Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 877 - Chương 887: Bùa Kích Thích Đòi Mạng

Chương 887: Bùa kích thích đòi mạng
 

Khi đang cùng mấy người Trương Chính nói chuyện, Tần Dương bỗng nhiên nhíu chặt mày, lập tức ngừng nói.

Trương Chính đang nói chuyện hăng say, thấy trên gương mặt Tần Dương bỗng nhiên lộ ra nét thống khổ lập tức lắp bắp kinh hãi:

- Dương ca, anh làm sao vậy?

Tần Dương bước nhanh chóng bên giường của mình, khoanh chân ngồi xuống, trầm giọng nói:

- Thân thể của tôi có chút vấn đề, tôi phải tu hành, chớ quấy rầy tôi.

- Vâng, Dương ca!

Ba người Trương Chính biểu lộ kinh ngạc, không rõ Tần Dương rốt cuộc bị làm sao, rõ ràng đang nói chuyện tốt bỗng nhiên nói thân thể xảy ra vấn đề?

Tần Dương cảm nhận được kinh mạch trong cơ thể dường như bị chia thành nhiều phần, mà mấy phần kia dường như nóng giãn lạnh co không ngừng bành trướng, mấy chỗ bị Vương Động dùng chiêu Trảm Huyệt Phong Mạch giống như đang bị lửa thiêu đốt, đau đớn kịch liệt như trong cơ thể có kim châm đâm vào, khiến Tần Dương chỉ thoáng chốc đã toát mồ hôi lạnh.

Tàn Dương vận chuyển nội khí trong đan điền, điên cuồng tuôn tới những huyệt vị bị phong bế, điên cuồng khởi động nội khí trong nháy mắt đã giải khai một đường kinh mạch phong bế, nội khí nhanh chóng tiến vào.

Khi huyệt vị bị phong bế đầu tiên được giải, cảm giác như lửa nóng thiêu đốt ở huyệt vị đó nháy mắt thoải mái hơn nhiều, cảm giác sình đau trên kinh mạch giữa huyệt vị số một và huyệt vị số hai cũng nhanh chóng giảm xuống.

Khi nội khí thuận theo kinh mạch nhanh chóng đi về hướng huyệt vị thứ hai bị phong bế, Tần Dương chú ý phát hiện được huyệt vị bị phong bế thứ nhất mặc dù được nội khí giải khai, nhưng vẫn không ngừng bị phong bế, chẳng qua vì cường độ nội khí xông tới với tốc độ nhanh quá mạnh mẽ cho nên huyệt vị bị phong bế mới không cách nào hoàn toàn phong bế được mà thôi.

Mặc dù huyệt vị này không cách nào phong bế hoàn toàn được, nhưng nó vẫn cản trở và tiêu hao một phần nội khí, khiến tốc độ và lương nội khí Tần Dương phóng tới huyệt vị thứ hai đều giảm xuống một phần.

Huyệt vị thứ hai, thứ ba...

Mỗi một huyệt vị bị phong bế đều không ngừng được Tần Dương dùng nội khí đánh sâu vào, nhanh chóng được mở ra, cảm giác bị kim châm và thiêu đốt trên người cũng dần giảm xuống, nhưng trong quá trình này nội khí của Tần Dương không ngừng bị tiêu hao, cho nên thiếu chút nữa đã không xông mở được tới huyệt vị phong bế thứ năm.

Huyệt vị phong bế thứ năm giống như trạm gác trên năm đạo kinh mạch khiến nội khí của Tần Dương không cách nào vận hành bình thường, không ngừng bị tiêu hao.

Nếu Tần Dương dùng nội khí đánh sâu vào huyệt vị kinh mạch bị phong bế, khiến kinh mạch duy trì một đường thẳng thì kinh mạch của Tần Dương sẽ nhanh chóng gặp phải tình cảnh nội khí duy trì phong bế cả năm huyệt vị bị cắt đứt, sau đó huyệt vị sẽ lại nhanh chóng dâng trào cảm giác như bị lửa thiêu đốt, những đoạn kinh mạch nằm giữa các huyệt vị cũng sẽ sình đau như bị kim châm.

Nếu muốn làm cái tương tự, đan điền của Tần Dương phải là một túi nước, nội khí bên trong chính là nước được đựng trong túi, kinh mạch chính là ống nước nối liền với túi nước kia, là đường ống hình tròn, nhưng hiện giờ trên ống nước kia đang bị năm phao cao su bọc lại, cản trở dòng nước lưu chuyển trong ống nước.

Chỉ tăng áp lực trong túi nước lớn hơn mới có thể để cho nước trong ống cưỡng chế tuôn ra mở rộng phao cao su bao quanh ống nước, thế nhưng khi áp lực giảm nhỏ, phao cao su sẽ buộc chặt lại lần nữa, khiến ống nước bị ép chặt lại, một lần nữa bị đóng lại.

Kinh mạch thân người hoặc có thể nói là mạch máu đều không thể bị phong bế trong khoảng thời gian dài, giống như như một nơi nào đó xuất huyết, tránh việc xuất huyết phải dùng thắt lưng siết chặt, tránh đổ thêm máu, một lúc sau nếu không có máu huyết lưu thông sẽ dẫn tới bị hoại tử, mà đây cũng là những lời uy hiếp mà Vương Động nói với Tần Dương.

Nếu Tần Dương có bản lĩnh chống đỡ được, không ngừng đánh sâu vào vòng huyệt vị, bảo trì một đường kinh mạch, dưới điều kiện tu hành gian khổ cực hạn như vậy nhất định có thể khiến thực lực của hắn nhanh chóng tiến bộ, nhưng nếu hắn không làm được, trong điều kiện không có người ngoài giải trừ huyệt vị bị phong bế, kinh mạch thật sự rất có thể sẽ bị phế bỏ, Tần Dương thậm chí có thể trở thành phế nhân.

Nội khí điên cuồng vận chuyển, trong cơ thể Tần Dương lúc này giống như nước sông tràn đê, điên cuồng tán loạn, khi loại cảm giác kim châm và lửa thiêu rốt cục gần như biến mất, toàn thân Tần Dương đã thấm đẫm mồ hôi, trông qua giống như mới được vớt lên từ dưới hồ nước vậy.

Tần Dương mở to mắt, thở dốc liên tục, cả người có cảm giác như trong tình trạng kiệt sức.

Trong lòng Tần Dương nặng nề, Trảm Huyệt Phong Mạch kia thật sự rất lợi hại, cũng thật sự rất hung ác.

Đây hoàn toàn chính là cho mình một cái bùa kích thích đòi mạng, muốn sống sót thì cũng chỉ có thể không ngừng bức ép chính bản thân mình, không ngừng ép tiềm lực của bản thân, để bản thân không ngừng trở nên mạnh mẽ, nếu không chính là một kết cục bi thảm khác.

Trở thành phế nhân hoặc chết.

Ba người Trương Chính thấy bộ dạng này của Tần Dương liền liếc nhìn nhau, dáng vẻ có chút giật mình.

Chuyện này là sao?

Một người có thể biến bản thân thành dạng như vậy sao?

- Dương ca, anh không sao chứ?

Tần Dương hít sâu một hơi, từ từ đứng dậy khỏi giường ngủ của mình:

- Cũng may không có gì đáng ngại.

Lâm Khải quan tâm nói:

- Dương ca, nếu thân thể có vấn đề gì có thể xin được chữa trị, trong nhà tù có bác sĩ đặc biệt chuyên trị bệnh cho người tu hành, bản thân bọn họ cũng là người tu hành...

Tần Dương ừ một tiếng, cười nói:

- Được, đây là khảo nghiệm của Vương lão dành cho tôi, quả thật có chút khó khăn, nhưng vẫn phải gắng gượng vượt qua không phải sao?

Hai mắt đám người Trương Chính lập tức sáng lên.

- Dương ca, bộ dạng này của anh là do... Vương lão sao?

Tần Dương ừ một tiếng, mỉm cười nói:

- Đúng, vì để tôi có thể nhanh chóng nâng cao thực lực.

Mặc dù Vương Động thi triển Trảm Huyệt Phong Mạch với mình có lẽ chưa chắc đã tốt bụng như vậy, không chừng còn vì để nhìn thấy được bộ dạng chật vật của mình, thậm chí còn khiến bản thân phải khuất phục hắn, nhưng Tần Dương vẫn muốn nói như vậy với đám Tần Dương.

Cùng một loại sự việc nhưng thành hai luồng ý kiến, hiệu quả hoàn toàn khác nhau.

Đám người Trương Chính liếc nhìn nhau, trên gương mặt đều không hề che dấu dáng vẻ hâm mộ.

Tần Dương mới vào đã được Vương lão chỉ điểm, còn giúp hắn tu hành tăng thực lực, điều này nói rõ Vương lão vô cùng coi trọng Tần Dương đấy.

Thật sự khiến người ta phải hâm mộ.

Trong lòng đám người Trương Chính càng chắc chắn, trong cuộc sống sau này chắc chắn phải đứng bên Tần Dương, ôm chặt chân hắn, chắc hẳn sẽ không bị người khác bắt nạt, hơn nữa tính tình của hắn ôn hòa, dù đang ở trong một phòng giam nhỏ cũng không bị hắn sai sử ức hiếp, không biết tốt hơn không biết gấp bao nhiêu lần so với Ngô Phong, Ngô Phong kia ỷ thực lực cao nhất mà luôn gọi đến gọi đi với mấy người bọn họ...

Tiếng chuông chói tai vang lên, Trương Chính cười nói:

- Nên đi ăn cơm thôi.

Tần Dương cầm khăn lông của mình lau mồ hôi trên người, cười nói:

- Đi thôi.

Tần Dương bước tới căn tin, chú ý tới những huyệt vị bị phong bế trong người mình.

Sau khi Vương Động thi triển Trảm Huyệt Phong Mạch với mình, khoảng chừng nửa giờ sau bản thân đã phát tác, hiện giờ tình huống mặc dù đã giảm bớt, nhưng điều này không có ý nghĩa gì, chỉ cần nửa giờ sau thì những huyệt vị bị phong bế lại phát tác lần nữa, lại một lần nữa cảm nhận được sự đau đớn như bị kim châm và lửa thiêu giống lúc trước sao?
Bình Luận (0)
Comment