Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 919 - Chương 929: Thích Hợp Sống Cùng Nhau Cả Một Đời!

Chương 929: Thích hợp sống cùng nhau cả một đời!
 

Hai người Tần Dương và Văn Ngạn Hậu nhìn chán ghét lẫn nhau, rượu này đương nhiên không uống được quá nhiều, cũng không uống quá một chai được.

Văn Ngạn Hậu nhìn gương mặt Thu Tư, Tần Dương nhìn vẻ mặt của Văn Vũ Nghiên, cả hai đều đè nặng tâm tư trong lòng mình, nhưng vẫn giả bộ trao đổi như bình thường.

Hai người Thu Tư và Văn Vũ Nghiên đương nhiên cũng có thể nhìn ra giữa hai người đàn ông này là "hư tình giả ý" hay "ẩn giấu đao phong", nhưng cả hai cũng không tiện nói ra, ai bảo giữa Văn Ngạn Hậu và Mạc Vũ có ân oán mâu thuẫn lớn tới vậy chứ.

Văn Ngạn Hậu nghe được Tần Dương bị người của Thủy Nguyệt tông gây khó dễ, còn đánh Tần Dương một trận, mặc dù trên mặt không biểu hiện ra, nhưng trong lòng thì rất sảng khoái.

Trên bàn cơm, Văn Ngạn Hậu hỏi thăm Tần Dương về phương hướng phát triển và quyết định của Thi Nhã trong tương lai, hắn đương nhiên không phải đang quan tâm Tần Dương, mà chỉ muốn hiểu rõ kế hoạch của hắn, tốt xấu gì con gái của mình cũng đang đi làm ở công ty của hắn mà.

Nói tới việc này, Văn Ngạn Hậu liền có một loại cảm giác ăn gì đó, tập đoàn Thiên Bác của hắn là đại nghiệp lớn của gia đình, bản thân lại chỉ có một mình Văn Vũ Nghiên là con gái, tập đoàn Thiên Bác tương lai nhất định sẽ là của cô, nếu cô thật sự muốn rèn luyện kỹ năng của bản thân, chẳng lẽ Văn Ngạn Hậu còn không cho phép sao?

Hủy chi nhánh hoặc tạp lập hạng mục mới, giao cho Văn Vũ Nghiên phụ trách cũng để rèn luyện năng lực của cô, cũng vì để cô có thể chuẩn bị sẵn sàng về sau tiếp quản công ty Thiên Bác, như vậy không tốt sao, nhưng ai biết Văn Vũ Nghiên không nói lời nào đã đáp ứng Tần Dương chạy tới công ty không có gì kia của Tần Dương làm giám đốc kế hoạch kia chứ...

Sau khi Văn Ngạn Hầu biết được tin tức này liền vô cùng giận dữ, vì thế mà hai cha con cãi nhau một trận, nhưng bản thân Văn Vũ Nghiên là người có mục đích, một khi cô đã quyết định chuyện gì thì dù là người làm cha như Văn Ngạn Hầu cũng căn bản không thay đổi được.

Hai cha con vì thế còn chiến tranh lạnh rất lâu, vẫn nhờ Thu Tư khuyên giải cả hai phía cuối cùng mới tạm thời hóa giải được việc này.

Cũng may Văn Ngạn Hậu cũng biết bản thân hiện giờ vẫn còn trong thời kỳ dồi dào tinh lực, muốn về hưu sợ rằng ít nhất còn cần tới hai mươi năm, thậm chí càng lâu hơn, cho nên cuối cùng liền ngầm đồng ý cho hành vi "phản loạn" này của cô.

Chuyện công việc Văn Ngạn Hậu có thể bỏ qua, bởi vì thứ nhất đây là lựa chọn của Văn Vũ Nghiên, thứ hai quả thật quăng công ty từ không có gì tới trở nên cường đại cho một người gây dựng sự nghiệp thật sự rất có cảm giác thành tựu, loại cảm giác thành tựu này không thể nào tìm thấy được thông qua tập đoàn Thiên Bác, nhưng trên phương diện tình cảm Văn Ngạn Hậu không thể buông tha được.

Văn Ngạn Hậu vẫn luôn đề phòng Tần Dương, trước kia Thu Tư đã tìm Tần Dương nói chuyện, Tần Dương hay Văn Vũ Nghiên đều được đều phải hứa trong thời gian học đại học lấy quan hệ bạn bè tiếp xúc, sẽ không nói tới chuyện yêu đương, nhưng hiện giờ Văn Vũ Nghiên cũng đã tốt nghiệp rồi.

Trong mắt Văn Ngạn Hậu, Tần Dương lừa gạt con gái mình tới tập đoàn Thi Nhã căn bản chính là có ý nghĩ xấu, hắn không phải muốn có càng nhiều thời gian chung đụng với con gái đấy chứ?

Sớm chiều tiếp xúc đây không phải hoàn cảnh bồi dưỡng tình cảm tốt nhất sao?

Trong tình huống ở cùng một công ty, gặp phải chuyện khó khăn mọi người cùng đối mặt, đối mặt qua cửa ải khó khăn, loại tình huống này dễ dàng nảy sinh cảm giác đồng cảm, dễ dàng sinh ra tình cảm hơn nhỉ?

Xuất phát từ loại tâm lý này, sau khi hòa giải với Văn Vũ Nghiên, hắn liền bảo Văn Vũ Nghiên mời Tần Dương về nhà ăn cơm, lý do là quang minh chính đại, nhưng trên thực tế quả thật đang thăm dò ý nghĩ và quyết định trong lòng Tần Dương.

Mặc dù Thu Tư rất tò mò ý định ban đầu vì sao Tần Dương làm như vậy, nhưng cô càng quan tâm rắc rối hiện nay mà Tần Dương đang gặp phải hơn. Cô ân cần hỏi thăm Tần Dương chuẩn bị giải quyết cái phiền phức mang tên Thủy Nguyệt tông như thế nào.

Tần Dương đều dùng cách ứng phó để trả lời câu hỏi của Văn Ngạn Hậu, nhưng hắn lại luôn trả lời cẩn thận trước câu hỏi của Thu Tư.

Khi ba người đang nói chuyện phiếm, Văn Vũ Nghiên có vẻ như đang ngoan ngoan yên lặng ăn cơm, nhưng thật ra lỗ tai của cô vẫn luôn dựng thẳng lắng nghe, cô không nghe sót một chữ nào đối thoại giữa ba người.

Tần Dương cũng sẽ không kể cho Văn Vũ Nghiên nghe những khó khăn mà bản thân phải trải qua, đối thủ hay kẻ địch mà hắn gặp phải, cho nên Văn Vũ Nghiên luôn cảm thấy rất hứng thú với phần chuyện kể lại với thân phận là người tu hành này của Tần Dương.

Bữa ăn cũng sắp kết thúc, Văn Ngạn Hậu buông đũa xuống, sắc mặt nghiêm túc hơn mấy phần.

- Tần Dương, tôi muốn hỏi cậu mấy vấn đề, tôi hi vọng cậu có thể trả lời chi tiết với tôi, lấy thân phận là một người đàn ông.

Nụ cười trên gương mặt Tần Dương thu liễm lại, buông đũa xuống, nhìn thắng Văn Ngạn Hậu, lạnh lùng bình tĩnh trả lời:

- Mời chú Văn nói.

Ánh mắt của Văn Ngạn Hậu bỗng trở nên sắc bén như đao, giọng nói cũng lạnh lùng hơn.

- Cậu đào Tiểu Nghiên của tôi tới công ty của cậu không phải vì để theo đuổi Tiểu Nghiên đấy chứ?

Ánh mắt của Thu Tư và Văn Vũ Nghiên đồng loạt nhìn sang gương mặt của Tần Dương, Thu Tư đương nhiên cũng muốn biết đáp án này, Văn Vũ Nghiên mặc dù cảm thấy cha hỏi câu này trước mặt mình có chút ngượng ngùng, nhưng cô cũng muốn biết suy nghĩ trong lòng Tần Dương.

Văn Vũ Nghiên và Tần Dương quen nhau cũng gần hai năm rồi, cô cũng không nắm chắc lắm quan hệ giữa cả hai.

Muốn nói quan hệ không tốt, thì hai người dường như cái gì cũng có thể nói với nhau, có thể hẹn nhau riêng, cùng ăn cơm, xem phim, quan hệ này hiển nhiên vẫn rất thân mật, nhưng nếu thật sự nói là thân mật thì giữa hai người dường như lại vẫn có khoảng ngăn cách vô hình...

Văn Vũ Nghiên cũng muốn biết trước mắt Tần Dương suy nghĩ thế nào về mình, hắn có định theo đuổi mình không, hay muốn kết hôn lấy mình làm vợ hay không?

Trước ánh mắt soi mói của một nhà ba người, Tần Dương trầm mặc mấy giây, khẽ mở miệng nói:

- Cháu mời Vũ Nghiên gia nhập Thi Nhã hẳn là một nửa công một nửa tư, Vũ Nghiên quả thật có năng lực trong lĩnh vực xây dựng kế hoạch marketing, hơn nữa chỉ số thông minh của cô ấy cao, học tập nhanh, mặc dù có thể tạm thời kinh nghiệm hơi thiếu sót so với những cao thủ marketing khác, nhưng cháu tin tưởng tính phát triển của cô ấy cao hơn người khác rất nhiều, cháu mời cô ấy gia nhập Thi Nhã đương nhiên có chỗ tốt cho sư phát triển của Thi Nhã.

Văn Ngạn Hậu bị hai chữ "Vũ Nghiên" này đâm một nhát, cắn răng hỏi:

- Còn về tư?

Tần Dương nghiêng đầu liếc mắt nhìn Văn Vũ Nghiên, trong hai mắt xinh đẹp của cô dường như cũng có chút khẩn trương, trên gương mặt cũng có chút ửng hồng, trông cô rất khẩn trương, nhưng hai mắt vẫn nhìn Tần Dương thẳng tắp, cũng đang chờ đợi đáp án từ Tần Dương.

Tần Dương khẽ mỉm cười với Văn Vũ Nghiên:

- Vũ Nghiên xinh đẹp như vậy, vừa thông minh lại có tài năng, là đàn ông nhất định đều sẽ thích, huống chi sư phụ của cháu cũng hi vọng cháu có thể đi tới cùng với Vũ Nghiên, cho nên cháu đương nhiên hi vọng khoảng cách giữa cô ấy và cháu có thể gần hơn một chút, như vậy chúng cháu mới càng có nhiều cơ hội cũng như thời gian hiểu nhau, xem có thích hợp hay không.

Chuyện Mạc Vũ hi vọng Tần Dương và Văn Vũ Nghiên có thể ở cùng nhau thật ra mọi người đều biết, nhưng cũng chưa bao giờ quang minh chính đại nói ra, hôm nay Tần Dương trực tiếp nói ra chuyện này trước mặt ba người một nhà Văn gia, tâm trạng trong lòng cả ba người đều không giống nhau.

Sắc mặt Văn Ngạn Hậu lãnh đạm, ánh mắt bất thiện, ánh mắt của Thu Tư phức tạp cùng với chút vui mừng, gương mặt của Văn Vũ Nghiên ửng hồng, ánh mắt rũ xuống, giống như đang thẹn thùng.

Văn Ngạn Hậu hừ lạnh nói:

- Thích hợp cho điều gì?"

Tần Dương khẽ mỉm cười:

- Thích hợp ở cùng nhau cả đời!
Bình Luận (0)
Comment