Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 879 - Chương 889: Một Ước Định

Chương 889: Một ước định
 

Tối nay, có lẽ là một đêm mệt nhọc nhất từ khi Tần Dương sinh ra tới giờ.

Dù trước kia Mạc Vũ đã huấn luyện hắn, không ngừng dùng gậy quật hắn, đánh cho toàn thân hắn đều bị thương đau nhức vô cùng, nhưng cũng chỉ đau nhiều, mặc dù cũng mệt mỏi, nhưng cuối cùng chỉ kéo dài kết quả cố gắng một lần, nhưng tối hôm đó hắn không giống như đang tu hành, mà càng giống như vùng vẫy tranh giành sự sống thì đúng hơn.

Lần đầu tiên Tần Dương dùng nội khí đả thông huyệt vị giống như dòng nước sông lao nhanh, có thể nhất cổ tác khí giải huyệt vị bị phong bế, càng về sau Tần Dương càng kiệt sức dần mỗi lần đánh sâu vào huyệt vị, nội khí không còn khí thế như trước, giống như dòng suối sắp khô cạn, chỉ có thể miễn cưỡng giải khai một khe hở của huyệt vị.

Cũng chính một khe hở này đã kéo dài được cơ hội hơi tàn của Tần Dương, giúp hắn kiên trì vận chuyển nội khí, không ngừng vận chuyển trong kinh mạch, không ngừng nghiền ép đan điền tạo ra nội khí.

Người tu hành bình thường quả thật không làm được điều này, cũng may tâm pháp tu hành nội khí của Ẩn Môn đặc biệt, hơn nữa bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng đều có thể tu hành, đây cũng là lời dạy bảo của Mạc Vũ với Tần Dương, mặc dù như vậy rất khó khăn, nhưng cuối cùng Tần Dương vẫn có cách làm được.

Đến sáng ngày thứ hai cả người Tần Dương trông qua có chút tiều tụy, còn thảm hơn so với người nhịn suốt hai đêm, hình dạng của hắn khiến ba người Trương Chính nhìn thấy lập tức giật nảy mình.

- Dương ca, anh làm sao vậy, có phải bị bệnh rồi không, trông cả người anh như mất nước vậy...

Tần Dương cười khổ nói:

- Không có bệnh, tôi chỉ đang tu hành thôi.

Triệu Đông kinh nghi bất định nói:

- Dương ca, tu hành cũng phải chú ý sức khỏe, bộ dạng này của anh bây giờ trông rất tiều tụy...

Tần Dương khoát tay:

- Không sao, đây chỉ là một tối, sau này dần dần quen là được.

Lâm Khải ân cần hỏi han:

- Thực sự không có chuyện gì chứ? Không được, phải đi gặp bác sĩ, nếu tu hành gây ra rủi ra, sức khỏe sẽ xảy ra vấn đề lớn đấy.

- Cảm ơn đã quan tâm, trong lòng tôi đã có tính toán.

Tần Dương tu hành cả đêm, đã sớm đói đến mức ngực dán vào lưng rồi, nhanh chóng thúc giục mọi người đi ăn sáng. Một mình Tần Dương ăn một đống lớn, cũng ngang ngửa bằng cả ba người Trương Chính cộng lại rồi.

Đành chịu thôi, thường xuyên tu hành vô cùng tiêu hao thể lực và tinh lực.

Tần Dương đang bị Trảm Huyệt Phong Mạch không ngừng tra tấn, đồng thời cũng tìm được bí quyết, đó chính là khống chế nội khí đánh sâu vào huyệt vị ở một lượng nhất định, cái này giống như chạy bộ, nếu bạo phát chạy như điên, tuy có thể chạy trốn nhanh, nhưng sức bền rất thấp, bước đi sẽ càng chậm lại, mà khi khống chế ở một mức độ mà cơ thể mình chấp nhận được thì có thể chạy được cực kỳ lâu.

Cả ngày trừ thời gian dùng cơm ra, Tần Dương đều chuyên tâm tu hành 'vùng vẫy giành lấy sự sống'. Vì đã hiểu được, mặc dù cơ thể vẫn còn mệt mỏi, nhưng Tần Dương cũng không còn đau đớn như đêm qua, mặc dù cảm giác đau như lửa thiêu và kim châm vẫn còn tồn tại, nhưng chung quy vẫn trong phạm vi thừa nhận được, mà nội khí của Tần Dương cũng có thể liên tục không ngừng lưu chuyển trong kinh mạch, luôn khiến những huyệt vị bị phong bế nằm ở trạng thái hơi mở.

Bốn giờ chiều lại tới giờ thông khí, Tần Dương mang vẻ mặt tiều tụy nện bước chậm rãi đi tới quảng trường.

Vương Động đã ngồi trên vị trí của hắn, bày một bàn cờ, khi Tần Dương mới đi vào quảng trường, Vương Động đã chú ý tới hắn.

Không chỉ Vương Động đang quan sát hắn, mà rất nhiều người khác cũng đang nhìn hắn.

- Hả, thằng nhóc Lý Dương kia làm sao vậy, cả người trông như bị mười cô nàng thay phiên một vòng vậy...

- Là bị bệnh sao?

- Trông có vẻ bất thường, chẳng lẽ có ai hạ độc thủ với hắn sao?

- Lôi Minh? Tên đó không có lá gan này đâu, dù sao Lý Dương hiện giờ là bạn đánh cờ với Vương lão, lỡ chọc giận Vương lão thì chính là chịu không nổi...

Tần Dương nện bước chậm rãi đi tới đối diện Vương lão, chắp tay:

- Vương lão.

Ánh mắt thâm thúy của Vương lão giống như có thể nhìn thấu lòng người đánh giá Tần Dương mấy lần, thản nhiên nói:

- Ngồi đi.

Tần Dương ngồi đối diện Vương Động, ưỡn thẳng lưng, trong thần thái suy yếu thể hiện sự kiên nghị.

Dù trong phòng giam hắn bị Trảm Huyệt Phong Mạch tàn phá vô cùng thê thảm, nhưng trước mặt Vương Động, hắn lại không muốn để lộ ra bộ dáng chật vật.

Vương Động dường như nhìn thấu nội tâm Tần Dương, thuận miệng nói:

- Đánh cờ đi, ta trắng, cậu đen.

Tần Dương cũng không khiêm nhượng, dứt khoát gật đầu:

- Được!

Tần Dương cầm quân cờ đen, đặt một quân trên bàn cờ, không dong dài dây dưa.

Vương Động nhanh chóng hạ một nước cờ, hai người nhanh chóng đánh ván cờ liên hoàn.

Tần Dường vừa hạ cờ vừa vận chuyển nội khí lưu chuyển trong người, điều này tương đương với phân tâm.

- Ta vốn cho rằng với thực lực của cậu sẽ không chịu được một ngày, cậu thật sự khiến ta có chút bất ngờ đấy.

Vương Động đang đánh cờ bỗng nhiên nói nhỏ một câu, khi nói chuyện hắn cũng không ngẩng đầu, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm bàn cờ như cũ.

Tần Dương mím môi:

- Quả thật rất khó chịu, đêm qua có lẽ là buổi tối trôi qua gian nan nhất trong đời tôi, nhưng chung quy tôi vẫn kiên trì được, hơn nữa còn tìm được bí quyết.

Vương Động ngẩng đầu lên, vẻ mặt cười nhạo:

- Cậu cho rằng như vậy thì cậu đã coi như vượt qua bài kiểm tra rồi sao?

Trong lòng Tần Dương nhảy dựng:

- Không phải sao?

Vương Động thản nhiên nói:

- Trảm Huyệt Phong Mạch đâu chỉ phong bế năm huyệt vị đâu.

Trong lòng Tần Dương lập tức dâng trào cảm giác vô lực, mặc dù hắn không biết Trảm Huyệt Phong Mạch, nhưng trong quá trình hắn đả thông huyệt vị có thể thấy mỗi một huyệt vị chính là một trạm gác, càng có nhiều trạm kiểm soát thì đương nhiên yêu cầu nội khí phá giải càng cao.

- Ngài chuẩn bị bây giờ phong bế thêm nhiều huyệt vị của tôi sao?

Vương Động đặt một quân cờ xuống, thuận miệng nói:

- Mặc dù ta quả thật có ý định dằn vặt khiến cậu phải cúi đầu, nhưng cũng sẽ không làm chuyện vượt quá phạm vi thực lực của cậu, như vậy đi, chúng ta làm một ước định...

Tần Dương định thần nói:

- Ước định gì?

Vương Động khẽ nói:

- Trảm Huyệt Phong Mạch sẽ căn cứ theo số lần cậu dùng nội khí đánh sâu vào huyệt vị bị phong bế dần buông lỏng, cuối cùng sẽ sụp đổ. Với thực lực của cậu đại khái một chu kỳ là năm ngày, từ giờ trở đi sau mỗi lần cậu hoàn thành một chu kỳ, ta sẽ phong huyệt một lần nữa, hơn nữa mỗi một chu kỳ của cậu ta sẽ phong bế thêm một huyệt vị, cho tới khi phong bế được mười hai huyệt vị, nếu cậu có thể chống đỡ được thì coi như cậu thắng, kế tiếp ta sẽ dạy cậu đồng thuật, hơn nữa còn chỉ đạo cậu tu hành tăng thực lực, nếu cậu không làm được, ta cũng không làm khó cậu, chỉ cần chính miệng cậu nói với ta cậu không làm được, ta sẽ giải phong huyệt, cậu từ đâu tới thì chạy về đó cho ta.

Mười hai huyệt vị?

Trái tim Tần Dương đập thình thịch, năm huyệt vị hôm qua đã gần như lấy đi mạng của mình, mình thật sự có thể chịu được mười hai huyệt vị không?

Tần Dương trầm mặc vài giây, nhẹ giọng hỏi:

- Tôi muốn hỏi một chút, với tiêu chuẩn thực lực này của tôi có người phong bế huyệt vị nhiều nhất là bao nhiêu?

Vương Động thản nhiên nói:

- Mười hai huyệt vị, đó là kỷ lục cao nhất trước mắt, nếu cậu không thể phá vỡ kỷ lục này, vậy thì cậu cũng không đáng được ta dạy.

Tần Dương cắn răng nói:

- Được, ước định này tôi nhận!
Bình Luận (0)
Comment