo mà thôi, có lẽ hiện giờ chúng ta luôn cho là lợi hại, chỉ cách vài thập niên sau lại bị những loạt vũ khí mới đào thải thành rác, hơn nữa dựa theo tốc độ tiến bộ của khoa học kỹ thuật, tốc độ đào thải này có thể còn nhanh hơn rất nhiều so với trước kia.

Mạc Vũ hiển nhiên cũng là người tiến bộ, cười gật đầu nói:

- Đúng vậy, không nói tới súng pháo hiện giờ tân tiến thế nào, dù cho là binh khí lạnh cũng ngày càng xa hoa, những món đồ tân tiến như laser một khi được sử dụng cũng rất kinh khủng, chúng ta đều phải đuổi kịp theo tiết tấu, nếu không cũng sẽ bị đào thải.

Cảm thán một câu, Mạc Vũ dẫn Tần Dương tiếp tục đi về hướng những gian phòng tiếp theo nhìn từng cái một, sau khi nhìn xong, trong lòng Tần Dương càng chấn động hơn.

Mặc dù lương đồ chân chính của tông môn cũng không tính là quá nhiều, nhưng những thứ kia có rất nhiều dù có dùng nhiều tiền cũng không mua được, so ra mà nói những món đồ ngọc khí cổ xưa có giá trị đắt đỏ ở trong căn phòng tối bên ngoài kia căn bản không tính là gì, khó trách Mạc Vũ cũng không để ý tới những thứ ngoài kia, bởi vì chỉ có đồ vật trong này mới đúng là tinh túy của Ẩn Môn.

Những vật này trước kia còn cần lưu giữ, cũng không tiện mang theo, nhưng hiện giờ lại có thể chụp ảnh, chế tác thành sách điện tử, trực tiếp thoải mái mang ra sử dụng.

Trong tất cả các gian phòng ngoại trừ vũ khí, sách vở ra, còn có phòng đan dược, phòng dược liệu... Trong đó đều có lưu giữ rất nhiều loại hàng trân quý.

- Dù sao gần đây cũng không có chuyện gì, con ở đây đọc sách hai ngày, không cần gấp gáp nhìn những môn võ học liên quan, con xem một chút cuộc đời cùng với sự phát triển giới tu hành qua các thời đại và sự kiện lớn của các thời kỳ Tông chủ trước, còn có tình hình chung của giới tu hành người Hoa ngày nay, đọc nhiều hiểu nhiều một chút, về sau mới có lợi cho con được.

- Được ạ!

Tần Dương sảng khoái đáp ứng, cũng không muốn ra bên ngoài đọc chỉ vì đã có người chụp lại ảnh chế thành bản điện tử. Thật ra nơi này rất yên tĩnh, hơn nữa còn có một phòng ngủ, ở đây hai ngày cũng rất tốt.

Hai ngày tiếp theo, Tần Dương không đi đâu ra, chỉ yên tĩnh ở đây đọc sách, trước tiên hắn đọc sự tích của các Tông chủ đời trước, Tần Dương bất ngờ phát hiện trong đó có nhiều vị Tông chủ hóa ra là những nhân vật truyền kỳ tiếng tăm lẫy lừng trong lịch sử, lúc trước Tần Dương vẫn không hề biết rằng những người đó đều là người trong Ẩn Môn.

Sau khi đọc hết sự tích cuộc đời của tất cả các Tông chủ đời trước, trong lòng Tần Dương càng ngập tràn sự khâm phục đối với họ, hắn rốt cuộc cũng hiểu được vì sao mỗi đời Ẩn Môn không có nhiều người, nhưng lại có vị thế đặc biệt như vậy trong giới tu hành, đó là bởi vì mỗi chuyện mà các Tông chủ đời trước làm đa số người của những môn phái khác đều không làm được.

Ví dụ như lúc trước quân Kim xâm lược, Tông chủ Ẩn Môn đương thời chỉ lẻ loi một mình trong vòng mười ngày đã liên tiếp đâm chết mười hai đại tướng quân Kim, đến cả Thống soái quân Kim đương thời cũng bị đâm trọng thương, thiếu chút nữa mất mạng tại chỗ.

Lại ví dụ như giữa thời Minh, Hoàng Hà ngập lụt, ngàn dặm gặp tai họa, vô số lưu dân, người chết đói khắp nơi đều có, Tông chủ Ẩn Môn khi ấy đứng ra dẫn dắt giới tu hành giúp nạn thiên tai, vô số người được cứu sống, được vạn người ca tụng, có thể nói là vạn gia sinh Phật.

Mỗi một sự kiện có lẽ cũng không được toàn bộ người đương thời tán dương, thế nhưng khi môn phái không ngừng làm ra từng đại sự khiến người khác không thể nào quên, một cách tự nhiên cũng trở thành được người tôn kính, không thể quên đi sự tồn tại của môn phái....
Bình Luận (0)
Comment