Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 903 - Chương 913: Nghi Thức Thuần Phục

Chương 913: Nghi thức thuần phục
 

Tiệc lớn tiêu chuẩn không biết đã chấm dứt từ khi nào, nhân viên phục vụ cũng đã lặng yên rời đi, nhưng công cuộc uống rượu vẫn không ngừng.

Địa điểm uống rượu đã chuyển từ bàn ăn tới trên ghế sô pha, hai người thoải mái nằm dựa trên ghế sô pha, quay mắt nhìn cửa sổ thủy tinh sát đất khổng lồ, vừa nhìn cảnh đêm vừa nói chuyện, đồng thời uống rượu.

Tư Đồ Hương có lẽ thật sự không có bạn bè gì, mấy năm nay cô đều luôn chìm trong cừu hận, Tần Dương có lẽ có thể chính thức là người duy nhất lắng nghe những lời từ sâu trong nội tâm của cô.

Tư Đồ Hương bỗng nhiên đứng dậy, bưng cái ly bên cạnh lên, uống một hớp rượu đỏ trong chiếc ly, sau đó buông chiếc ly xuống đi tới trước mặt Tần Dương.

Tần Dương dựa ở trên ghế sô pha, hơi nghi hoặc nhìn Tư Đồ Hương.

Tư Đồ Hương nhìn chằm chằm Tần Dương, gương mặt đỏ bừng, trong ánh mắt thoáng có chút do dự, nhưng đã nhanh chóng dứt khoát lại.

Cô giơ tay của mình lên vươn tới sau lưng mình, một loạt tiếng khóa kéo vang lên, cô nhẹ nhàng cởi một vòng dây đai vòng bên lưng ra.

Chiếc váy liền hoa nhỏ màu đen dứt khoát trượt trên người cô rơi xuống mặt đất, lộ ra thân hình cao gầy no đủ, dưới ánh đèn càng tản ra sự dụ hoặc khổng lồ.

Hai mắt Tần Dương mở rất lớn, giật mình nhìn Tư Đồ Hương trước mặt, giọng nói trở nên khô khốc:

- Cô làm gì vậy?

Tư Đồ Hương không trả lời, cắn môi, một lần nữa vươn tay ra sau lưng, trực tiếp mở nút quần áo trong, quần áo trong rơi xuống.

Trước kia khi còn đấu nhau với Tư Đồ Hương, khi Tần Dương điều khiển chim ruồi nano đã từng nhìn thấy tràng cảnh Tư Đồ Hương tắm rửa, nhưng đâu có trực tiếp dụ dỗ người khác như bây giờ đâu?

Động tác của Tư Đồ Hương không ngừng lại, tiếp tục cúi người bỏ đi trói buộc cuối cùng trên người mình, dáng vẻ hoàn toàn trần truồng không hề che đậy trước mặt Tần Dương.

Tần Dương theo bản năng nuốt từng ngụm nước bọt, sau đó lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt, đứng dậy khỏi ghế sô pha.

Nhưng còn không đợi hắn nói gì, Tư Đồ Hương bỗng nhiên tiến tới một bước, trực tiếp đẩy ngực hắn một cái, hắn lập tức ngã trở lại ghê sô pha, sau đó Tư Đồ Hương cũng nằm xuống, ghé sát lên người hắn.

- Chủ nhân...

Tư Đồ Hương khẽ gọi một tiếng, tiếng gọi này giống như một cây diêm thiêu đốt bỗng nhiên dẫn dắt bùng cháy cảm xúc dồn nén đã lâu trong thân thể của Tần Dương.

Tần Dương cũng không phải Liễu Hạ Huệ cái gì mà mỹ nhân ngồi trong lòng không loạn, hắn đã uống không biết bao nhiêu rượu, sớm đã bị tiếng chủ nhân này của Tư Đồ Hương khiêu khích khiến hỏa khí trong lòng ngập tràn rồi, chẳng qua vẫn luôn khắc chế không để bản thân suy nghĩ lung tung, nhưng hiện giờ Tư Đồ Hương đã chủ động cởi bỏ toàn bộ nằm sấp trên người mình rồi, Tần Dương nếu còn nhịn được thì hắn chính là Thánh Nhân, chứ không phải đàn ông.

Ngay khi Tư Đồ Hương chủ động tiến tới gần hôn Tần Dương, thì tay của Tần Dương đã thuận thế ôm cơ thể bóng loáng tinh tế không có chút thịt thừa nào của Tư Đồ Hương vào lòng, xoay người đè Tư Đồ Hương trên ghế sô pha.

Ánh nắng ban mai chiếu từ ngoài cửa sổ sát đất khổng lồ vào trên chiếc giường lớn.

Tần Dương mở to mắt, nhìn Tư Đồ Hương trong lòng hắn, nội tâm cười khổ.

Bản thân quả thật vẫn không ngăn cản được mị lực của Tư Đồ Hương mà.

Chủ nhân cả đời?

Nghĩ tới tràng cảnh đêm qua Tư Đồ Hương dưới sự dày vò của bản thân lớn tiếng gọi chủ nhân, bụng Tần Dương bỗng nhiên một lần nữa dâng trào hỏa khí, thân thể lập tức lại có phản ứng.

Tư Đồ Hương kế sát Tần Dương, không mặc gì, đương nhiên có thể cảm nhận được rõ ràng biến hóa của Tần Dương, thân là người tu hành đầu tiên cô mở mắt ra, đúng lúc đối diện với hai mắt của Tần Dương.

Tư Đồ Hương rụt lại ánh mắt, nhanh chóng nhắm hai mắt lại, rúc vào trong ngực Tần Dương.

Tần Dương vui vẻ trước biểu hiện này của Tư Đồ Hương, trong lòng hắn, Tư Đồ Hương vẫn luôn mang bộ dạng nữ cường nhân lãnh khốc, chưa từng thấy qua một mặt cô gái nhỏ như vậy.

Tay của Tần Dương vỗ lên mông Tư Đồ Hương một cái, cười nói:

- Giả bộ ngủ cái gì, đêm qua cũng không thấy dáng vẻ cô thẹn thùng như vậy...

Tư Đồ Hương ngẩng đầu lên, gương mặt ửng hồng:

- Hôm qua không phải vì uống nhiều rượu sao, rượu mạnh khiến người ta mất hết cảm xúc kinh sợ, đương nhiên cái gì cũng dám làm rồi.

Tần Dương cười nói:

- Hôm qua không phải đã sớm mưu tính trước rồi sao, tôi đã nói không uống, cô còn gắng sức uống, còn nói mấy lời trêu chọc tôi... khiêu khích khiến trong lòng tôi ngứa ngáy...

Tư Đồ hương đáp một tiếng:

- Đúng, hôm qua khi mời anh tới đây, tôi đã chuẩn bị xong tất cả rồi.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Vì sao phải làm như vậy, chỉ vì cảm kích với tôi thôi sao?

Tư Đồ Hương gật đầu, lại lắc đầu:

- Anh đã quên rồi sao, ban đầu những lời tôi nói với anh không đơn giản chỉ là làm người hầu của anh, tôi còn từng nói nếu anh giúp tôi giết Itou Koshiro, tôi sẽ tự tắm rửa sạch sẽ bò lên giường của anh...

Tần Dương dở khóc dở cười:

- Chỉ vì điều này?

Tư Đồ Hương mỉm cười nói:

- Anh cũng có thể hiểu đây là một nghi thức.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Nghi thức gì?

Tư Đồ Hương khẽ giải thích:

- Một nghi thức của nữ bộc tuyên thệ thuần phục chủ nhân cả đời, còn có điều gì có thể so được với biểu đạt loại cảm xúc của bản thân bằng cách tự dâng chính mình đây?

Tần Dương sửng sốt, mấy giây sau bất đắc dĩ nói:

- Cô học được điều này từ đâu, Nhật Bản?

Tư Đồ Hương gật đầu:

- Đúng, ở Nhật Bản, ai trở thành người hầu của ai đều sẽ có nghi thức, nam nữ không giống nhau, mà phương thức của phụ nữ trực tiếp nhất đơn giản nhất chính là trong đêm tuyên thệ thuần phục dâng hiến thân thể của bản thân cho chủ nhân.

Tần Dương nghĩ tới đêm điên cuồng cả hai đã trải qua, trong lòng cũng có chút xấu hổ, mấy tháng nay hắn đã không gần phụ nữ, đêm qua xem như hoàn toàn phóng túng điên cuồng. Tư Đồ Hương là người tu hành, tố chất thân thể không thể so sánh với phụ nữ bình thường, hơn nữa cô vốn đã có ý dâng tặng, không ngừng gọi mình là chủ nhân, điều này đã kích thích Tần Dương vô cùng sâu...

- Trước đó cô không phải còn chuẩn bị gả cho tôi làm vợ đó sao, sao bỗng nhiên lại thay đổi ý định vậy?

Tư Đồ Hương bĩu môi:

- Không phải anh không chịu đáp ứng sao, anh đã không đáp ứng, vậy thì tôi cũng chỉ có thể thực hiện ước định của chúng ta tiếp thôi, hơn nữa tôi cũng không đơn thuần chỉ ôm tâm trạng cảm ơn đâu, dù sao anh cũng đẹp trai như vậy, còn có bản lĩnh như vậy, là một người đàn ông rất có mị lực, tôi cũng thích anh, nếu không trước đó tôi đã không đề nghị để anh lấy tôi rồi...

Sắc mặt Tần Dương có chút cổ quái nhìn Tư Đồ Hương:

- Không được làm vợ thì làm người hầu... chẳng lẽ cô thực sự chuẩn bị làm người hầu cả đời tôi sao?

Tư Đồ Hương gật đầu:

- Tối qua không phải tôi đã thề rồi sao, hơn nữa hiện giờ tôi cũng đã là người của anh, chẳng lẽ anh còn hoài nghi sao, nếu anh không tin, tôi có thể chuyển nhượng cổ phần của cả tập đoàn Hoàn Vũ cho anh.

- Đừng!

Tần Dương ngăn cản nói:

- Tôi tin, chẳng qua tốt xấu gì cô cũng là chủ tịch của tập đoàn Hoàn Vũ, ở bên ngoài gọi tôi là chủ nhân khá ngượng ngùng...

Tư Đồ Hương thản nhiên cười, hai mắt sáng ngời:

- Vậy tôi có thể gọi tên anh trước mặt người khác, ở nơi không người tôi gọi anh là chủ nhân, có thể chứ, chủ nhân?

Trong lòng Tần Dương dâng trào cảm xúc kỳ lạ, đó là một loại cảm xúc hòa lẫn với tự tôn, kiêu ngạo, chinh phục của một người đàn ông.

- Tại sao trước kia tôi chưa từng phát hiện cô lại có thể có một mặt như thế này nhỉ?
Bình Luận (0)
Comment