Chương 816: Ưu tiên ngang nhau
- Haiz, mặc dù thầy Triệu trông có vẻ cũng rất dễ tiếp xúc, nhưng vẫn không có vẻ thân thiết như cô Tiết nha...
Giáo viên chủ nhiệm lớp Triệu Cương vừa bước ra khỏi lớp, Hà Thiên Phong đã uể oải nằm sấp trên bàn, vẻ mặt lưu luyến nói.
Một nam sinh viên bên cạnh tán đồng nói:
- Đúng vậy, cô Tiết xinh đẹp như vậy, bất cứ lúc nào cũng mỉm cười, khiến người khác nhìn thấy liền có hảo cảm, haiz, cũng không biết tại sao cô Tiết bỗng nhiên không nói lời nào đã từ chức, có phải đã gặp phải phiền toái gì không.
Tần Dương khẽ cười nói:
- Nhà cô Tiết không có rắc rối gì cả, cô ấy chỉ muốn thay đổi hoàn cảnh làm việc mà thôi.
Nam sinh kia quay đầu kinh ngạc hỏi:
- Tần Dương, cậu biết chuyện gì sao?
Tần Dương gật đầu:
- Tôi có liên lạc với cô Tiết, cô ấy vẫn nhiệt tâm với sự nghiệp công ích, chắc hẳn gần đây sẽ chuyển tới làm việc ở một quỹ chữa bệnh từ thiện, trợ giúp những người cần được giúp đỡ, so với việc làm giáo viên, cô ấy càng thích công việc từ thiện hơn, vì có thể trợ giúp được rất nhiều người.
Nam sinh kia tỏ nét mặt giật mình:
- Hóa ra là như vậy, đây là chuyện tốt nha, có thể làm công việc mà mình thích, chẳng qua vì sao cô ấy ngày đó không nói từ biệt một tiếng đã...
Tần Dương cười nói:
- Trên đời này chuyện khiến con người đau lòng nhất trong đó có ly biệt, cô Tiết nói không muốn mọi người sầu khổ, chi bằng lặng lẽ rời đi, tránh khi ly biệt mọi người lại xúc cảnh sinh tình...
Đối thoại của hai người hấp dẫn sự chú ý của mấy bạn học xung quanh, một nữ sinh hỏi:
- Tần Dương, cậu biết cô Tiết tới cơ quan nào làm từ thiện không?
Tần Dương cười nói:
- Tạm thời không rõ lắm, nghe nói còn đang trong giai đoạn chuẩn bị, cô Tiết hiện giờ vẫn đang làm phục vụ trong quán cơm của mẹ cô ấy mở kia kìa.
Cả đám lập tức cười rộ lên.
- Cô Tiết làm nhân viên phục vụ? Cô Tiết xinh đẹp như vậy, không chừng ngày nào đó bỗng nổi tiếng, thành nhân viên phục vụ xinh đẹp nổi nhất trang mạng đấy...
- Ha ha, quả thật có thể lắm, hiện giờ mạng internet phát triển như vậy, chỉ cần có chủ đề, mọi người thoáng cái xào nấu lên rồi.
- Cô Tiết là phần tử tri thức có nội hàm, không muốn làm hot girl mạng gì đó đâu!
- Tần Dương, cậu vẫn nên liên lạc với cô Tiết một chút đi, cho dù cô ấy muốn đi thì chúng ta vẫn nên liên hoan một bữa, vui vẻ tiễn bước cô ấy đi chứ.
- Đúng, hỗ trợ đi, Tần Dương, việc này nhờ cả vào cậu đấy!
Đề nghị này vừa được nói ra, tất cả mọi người rất tán thành, ánh mắt đều nhìn tới Tần Dương.
Tần Dương thấy mọi người dường như đã cùng thống nhất ý kiến, lập tức cười nói:
- Được rồi, vậy tôi sẽ liên lạc với cô Tiết, truyền đạt lại ý kiến của mọi người, nhưng cô ấy quyết định ra sao tôi cũng không dám đảm bảo đâu.
Hà Thiên Phong cười hắc hắc nói:
- Cậu ra tay, làm gì có chuyện gì mà không làm được chứ?
Mọi người ồn ào theo.
- Đúng vậy, cô Tiết vô cùng coi trọng cậu đấy!
- Cậu xuất sắc như vậy, cô Tiết sao có thể không nể mặt cậu kia chứ?
Tần Dương lắc đầu cười khổ:
- Mấy người các cậu thế này gọi là ngầm hạ thủ đấy, lỡ như cô Tiết không đáp ứng, vậy chẳng phải tôi sẽ bị mất mặt hay sao.
Mọi người đều cười ha hả, Hà Thiên Phong vỗ bả vai Tần Dương:
- Yên tâm đi, tôi cá năm đồng, chỉ cần cậu mở miệng, cô Tiết chắc chắn sẽ không từ chối!
Giáo viên chủ nhiệm mới tới tên là Triệu Cương, năm nay hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, đeo một cặp kính mắt, trên gương mặt còn mang sức sống của thanh niên, khi tiếp xúc có sự hòa nhã, nhưng hiên nhiên bọn họ càng thích Tiết Uyển Đồng hơn, cho dù là nữ sinh thì phần lớn cũng cho là như vậy, dù sao Tiết Uyển Đồng không hề làm dáng trước mặt mọi người, giống như chị gái nhà bên vậy.
Đợi tất cả mọi người đã tản đi, Hà Thiên Phong sán lại gần, thấp giọng nói:
- Lão đại, cái quỹ chữa bệnh từ thiện mà cậu nhắc tới kia chính là cái mà cậu đang chuẩn bị làm sao?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Chị Đồng không phải thích làm công việc trợ giúp mọi người sao, tôi để chị ấy giúp tôi quản lý quỹ kia, cậu cũng biết tôi trước giờ luôn là người vung tiền quản lý, lần này cũng giống như vậy.
Hà Thiên Phong cười nói:
- Hành động vung tiền quản lý cũng phải có bản lĩnh nha, tôi nửa năm nay vẫn luôn giúp việc trong nhà, cũng đã hiểu được rất nhiều điều, có thể vung tiền mà vẫn thuận lợi kiếm được tiền cũng không phải người đơn giản nha, ừ, lão đại, cậu cho tới bây giờ chưa từng là người đơn giản.
Tần Dương cười hắc hắc:
- Quá khen, quá khen, cậu giúp việc trong nhà, đợi đến khi tốt nghiệp sợ rằng sẽ trở thành cánh tay đắc lực của cha cậu đây, tôi nghĩ hiện giờ cha cậu nhất định rất vui mừng...
Trên gương mặt Hà Thiên Phong lộ ra vài phần đắc ý:
- Thật ra tôi cũng là người có năng lực, chẳng qua vẫn luôn lười vì phải nỗ lực mà thôi, mặc dù so ra kém lão đại cậu, nhưng tôi cũng không kém nha, đúng rồi, nói tới việc này, cha của tôi nói có cơ hội mời cậu về nhà chơi, ông ấy muốn mời cậu ăn cơm!
Tần Dương sửng sốt:
- Hả? Cha của cậu muốn mời tôi ăn cơm, tình huống gì vậy?
Trên gương mặt Hà Thiên Phong thoáng hiện hai phần ngượng ngùng:
- Cha của tôi trước kia không phải đã sớm ép tôi làm việc sao, nhưng tôi căn bản cũng không chấp nhận, nhưng không biết có phải vì bị mấy người các cậu kích thích hay không, cậu không làm gì còn tiện tay mở công ty tức thì trở thành triệu phú, lão Tam sợ rằng dù làm đại lý cũng sẽ thuận buồm xuôi gió, phong quang vô hạn, lão Tứ còn là cao thủ máy tính ngầm, còn đang đi học đã được người ngoài tuyển rồi, tôi đây không cố gắng một chút sau này ra ngoài uống rượu cùng mọi người tôi sẽ cảm thấy xấu hổ nha.
- Cha của tôi hỏi rốt cuộc bị kích động gì đã khiến tôi thay đổi, tôi liền kể lại chuyện của mọi người cho ông ấy nghe, ông ấy nghe nói cậu là ông chủ thang Tam Nguyên liền bảo tôi mời cậu về nhà ăn cơm, một mặt cảm ơn cậu đã thay đổi tôi, đồng thời nói không chừng có cơ hội hợp tác...
Tần Dương cười nói:
- Được, công ty tôi sắp sửa lên hạng mục mới, đến lúc đó có thể ngồi xuống nói chuyện, nếu quả thật có cơ hội hợp tác, dù sao cũng hơn giao cho người ngoài mà.
Hai mắt Hà Thiên Phong sáng lên:
- Được đấy, nếu thật sự như vậy, tôi có thể hãnh diện trước mặt cha rồi.
Hơi ngừng lại một chút, Hà Thiên Phong dường như nghĩ tới điều gì đó, lại dặn dò:
- Cho dù thực sự có cơ hội hợp tác, nên làm như thế nào vẫn nên như thế đó, tôi biết lão đại cậu là người hào phóng, nhưng cũng không thể vì tôi mà ảnh hưởng tới hoạt động bình thường của công ty cậu được.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Cậu yên tâm, mặc dù tôi là đại cổ đông của công ty Tập Đoàn, nhưng tổng giám đốc cũng chẳng phải tôi, mà là dì của tôi, bất kể tôi làm chuyện gì, nếu quả thật có cơ hội hợp tác, ưu tiên ngang nhau thì tôi nhất định sẽ hướng về công ty người nhà, nếu như vi phạm nguyên tắc công ty hoặc giảm tiêu chí gì đó, cho dù tôi đồng ý thì dì của tôi cũng sẽ không đồng ý.
Hà Thiên Phong thở dài một hơi, cười hắc hắc nói:
- Ưu tiên ngang nhau, đây đã là rất khá rồi!
Tôn Hiểu Đông đứng bên cạnh sán lại, hai mắt sáng ngời nói:
- Cậu muốn làm hạng mục mới, có gì tôi có thể làm hoặc giúp được không?
Hà Thiên Phong cười hắc hắc nói:
- Chi bằng cậu trực tiếp hỏi có nơi nào có thể kiếm tiền được hay không đi?
Tôn Hiểu Đông cũng không giấu diếm, thoải mái nói:
- Đúng vậy, tôi cũng giống cậu nha, không cần sự trợ giúp mà phá hoại nguyên tắc, tình huống ưu tiên ngang nhau vậy là đủ rồi, nếu như tôi có thể làm được, vậy tôi sẽ tự chứng minh mà không cần dựa vào sự tín nhiệm của lão đại, nếu tôi không làm được, vậy tôi đương nhiên sẽ không đi kéo chân người khác, lãng phí cơ hội...
Tần Dương mỉm cười nói:
- Muốn ra sản phẩm mới, đương nhiên sẽ có vô số cơ hội kiếm tiền, sao, có cách nghĩ mới?