Chương 897: Hôm nay ông đây phế mày!
Có lẽ nhân khí trong tù của ba anh em Âu Dương quá kém, hành động của Tần Dương được rất nhiều người khen ngợi trầm trồ, nhân khí sau đó của Tần Dương cũng được nâng cao hơn rất nhiều.
Dù Vương lão có nói chỉ cần Tần Dương không chết không tàn, hắn cũng sẽ không nhúng tay vào, nhưng có ai mà không biết nếu nhất định chọc tới Tần Dương thì dù trừ Vương lão ra, Tần Dương còn là một loại người không thiếu tiền, hơn nữa còn có đám người Chu Hằng bảo vệ nữa.
Tần Dương vốn cũng chẳng phải một người hay đi gây sự, sau khi đối phó xong ba anh em Âu Dương và kết tình hữu nghị với Lưu Dương, Tần Dương an ổn đi theo Vương lão bắt đầu việc tu hành của mình, không chỉ điên cuồng luyện khí, tăng trình độ thực lực, cùng với sự chỉ điểm của Vương lão tu hành đồng thuật.
Đồng thuật là một môn công pháp rất kỳ lạ, anh không có cách giải thích đặc biệt nào, biết thì rồi sẽ biết, không biết vĩnh viễn sẽ không biết.
Đưa Tình - Bành Trướng - Từ Lực - Hắc Động - Huyễn Giới - Sinh Hoa --- đây là sáu cảnh giới của đồng thuật.
Đưa Tình thật ra chính là gương mặt thể hiện tình cảm rất đơn giản, việc đưa tình này không phải là truyền lại tình yêu, mà là truyền lại tình cảm, đây là năng lực mà con người cơ bản đều có, những cảm giác nội tâm như tức giận, vui vẻ, đau đớn, ưu sầu... đều có thể truyền đạt thông qua ánh mắt. Người tu hành đồng thuật đạt tới tầng một có thể chính xác biểu đạt tình cảm bản thân muốn biểu đạt, hơn nữa còn có thể khiến người ta vừa thấy đã hiểu ngay.
Bành Trướng là đại biểu cho tình cảm mênh mông, người tu hành đồng thuật có thể phóng đại tâm tình của mình hơn nữa thông qua ánh mắt lây cảm xúc sang người khác, giống như khi nổi giận phóng đại cảm xúc sau đó thêm Nộ Mục Kim Cương, lòng mang sát khí chính là phóng sát khí thẳng lên tận trời, có thể thông qua tình cảm truyền lại ảnh hưởng ban đầu trong lòng người khác.
Từ Lực, điều này đại biểu đồng thuật đã tu hành tới một cảnh giới nhất định, ánh mắt của người tu hành đồng thuật đã có thể có một loại lực hấp dẫn như nam châm, có thể hấp dẫn ánh mắt đối phương, khi đạt tới cấp bậc này cũng đã có thể tương đối thoải mái thôi miên người bị thi thuật thôi miên, nhưng vẫn có yêu cầu cao đối với hoàn cảnh.
Hắc Động --- đồng thuật đã tiến vào cảnh giới tinh thâm, hai mắt giống như động tối có thể khiến ánh mắt người khác rơi vào trong đó không cách nào tự kiềm chế được, từ đó mở tâm tình, tinh thần sụp đổ, đây là một cảnh giới rất bá đạo, có được lực phá hoại cường đại. Miêu Kiếm Cung chính đang ở cảnh giới này, khi hắn che mặt bắt cóc Tần Dương, chỉ dùng ánh mắt đã khiến Tần Dương không cách nào phản kháng, trực tiếp hôn mê bất tỉnh, có thể thấy được uy lực của nó tới mức nào.
Huyễn Giới đại biểu đồng thuật đã tới trình độ càng tinh thâm hơn, đã không cần dựa vào động đen bá đạo hấp dẫn kinh sợ và phá hoại tâm thần đối phương, mà có thể thông qua hai mắt đối nhau khiến đối phương xuất hiện ảo giác, giống như tiến vào thế giới huyễn tưởng.
Lợi hại hơn cả Huyễn Giới đương nhiên chính là tầng cuối cùng --- Sinh Hoa. Người đạt tới cấp bậc này chỉ liếc nhìn thì đối phương lập tức rơi vào biển cả rộng lớn trời xanh bao la, ăn không nói có, cường giả như vậy chỉ cần liếc người khác một cái, đối phương sẽ hoàn toàn rơi vào khống chế của hắn, muốn anh khóc anh phải khóc, muốn anh cười anh phải cười, muốn anh sống thì anh sẽ sống, muốn anh chết thì anh phải chết!
Miêu Kiếm Cung là Hắc Động tầng thứ tư, Vương Động đã đạt tới Huyễn Giới tầng thứ năm, mạnh hơn một bậc so với Miêu Kiếm Cung, đây cũng là nguyên nhân Miêu Kiếm Cung ném Tần Dương vào trong này, bởi vì thiên phú của Tần Dương quá tốt, mởi bắt đầu kiểm tra tinh thần lực mà Tần Dương đã nhìn hết được hai mươi bức họa đồ, điều này khiến Miêu Kiếm Cung nghĩ kỹ muốn bồi dưỡng Tần Dương thật tốt, hi vọng Tần Dương có một ngày có thể đạt cảnh giới rất cao trong đồng thuật.
Đồng thuật mặc dù có phương pháp tu hành tương đồng, nhưng sự lĩnh ngộ của mỗi người lại không giống nhau. Hai người Miêu Kiếm Cung và Vương Động đương nhiên có sự lý giải không giống nhau, Miêu Kiếm Cung hi vọng Tần Dương có thể tiếp thu kinh nghiệm lĩnh ngộ của cả hai, trở thành vua đồng thuật mới.
Thời gian tu hành luôn trôi qua rất nhanh, thời gian trôi càng mau, chỉ chớp mắt đã qua một tháng nữa, trong một tháng này, thực lực của Tần Dương lại đột phá, hơn nữa còn đột phá hai lần, đạt tới khiếu huyệt thứ hai mươi hai. Lúc này, Tần Dương mặc dù vẫn chưa đạt tới Tiểu Thành đỉnh phong, nhưng thực lực của hắn cũng đã vượt xa những người có thực lực Tiểu Thành đỉnh phong khác rồi.
Tu hành đồng thuật và tu hành luyện khí cũng không xung khắc, trên người Tần Dương mang theo thiền châu, tu hành đồng thuật tiến cảnh hàng ngày, mặc dù chỉ trong một tháng ngắn ngủi, nhưng hắn đã đạt tới tầng thứ hai Bành Trướng, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị thâm nhập tầng thứ ba Từ Lực.
- Cái người này sao lại nhàm chán như vậy, cả ngày ngoại trừ tu hành thì chính là tu hành, không thể theo đuổi chuyện khác được sao?
Lưu Dương bưng khay cơn ngồi đối diện Tần Dương, sắc mặt thoáng có chút bất mãn ai oán nói.
Tần Dương ngẩng đầu lên, cười nói:
- Ở trong tù không có nhiều sự việc hôn loạn quấy nhiễu như ở bên ngoài, đây không phải hoàn cảnh tu luyện tốt nhất sao, hơn nữa ở trong này ngoại trừ tu hành còn có thể làm gì nữa, cũng không làm việc, chẳng lẽ cảng ngày cùng người khác ba hoa đánh cờ đàm luận lý tưởng sao, chi bằng tu hành thì thời gian cũng trôi qua nhanh được hơn chút.
Lưu Dương ngẫm lại, dường như cảm thấy lời Tần Dương nói cũng có lý, vào tu hành rồi cũng cảm thấy thời gian trôi qua nhanh hơn so với ngồi nói chuyện phiếm, dù sao cả ngày đều ở cùng một chỗ, nào có nhiều chuyện để nói như vậy.
Sau đó Tần Dương mới biết được, khi bản thân vào tù, Lưu Dương căn bản còn chưa vào, mãi tới khi Tần Dương vào tù ngày thứ hai mươi thì Lưu Dương mới bị đưa vào nhà tù này.
Sau khi trải qua chuyện đó, bất kể là ăn cơm hay tự do thông khí, Lưu Dương đều thích ngồi cùng một chỗ với Tần Dương, trong lòng hắn ta ngập tràn cảm kích với Tần Dương, hơn nữa tuổi tác cả hai cũng không kém nhau nhiều, đều hiểu nhau, đương nhiên có thể hàn huyên lâu dài.
Tần Dương vô tình cố ý hỏi thăm qua rốt cuộc trong nhà Lưu Dương làm cái gì, nhưng Lưu Dương chỉ mơ hồ suy đoán, chỉ nói buôn bán ở nước ngoài, còn cụ thể là gì thì hắn ta không rõ, dù thế nào đi nữa thì hắn ta chính là một phú nhị đại, chỉ biết dùng tới tiền, cha mẹ cũng chẳng quan tâm hắn làm gì...
Tần Dương thấy đối phương có ý giấu diếm cũng không tiếp tục hỏi nữa, dù sao nội dung này cũng không thuộc nội dung nhiệm vụ, nhiệm vụ của hắn chính là kết bạn với Lưu Dương, điểm này hắn đã làm được.
Hai người Tần Dương đang nói chuyện, khóe mắt Tần Dương chợt thấy mấy bóng người đi bước nhanh về phía mình, quay đầu lại, ánh mắt lập tức âm trầm.
Ba anh em Âu Dương!
Ba người này sau khi bị Thái Khôn đánh gãy chân liền nằm ở viện một thời gian ngắn, Tần Dương cũng không biết bọn họ rốt cuộc phải ở bao lâu, hiện giờ thấy ba người vẻ mặt hung ác đang đi về hướng mình, Tần Dương làm sao không biết ba người bọn họ đang chuẩn bị trả thù mình kia chứ.
Ba anh em Âu Dương vốn chính là hạng liều chết, lần trước bị Thái Khôn đánh gãy chân, đương nhiên ghi hận trong lòng. Nhưng bọn họ không phải đối thủ của Thái Khôn, vậy nên tất cả cừu hận đều chồng chất lên người khởi xướng là Tần Dương. Sau khi bọn họ xuất viện liền âm thầm xuất hiện ở căn tin, chính là muốn để Tần Dương trở tay không kịp.
Bọn họ đã sớm thương lượng xong, dù phải liều mạng đắc tội Vương lão thì bọn họ cũng phải phế Tần Dương, trả lại mọi khuất nhục mà Tần Dương đã cho bọn họ.
Ba anh em Âu Dương nhìn Tần Dương đang nhìn bọn họ đi tới, đồng thời tăng nhanh tốc độ, trực tiếp vọt tới hướng Tần Dương, không cho Tần Dương có bất cứ cơ hội nào tìm người giúp đỡ.
- Tiểu tạp chủng, hôm nay ông đây phải phế mày!