Chương 911: Tiệc lớn tiêu chuẩn
Tư Đồ Hương đặt tay của mình lên máy phân biệt dấu vân tay, cửa lớn được mở ra, trước mắt Tần Dương lập tức trở nên sáng ngời.
Đây là một căn phòng có diện tích vô cùng rộng rãi, cửa sổ khổng lồ sát đất, trong không gian rộng lớn không bài trí nhiều, ở vị trí chính giữa có một bộ ghế sô pha, ngồi trên ghế sô pha có thể quan sát được cả thành phố thông qua cửa sổ thủy tinh khổng lồ.
Trừ bộ sô pha này ra, trong cả căn phòng trống trải còn có một quầy rượu, một nơi cung cấp hình ảnh camera giám sát, trên vị trí gần cửa sổ đặt một bàn ăn, bày hai ghế sô pha.
Ngoài ra cũng không còn những vật khác nữa.
Ánh mắt Tần Dương nhìn tới bàn ăn kia, mỉm cười nói:
- Xem ra cô đã chuẩn bị mời tôi ăn cơm ở đây rồi, cùng với quan sát cảnh đêm sao?
Tư Đồ Hương mỉm cười nói:
- Đúng, nhưng anh yên tâm, nấu cơm tuyệt đối không phải đầu bếp dưới căn tin làm đâu.
Tần Dương dạo chơi trong phòng mấy vòng, cười ha ha nói:
- Căn phòng lớn như vậy chỉ bày mấy món đồ, thật là lãng phí.
Tư Đồ Hương không thèm để ý chút nào nói:
- Dù sao tầng lầu cao như vậy cũng không kém tầng này, tôi cũng không muốn chỗ tôi ở có người khác đi qua đi lại, rộng rãi một chút cũng tốt, buổi tối một mình ngồi trên ghế sô pha, uống chút rượu, nhìn cảnh đêm, có thể thư giãn tâm trạng.
Tần Dương quan sát trái phải mấy lần, trong lòng quả thật tán thành cách nói của Tư Đồ Hương.
Không gian khoáng đạt, môi trường thoải mái, tầm mắt rộng mở, bên dưới có thể nhìn thấy đèn đuốc sáng trưng của cảnh đêm thành phố, bên trên có thể nhìn thấy vòm trời đầy sao, đây quả thật là chuyện khiến lòng người sung sướng, chẳng qua căn phòng lớn như vậy, một mình e rằng cũng sẽ cảm thấy có chút cô độc nhỉ.
- Một mình, cô không biết là sẽ cô đơn lắm sao?
Tần Dương vừa đi tới chỗ Tư Đồ Hương vừa thuận miệng hỏi.
- Cô đơn?
Tư Đồ Hương bất giác nhếch mày:
- Từ khi cha mẹ tôi qua đời, tôi cho tới bây giờ vẫn một mình, đã quen rồi.
Tần Dương ngạc nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn Tư Đồ Hương có chút đồng cảm.
Đã quen rồi.
Chỉ ba chữ vô cùng đơn giản, nhưng trong đó bao hàm bao nhiêu sự bất lực, bao nhiêu sự chua xót.
Nếu cha mẹ của cô nàng thật sự bất ngờ chết, vậy cũng vẫn khá hơn một chút, thế nhưng cô lại biết người hại chết cha mẹ mình là ai, hơn nữa cô còn biết kẻ thù kia là ai nhưng lại không thể giết chết được gã, loại tâm tình này vẫn luôn đọng ở tận sâu đáy lòng, có thể vui vẻ được sao?
Đương nhiên Tư Đồ Hương cũng có họ hàng, nhưng Tần Dương cũng đã được nghe nói lúc trước sau khi cha mẹ Tư Đồ Hương qua đời, những người họ hàng đó nghĩ tới cũng không phải làm sao đối tốt với Tư Đồ Hương, mà là nghĩ cách làm thế nào lấy hết tập đoàn Hoàn Vũ, cuối cùng nhờ có Lục Thiên Sinh ra tay đánh đuổi những người kia, thay Tư Đồ Hương bảo toàn tập đoàn Hoàn Vũ.
Theo lý Tư Đồ Hương có vị sư phụ lợi hại Lục Thiên Sinh kia vốn dĩ cuộc đời có lẽ sẽ khá hơn một chút, dù sao sư phụ cũng giống như một người cha, nhưng khi Lục Thiên Sinh nhận đệ tử Tư Đồ Hương này chỉ vì coi trọng thể chất tu hành của cô, chỉ vì để có một ngày cô có thể đánh bại đệ tử của Mạc Vũ rửa sạch sỉ nhục trước kia, về phần trong lòng đệ tử này nghĩ gì cùng với cảm nhận của cô, hắn căn bản chưa từng nghĩ tới....
Nếu ban đầu Lục Thiên Sinh cứu Tư Đồ Hương, thì cái ngày tỷ đấu ấy hắn đã đâm Tư Đồ Hương một đao thật sâu, một đao kia đã khiến Tư Đồ Hương bị thương nặng vô cùng.
Tư Đồ Hương thấy được ánh mắt của Tần Dương liền mỉm cười nói:
- Anh không cần phải nhìn tôi như vậy, mặc dù tôi quả thực có chỗ đáng thương, nhưng tốt xấu gì tôi còn có gia sản chục tỷ, không biết có bao nhiêu người hâm mộ tôi đâu đấy.
Tần Dương đương nhiên nghe ra ý tự giễu trong lời Tư Đồ Hương nói, lúc này cũng không biết nên nói gì, chỉ đành mỉm cười:
- Đúng vậy, ít nhất trên đời này có tới 99% người không thể có được căn phòng như vậy, chẳng qua không biết lát nữa có món gì ngon, chẳng lẽ cô chuẩn bị đích thân xuống bếp làm cho tôi ăn sao?
Cảm xúc của Tư Đồ Hương trở nên vui vẻ sau câu nói của Tần Dương, mỉm cười nói:
- Tôi cũng không có chủ ý này, nhưng chỉ sợ sau khi anh ăn đồ tôi làm rồi về sau sẽ sinh ra bóng ma thôi.
Tần Dương tùy ý đi tới trước cửa sổ sát đất, quan sát tràng cảnh bên dưới, mỉm cười nói:
- Được rồi, có thủ đoạn gì thì thi triển hết ra đi, không phải cô nói có bất ngờ muốn nói cho tôi biết không phải sao?
Tư Đồ Hương mỉm cười đi tới ngồi xuống cạnh bàn ăn, nhấn một cái bên cạnh, sau đó nhìn Tần Dương mỉm cười nói:
- Bất ngờ đợi lát nữa sẽ cho anh biết, dù sao cũng phải ăn no bụng trước đã.
Tần Dương đi tới ngồi đối diện với Tư Đồ Hương, thản nhiên mỉm cười nói:
- Được thôi.
Tiếng bước chân vang lên, một người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc như nhân viên phục vụ với áo sơ mi trắng đeo nơ đây một xe đồ ăn tới, mỉm cười đặt hai mâm thức ăn trước mặt hai người, đặt thêm dao nĩa và ly rượu.
Tần Dương nhìn lướt qua, mỉm cười nói:
- Như thế này là chuẩn bị mời tôi ăn cơm Tây sao?
Tư Đồ Hương mỉm cười nói:
- Đúng, đầu bếp Jack Fibo tới từ Pháp, có tiếng tăm lừng lẫy trong giới đầu bếp toàn thế giới, đặc biệt bay từ Pháp tới vì để làm tiệc lớn tiêu chuẩn này.
Tần Dương mở to hai mắt:
- Có cần khoa trương như vậy hay không, chỉ ăn bữa cơm mà thôi, làm long trọng như vậy làm gì?
Tư Đồ Hương mỉm cười nói:
- Không phải anh đã nói hi vọng đặc biệt chút sao?
Tần Dương nhún vai, cười nói:
- Được rồi, ai bảo cô là tiểu phú bà đây, tôi cũng được thơm lây được ăn tiệc lớn tiêu chuẩn này.
Tư Đồ Hương mỉm cười nói:
- Từ lần trước sau khi trở về chúng ta đã không gặp lại nhau, anh giúp tôi báo thù, tôi cũng nên cảm ơn anh cho thật tốt mới được.
Tần Dương cười nói:
- Cô mà sớm nói có tiệc lớn tiêu chuẩn thì tôi đã tới sớm hơn rồi.
Nhân viên phục vụ rót rượu đỏ cho hai người, Tư Đồ Hương bưng ly rượu lên, mỉm cười nói:
- Cảm ơn anh đã làm tất cả cho tôi... Chủ nhân.
Tần Dương mỉm cười bưng ly rượu cụng một cái với Tư Đồ Hương, mỉm cười nói:
- Dựa vào tiếng gọi chủ nhân ngọt ngào này, còn có tiệc lớn tiêu chuẩn này, khoản mua bán này không uổng công rồi.
Từng món ăn vô cùng lộng lẫy được đưa lên liên tiếp.
Tần Dương thưởng thức phong vị những mỹ thực trong tiệc lớn tiêu chuẩn khác xa với ẩm thực Trung Hoa này, bưng ly rượu đỏ uống một ngụm, cười nói:
- Hương vị rất thơm, chẳng qua thiếu chút vị hào phóng...
Tư Đồ Hương cũng hiểu tính cách của Tần Dương, mỉm cười nói:
- Anh nói hào phóng là uống ngụm rượu lớn, ăn miếng thịt lớn đó sao?
Tần Dương cười nói:
- Đúng vậy, mặc dù chung quy vẫn có thể ăn no sung sướng, nhưng mỹ thực ở ngay trước mắt lại phải ngừng đũa chờ đợi, tóm lại khiến người ta cảm thấy thiếu đi chút cảm giác thoải mái.
Tư Đồ Hương mỉm cười, tiệc lớn tiêu chuẩn đều thưởng thức từng món ăn một như vậy, mỗi món ăn đều được làm rất lộng lẫy, thậm chí có món chỉ ăn một miếng là hết, quả thật sẽ khiến Tần Dương sinh ra cảm giác này.
Tư Đồ Hương đích thân cầm chai rượu đỏ bên cạnh, đổ rượu đỏ vào ly của mình và Tần Dương tới nửa ly, sau đó bưng ly tới trước mặt mình, mỉm cười nói:
- Ăn miếng thịt lớn thì tôi không có cách nào, dù sao tôi cũng không phải đầu bếp, nhưng uống ngụm rượu lớn thì không thành vấn đề, chủ nhân... tôi mời anh cạn ly này!