Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 799 - Chương 810: Đồng Thuật?

Chương 810: Đồng thuật?
 

Rừng rậm bạt ngàn, ánh trăng mờ tỏ.

Tần Dương trốn sâu bên trong rừng cây, cẩn thận quan sát xung quanh, cẩn thận phòng tránh tất cả những mối nguy hiểm có thể xảy ra.

Một thân ảnh xuất hiện trong khu rừng núi, đi tới hướng vị trí của Tần Dương.

Tần Dương nhờ ánh sáng từ rừng sao bạt ngàn chiếu sáng nhẹ trên rừng cây thấy được gương mặt bóng người đang đi tới, mừng rỡ đứng dậy từ sâu trong rừng cây.

- Sư phụ, con ở đây.

Mạc Vũ quay đầu nhìn thấy Tần Dương, trong ánh mắt lập tức có chút phức tạp, sau đó nhanh chóng chuyển hóa thành một loại ân cần rõ ràng.

- Con không sao chứ?

Tần Dương hồn nhiên không biết bản thân đã rơi vào một dạng “bẫy” gì, còn thật sự cho rằng bản thân đã chạy trốn khỏi một cường giả độc ác hung tàn muốn tra hỏi bản thân chỗ ở của tông môn, trên gương mặt còn thể hiện ra vài phần sợ hãi xen lẫn may mắn.

- Sư phụ, con bị người ta bắt đi, là một người đàn ông đeo mặt nạ, con chắc hẳn thực lực của người đó còn lợi hại hơn cả so với người. Gã ta muốn ép hỏi con về vị trí của Ẩn Môn, nếu không phải con quyết định nhanh thì hiện giờ con sợ bản thân đã thành thi thể lạnh rồi...

Mạc Vũ nhìn vẻ mặt còn có phần sợ hãi của Tần Dương, trong lòng nhất thời dâng tràn vài phần áy náy.

Đồ đệ của mình vẫn luôn thật sự cho rằng chuyện này là một sự kiện liên quan sự sống cái chết, có ai ngờ đây chỉ là một âm mưu chứ?

Hoặc là nói khảo nghiệm được thiết kế thực hiện bởi chính sư phụ của mình?

- Không sao, tất cả đều đã trôi qua rồi, có ta ở đây, tất cả đều sẽ không có vấn đề gì.

Tần Dương thở dài một hơi, vì hắn tin có sư phụ ở đây thì tất cả đều sẽ không có vấn đề gì, nhưng hắn có làm sao cũng không nghĩ tới người áo đen khi nãy chính là sư công của hắn Miêu Kiếm Cung, sở dĩ bắt hắn cũng vì sư công muốn khảo nghiệm hắn một chút, xem hắn có thích hợp làm đệ tử Ẩn Môn hay không...

Mạc Vũ nhìn dáng vẻ có phần khẩn trương của Tần Dương, tâm trạng hắn có chút phức tạp, nhưng đồng thời cũng có hai phần kiêu ngạo. Đồ đệ này của hắn thật lợi hại, đến cả người mạnh mẽ như sư phụ của mình cũng phải chịu tổn thất nặng trước mặt người đồ đệ này. Mặc dù với thực lực của người muốn giết chết Tần Dương là điều cực kỳ dễ dàng, nhưng cũng không phải ai cũng có thể khiến sư phụ phải chịu thiệt thòi lớn như vậy đâu.

- Ừ, căn nhà kia khi nãy đi qua ta có thử nhìn vào trong một chút, bên trong cũng không phát hiện ra có bất cứ kẻ ác nào, ngoại trừ hai cái hố lớn ra, con nói người áo đen kia nếu thật đúng là một cao thủ siêu cấp, vậy vì sao lại đối phó với con?

Sắc mặt Tần Dương thể hiện hai phần phức tạp:

- Gã muốn tất cả bảo vật cất giấu trong tông môn Ẩn Môn, gã nói gã muốn phát tài, nhưng con cũng không quá tin tưởng.

Mạc Vũ nghe lời Tần Dương nói ngược lại hơi sửng sốt một chút, sự thật thế nào hắn đương nhiên biết rõ, nhưng nghe lời Tần Dương nói như vậy khiến hắn không khỏi có chút kinh ngạc.

- Tại sao lại không tin?

Trong ánh mắt Tần Dương thể hiện sự nghi hoặc:

- Con cũng không rõ lắm, nhưng đây có lẽ là trực giác đi, thực lực người áo đen kia quá mạnh, tuy trên đời này người yêu tiền có rất nhiều, nhưng kiểu người giống như gã nếu như chỉ vì tiền thì con thật sự không quá tin tưởng, dù sao người giống như gã muốn có tiền là điều quá dễ dàng.

Hai mắt Mạc Vũ chớp chớp, thần sắc bình tĩnh trả lời:

- Có lẽ điều gã muốn chẳng phải chút tiền như con nghĩ, con cũng thấy đấy, giá trị bảo khố Ẩn Môn mặc dù không coi là siêu cấp giàu có, nhưng tóm lại vẫn có giá trị lớn, người trong giới tu hành nghĩ bảo khố của Ẩn Môn chúng ta cũng không phải lưu trữ ngày một ngày hai, đây cũng là nguyên nhân vì sao dù con chỉ là truyền nhân Ẩn Môn, phải về tông môn cũng phải âm thầm về...

Tần Dương hừ lạnh một tiếng nói:

- Chẳng lẽ những người này thật sự không sống được qua ngày, dù biết sẽ gặp nguy hiểm cực lớn nhưng vì lợi ích khổng lồ cũng không sợ hãi sao?

Mạc Vũ hừ lạnh một tiếng:

- Marx đã từng nói một khi có lợi nhuận hợp lý, vốn sẽ được hoạt động, 10% lợi nhuận có thể bảo đảm rằng vốn sẽ được sử dụng. Nếu là 20% nó sẽ hoạt động, nếu là 50% nó sẽ gặp rủi ro, vì 100% lợi nhuận nó có thể chà đạp lên luật pháp, mà có tội ác 300%, nó dám thực hiện bất cứ hành động nguy hiểm nào, thậm chí là nguy cơ ngập đầu. Thế giới này người điên cuồng vì tiền còn ít sao, rất nhiều người có thể bỏ qua cả nguồn cội, vì tiền mà có thể phản bội lại đạo đức, bán đứng lương tri, làm bậy làm bạ, chứ đừng nói là những kho tàng trong tông môn có thể khiến người ta một bước phi thăng, dù chỉ là một tầng trong phòng tối thì cả đời này, thậm chí cả mấy đời cũng có thể thoải mái sống, con nói xem loại chuyện như vậy những người kia có thể bỏ qua sao?

Tần Dương nghĩ tới người áo đen giao thủ với mình trong tích tắc kia, lòng vẫn còn có chút sợ hãi trả lời:

- Thực lực người áo đen kia thật mạnh, khi ấy con thấy ánh mắt gã liền cảm thấy linh hồn mình giống như bị hút vào vậy, đối phương thậm chí không cần di chuyển tay là con đã trực tiếp ngất đi rồi, đó rốt cuộc là loại kỹ thuật gì vậy?

Khóe miệng Mạc Vũ hơi nhếch miệng:

- Con thấy được đôi mắt đối phương rồi?

Tần Dương ừ một tiếng, biểu lộ có hai phần kỳ quái:

- Vâng, liếc mắt là thấy, vừa đen vừa sáng, rất thâm trầm như một hắc động, giống như chuyện gì cũng không qua được ánh mắt của gã. Khi con nhìn vào ánh mắt gã, cảm giác ánh mắt thậm chí là cả linh hồn mình toàn bộ đều bị đôi mắt này hấp thụ, dường như tiến vào một không gian trống rỗng, nhưng... Con vẫn cảm thấy được ánh mắt của gã có vẻ già đời, không giống đôi mắt của một người trẻ tuổi...

Trong lòng Mạc Vũ đã bàng hoàng trước sự quan sát sắc bén của Tần Dương, chỉ trong chớp mắt tiếp xúc mà hắn đã có thể miêu tả được đến bảy tám phần sư phụ Miêu Kiếm Cung của mình...

Mạc Vũ hơi do dự một giây:

- Nếu ta đoán không sai, kẻ địch mà con tiếp xúc hẳn là người tu hành có đồng thuật cường đại.

- Đồng thuật?

Lần đầu tiên Tần Dương nghe tới cái tên này, nhưng rất nhanh đã có giác ngộ:

- Theo như lời người nói thì đồng thuật kia là kỹ thuật thi triển từ hai mắt sao?

Mạc Vũ gật đầu:

- Đúng, đồng thuật thật ra xuất hiện sớm nhất vốn là thuật thôi miên, là một loại vũ khí công kích tinh thần cường đại. Người bị đồng thuật công kích dù con bảo kẻ đó tự sát thì kẻ đó cũng sẽ không do dự mà thực hiện, cho nên mới nói con người áo đen có thực lực cường đại mà con tiếp xúc còn tinh thông đồng thuật... Ta khá bất ngờ khi con có thể thuận lợi trốn đi đấy...

Tần Dương cười hắc hắc:

- Sư phụ, không nên xem thường đồ đệ nha, con cũng không phải đèn đã cạn dầu đâu, dù con ở phương diện khác có thể kém bọn họ một chút, nhưng người muốn thoải mái lợi dụng tiện nghi của con cũng không nhiều, con cũng không dễ dàng bị thu phục và lừa gạt như vậy!

Mạc Vũ ừ một tiếng:

- Đi thôi, mặc kệ xảy ra chuyện gì, có ta ở đây, không sao đâu.

Tần Dương cau mày, trong đáy mắt có vài phần lo lắng:

- Sư phụ, chẳng lẽ chúng ta không đuổi theo tra xem người áo đen kia là ai sao?

Mạc Vũ sửng sốt một chút, rồi bỗng nhiên nở nụ cười trấn an Tần Dương:

- Người không sao là tốt rồi, dù sao ngày mai chúng ta sẽ phải trở về Trung Hải, chuyện bên này bất kể tốt hay xấu đều vứt qua một bên đi thôi...
Bình Luận (0)
Comment