Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 850 - Chương 861: Hơi Trưởng Thành Quá Rồi

Chương 861: Hơi trưởng thành quá rồi
 

Sắc mặt Tần Dương lạnh đi, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình hiển thị, trong ánh mắt nhiều thêm hai phần lạnh lẽo.

Trong màn hình camera giám sát, Liễu Phú Ngữ đi tới cửa, hơi đắn đo một chút, sau đó vươn tay gõ cửa.

Nhìn động tác gõ cửa của Liễu Phú Ngữ, sự lạnh lẽo trên gương mặt Tần Dương hơi bớt đi một chút, lại thêm mấy phần nghi hoặc.

Nếu Liễu Phú Ngữ thoải mái gõ cửa tới thăm, điều này nói rõ đối phương hẳn muốn gặp mặt mình một lần, cũng không phải muốn yên lặng phá cửa xử lý hắn.

Cô ta tìm mình là muốn làm gì đây?

Tuyên chiến?

Đàm phán?

Liễu Phú Ngữ gõ cửa phát hiện không có người phản ứng, đang chuẩn bị rời đi, cửa thang máy cách đó không xa mở ra, Trang Mộng Điệp bước ra ngoài.

Trang Mộng Điệp hỏi một câu gì đó, Liễu Phú Ngữ cũng không trả lời, trực tiếp xoay người rời đi.

Tần Dương lại kiểm tra những màn hình giám sát khác, không phát hiện ra bất cứ dị thường gì khác.

Trang Mộng Điệp nhìn biểu tình của Tần Dương, khẽ hỏi:

- Quen biết sao?

Tần Dương ừ một tiếng, giải thích:

- Xem như quen biết đi, Thủy Nguyệt tông, một môn phái lánh đời do toàn phụ nữ lập nên. Người phụ nữ này tên là Liễu Phú Ngữ, là đệ tử Tông chủ Thủy Nguyệt tông, cũng là người thừa kế Tông chủ đời sau, trước kia tôi và sư phụ khi về Giang Châu tham gia thọ yến người khác từng gặp mặt một lần...

Trang Mộng Điệp khẽ hỏi:

- Trông có vẻ như không giống bạn bè ấy nhỉ?

Tần Dương cười khổ:

- Kẻ thù một mất một còn của tông môn, đương nhiên không thể coi là bạn bè được, nhưng đây là một món nợ rối tinh rối mù, sợ rằng hiện giờ ai cũng không tính rõ được ai đúng ai sai nữa, dù sao cũng đã ba trăm năm rồi.

Trang Mộng Điệp mở to hai mắt, kinh ngạc hỏi:

- Thù hận ba trăm năm?

Tần Dương giải thích đơn giản qua một chút ân oán tồn tại giữa Ẩn Môn và Thủy Nguyệt tông, Trang Mộng Điệp nghe xong cũng phải trợn mắt há hốc mồm, biểu lộ có mấy phần bất lực:

- Đây quả đúng là một món nợ rối tinh rối mù, mặc dù ân oán tông môn có thể truyền lại, nhưng dù sao hai đời sư công và sư phụ của cậu và các cô ấy cũng không có thù hận liên quan sống chết, thù oán này hẳn cũng giảm bớt đi không ít chứ.

Tần Dương gật đầu:

- Vâng, nếu là thù hận sinh tử, sợ rằng ở Giang Châu không chừng sẽ có mâu thuẫn, nhưng cho dù không nhất định phải là kẻ tử thù phân sống chết, đối phương tuyệt đối cũng không muốn thấy chúng tôi sống khá giả, đánh bại chúng tôi, phế bỏ chúng tôi, khiến Ẩn Môn phải biến mất hẳn cũng là mục tiêu của đối phương đi.

Trang Mộng Điệp ân cần hỏi han:

- Vậy cậu dự định làm gì bây giờ?

Tần Dương lắc đầu:

- Tôi sẽ tìm người điều tra cô ta một chút, tranh thủ nắm giữ quyền chủ động, mặc dù Liễu Phú Ngữ có lẽ sẽ không ra tay với mọi người, nhưng chung quy mấy người vẫn nên cẩn thận một chút, nếu lần sau gặp phải tình huống như vậy, chị nói chỉ là hàng xóm là được rồi.

Trang Mộng Điệp đứng dậy, cười nói:

- Được rồi, chuyện của cậu chị cũng không giúp được gì, mấy ngày nay cậu cũng đã mệt mỏi rồi, ở trong nhà nghỉ ngơi cho khỏe đi, chị đi làm đây.

- Được!

Sau khi dọn dẹp xong thì Trang Mộng Điệp cũng rời đi, Tần Dương nằm trên ghế sô pha suy nghĩ, trước tiên gọi điện thoại cho sư phụ Mạc Vũ.

- Sư phụ, con đã trở về rồi.

Mạc Vũ ừ một tiếng, cười nói:

- Nghe nói con bắt đầu tu hành đồng thuật rồi, hơn nữa thể chất đồng thuật rất cao...

Tần Dương cười hắc hắc:

- Hình như là vậy, dù sao hai mươi tấm đồ họa kiểm tra tinh thần lực kia con cũng đã nhìn ra toàn bộ, sư công ban đầu cũng chỉ có thể nhìn được mười sáu bức thôi.

Tần Dương vẫn có chút âm thầm đắc ý, dù sao xét từ thể chất nhập môn thì hắn cao hơn không ít so với sư phụ và sư công.

Mạc Vũ đương nhiên nghe được sự đắc ý trong lời nói của Tần Dương, cũng không tức giận, cười ha ha nói:

- Sư phụ cũng đã nói chưa bao giờ có người nào nhìn ra được hai mươi tấm họa đồ, thiên phú này của con trước nay chưa từng có đâu, vậy con phải học tập cho tốt, đồng thuật của sư phụ đợi chờ con phát dương quang đại đấy.

Tần Dương ừ một tiếng nói:

- Con sẽ cố gắng, trước mắt còn đang lần mò nhập môn, bắt đầu từ những cái nhỏ, đúng rồi, sư công đang ở chỗ của sư phụ sao?

Mạc Vũ phủ nhận:

- Không, ta chỉ biết ông ấy đã đến Trung Hải, nhưng ông ấy cũng không ở chỗ ta, con muốn tìm ông ấy thì phải tự liên lạc với ông ấy thôi.

- Vâng!

Tần Dương đáp ứng, sau đó đột ngột nói:

- Liễu Phú Ngữ đến Trung Hải rồi.

- Hả?

Giọng điệu lúc này của Mạc Vũ cao hơn mấy lần, hiển nhiên cũng có chút ngoài ý muốn.

Tần Dương trầm giọng nói:

- Cô ta tới tìm con, đụng phải bạn của con, con xem được trong camera giám sát thấy cô ta đến nhà con tìm con, chẳng qua khi đó con vẫn đang ở Nhật Bản, còn chưa trở về.

Mạc Vũ trầm mặc vài giây rồi nói:

- Con chuẩn bị làm như thế nào?

Trong lòng Tần Dương đã sớm tính toán:

- Nếu cô ta tới tìm con, con sẽ tra trước cô ta đang sống ở đâu, tra rõ ràng cô ta là một mình hay là đi cùng mấy người, sau đó mới đến thăm hỏi, xem xem cô ta rốt cuộc muốn làm gì, nếu cô ta trực tiếp đến tìm con, con nghĩ có lẽ không tới mức muốn tới cửa giết con đâu.

Mạc Vũ đồng ý nói:

- Con và mấy người đó chưa từng gặp mặt, mặc dù hai môn phái chúng ta là kẻ thù truyền kiếp, hai đời ta và sư phụ cũng từng có giao thủ, từng có xung đột, nhưng cũng chưa từng chết người, cho nên cừu hận này cũng không tăng lớn, mấy người họ không đến mức trực tiếp hạ sát thủ với con đâu, ta thấy có lẽ là muốn khiêu chiến với con, đây cũng là cách làm tương đối bình thường.

- Được, vậy con đi điều tra trước, người Thủy Nguyệt tông ở trong nước cũng không tới mức dùng thân phận giả, muốn tra hẳn vẫn có thể tra được.

Mạc Vũ dặn dò:

- Không nên tùy tiện hành động, xác nhận tin tức muốn hành động thì nói cho ta biết trước, ta đi cùng con.

- Được, sư phụ!

Tần Dương cúp điện thoại, chụp màn hình hiển thị camera giám sát bức ảnh Liễu Phú Ngữ, sau đó bấm số tới trung tâm phục vụ Long Tổ.

Sau khi trao đổi, Tần Dương gửi bức ảnh chụp đi.

Mặc dù không biết số chứng minh thư của Liễu Phú Ngữ, nhưng có tin tức bối cánh, có tên, có ảnh, có tuổi đại khái, còn có thông tin cô ta xuất hiện ở một địa điểm nào đó cũng đã đủ để người Long Tổ móc người từ trong biển người mênh mông ra rồi.

Điều tra đương nhiên cần một chút thời gian, Tần Dương cũng không gấp, miễn cưỡng nằm trên ghế sô pha, dù sao mấy ngày nay bôn ba vất vả, mặc dù hắn là người tu hành, nhưng cũng vẫn cảm thấy có chút mệt mỏi.

Hiệu suất của Long Tổ rất nhanh, khoảng nửa giờ sau, tất cả những tin tức tỉ mỉ liên quan tới Liễu Phú Ngữ đã xuất hiện trước mặt Tần Dương rồi.

- Liễu Phú Ngữ, nữ, hai mươi bảy tuổi, đệ tử thân truyền Tông chủ Hàn Sương của Thủy Nguyệt tông, thể chất tu hành cực giai, hai mươi lăm tuổi đã đột phá cảnh giới Đại Thành, thực lực hiện giờ hẳn trong huyệt hai mươi lăm tới hai mươi sáu...

Tần Dương nhíu mày, cao thủ Đại Thành, con mẹ nó, một cao thủ đại thành như cô lớn hơn tôi trọn sáu tuổi, cô không biết xấu hổ tới tìm một kẻ cảnh giới Tiểu Thành như tôi gây phiền phức?

Hả, không đúng, hai mươi bảy tuổi?

Mới hai mươi bảy?

Lần trước khi mình tham gia thọ yến lão tổ Du gia, bản thân đã tận mắt nhìn thấy cô ta, gương mặt khí chất đó trông qua ít nhất cũng đã ba mươi tuổi rồi.

Cô trưởng thành quá sớm rồi.

Thủy Nguyệt tông?

Hô hô, một môn phái lánh đời toàn phụ nữ, Tần Dương có chút ác ý suy đoán, chẳng lẽ thiếu tư vị tình yêu...
Bình Luận (0)
Comment