Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 920 - Chương 930: Trong Thế Giới Của Tình Yêu Không Có Đúng Hay Sai

Chương 930: Trong thế giới của tình yêu không có đúng hay sai
 

Thích hợp ở cùng nhau cả đời.

Gương mặt của Văn Vũ Nghiên thoáng ửng đỏ, mặc dù cô là nữ cường nhân, là thiên tài, cũng rất có năng lực, nhưng cô vẫn còn là một thiếu nữ.

Nếu chỉ có hai người cô và Tần Dương thì có lẽ cho dù nói về tình yêu của cô, về tương lai của cô, cô hẳn có thể rất trấn định thảo luận với Tần Dương, nhưng đây là ở trước mặt cha mẹ, cô vừa thẹn thùng lại có chút xấu hổ, cảm xúc này vô cùng phức tạp.

Sau khi Tần Dương đã nói hết lời, sắc mặt Văn Ngạn Hậu lập tức khó coi hơn.

Điều này nói rõ ý nghĩ muốn gạt con gái của mình đi mà.

Nếu Tần Dương không phải đệ tử của Mạc Vũ, Văn Ngạn Hậu thân làm người cha chắc chắn cũng sẽ có cảm giác khó chịu khi đóa hoa được mình vun đắp nhiều năm bị một tiểu tử thối trộm đi, nhưng cũng sẽ không có quá nhiều mâu thuẫn, nhưng Tần Dương cố tình lại là đệ tử của Mạc Vũ.

Tần Dương càng ưu tú, biểu hiện càng xuất sắc, lại càng chứng minh rằng hai thầy trò bọn họ lợi hại, chứng minh sự bất lực của hắn, sự thất bại của hắn.

- Tần Dương, tán gẫu một chút, chỉ hai người chúng ta.

Thu Tư nhíu mày quay đầu nhìn Văn Ngạn Hậu, Văn Ngạn Hậu không đợi Thu Tư mở miệng đã giành trước nói:

- Chỉ tâm sự, trao đổi giữa hai người đàn ông, anh sẽ không làm xằng làm bậy đâu.

Thu Tư quay đầu nhìn Tần Dương, Tần Dương đương nhiên không sợ hãi, bình tĩnh gật đầu.

Ông muốn trò chuyện, vậy tôi trò chuyện với ông thôi chứ sao.

Chưa bao giờ yêu cầu nói chuyện riêng, hôm nay bỗng nhiên muốn trò chuyện riêng với mình, là đang muốn ngả bài với mình sao?

Thu Tư vẫn không yên lòng, liền dặn dò Văn Ngạn Hậu:

- Anh chính là trưởng bối đấy.

Văn Ngạn Hậu nhìn ánh mắt cũng không tin lắm của con gái mình, trong lòng lập tức giống như bị đâm một dao:

- Tiểu Nghiên, con nhìn ba như vậy làm gì, chẳng lẽ còn sợ ba đánh cậu ta một trận sao.

Văn Vũ Nghiên lắc đầu:

- Đương nhiên không phải.

Văn Ngạn Hậu thở dài một hơi, thầm nghĩ con gái vẫn hướng về phía mình, nhưng ý nghĩ này mới xuất hiện trong đầu thì Văn Vũ Nghiên đã bổ sung:

- Tần Dương là người tu hành, ba chỉ là người thường, nếu thực sự đánh chỉ sợ ba đánh không lại người ta!

Nụ cười mới xuất hiện trên gương mặt của Văn Ngạn Hậu đã ngay lập tức cứng ngắc, thở phì phò trừng Văn Vũ Nghiên, sau đó xoay người:

- Đi theo tôi!

Tần Dương đứng dậy, từ tốn lau miệng của mình, sau đó mới bước nhanh vội vàng đi theo.

Thu Tư nhìn bóng dáng của Tần Dương biến mất chỗ rẽ, quay đầu oán trách nhìn Văn Vũ Nghiên:

- Biết rõ ba của con đang khó chịu trong lòng, con còn thâm dầu vào lửa...

Văn Vũ Nghiên mỉm cười:

- Dù sao đi nữa ba cũng đã không vừa mắt Tần Dương, cũng không quan tâm một câu đùa giỡn của con đâu.

Văn Vũ Nghiên hơi ngừng lại một chút rồi nói thêm:

- Mẹ, mẹ đoán xem ba và Tần Dương nói chuyện gì?

Thu Tư thoáng nhíu mày:

- Còn có thể có chuyện gì nữa, nhất định là về con rồi. Con cũng không phải không biết ba của con, trong lòng ông ấy vẫn luôn ghét phải đồng ý đấy, ông ấy có thể vẫn không muốn con gả cho Tần Dương, nếu con thực sự gả cho Tần Dương thì chắc hẳn trong lòng ông ấy đời này cũng không cảm thấy thoải mái nữa...

Văn Vũ Nghiên hiếm có khi tinh nghịch le lưỡi một cái nói:

- Mẹ, mẹ nói ba muốn nói gì vậy, chẳng lẽ bảo Tần Dương không được hẹn hò với con sao?

Thu Tư không trả lời câu hỏi của Văn Vũ Nghiên, ngược lại hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Văn Vũ Nghiên:

- Con đừng nói ba con nữa, dù sao con trước nay luôn là một người có chủ kiến, cho dù mẹ và ba con có nói gì, chỉ cần con không muốn thì con sẽ không nghe, mẹ lại muốn hỏi con một chút, con nói thật với mẹ, cảm giác của con với Tần Dương thế nào?

Văn Vũ Nghiên hơi nghiêng đầu, khẽ cắn đầu đũa, dường như đang suy nghĩ:

- Rất tốt, Tần Dương là một người ưu tú, đa tài đa nghệ, có tài cũng không kiêu, khiêm tốn phúc hậu, làm việc trầm ổn thành thục, chỉ cần không phải là kẻ địch của anh ta thì bất kể nam nữ đều rất thích anh ta, là người đáng tin cậy, bất kể làm bạn bè hay làm người yêu, làm chồng đều là đối tượng không tệ.

Thu Tư mỉm cười nói:

- Dùng tới không ít từ hình dung, trông qua quả thật cảm quan của con đối với cậu ta rất tốt, đây là ý động tâm rồi sao?

Chỉ khi ở trước mặt mẹ mình, Văn Vũ Nghiên mặc dù cũng có hơi mắc cỡ, nhưng vẫn có thể duy trì được thần thái tự nhiên, lắc đầu:

- Con cũng không biết.

- Không biết?

Thu Tư hơi nhíu mày:

- Như vậy là có ý gì?

Văn Vũ Nghiên khẽ nói:

- Quan hệ giữa hai bọn con quả thật rất tốt, nhưng lại cảm giác như có khoảng cách vô hình, khiến bọn con đều cảm thấy không được tự nhiên, ừ, khi bọn con tiếp xúc ngược lại dùng thân phận bạn bè tiếp xúc cảm giác vô cùng tự nhiên và thoải mái.

- Trên bạn bè, chưa tới người yêu sao?

Thu Tư cười dịu dàng hỏi:

- Cậu ta có quang minh chính đại lên tiếng theo đuổi con không?

Văn Vũ Nghiên suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu:

- Có lẽ khoảng thời gian mới quen trong trường đại học kia có theo đuổi, nhưng sau đó mọi người đã nói tiếp xúc với mối quan hệ là bạn bè, khi con còn học đại học sẽ không nói với chuyện yêu đương, sau này cả hai dường như càng giống quan hệ bạn bè hơn, về phần gần đây anh ta vội vàng tu hành, cả hai không gặp nhau nên chưa nói tới phát triển được gì...

Văn Vũ Nghiên hơi chần chờ một chút, rồi cắn môi nói:

- Hơn nữa theo như con biết được, phụ nữ xinh đẹp bên cạnh anh ta có không ít, hơn nữa còn dường như rất thích anh ta.

Trên gương mặt Thu Tư xuất hiện nụ cười:

- Đây chính là vấn đề, bên cạnh phụ nữ xinh đẹp chưa bao giờ thiếu người theo đuổi, bên cạnh người đàn ông ưu tú cũng sẽ không thiếu phụ nữ xinh đẹp, cậu ta có ở cùng với ai không?

Văn Vũ Nghiên do dự một chút rồi lắc đầu nói:

- Hẳn là không có, dù sao không nghe anh ta nói từng có bạn gái, thật ra nói ra trước kia Tần Dương đã từng tỏ tình với một cô gái, bọn họ cũng từng trải qua sinh tử, trong sinh tử hoạn nạn nảy sinh tình cảm đương nhiên thâm sâu hơn, nhưng cô gái kia đã cự tuyệt, nói là đợi con tốt nghiệp rồi nói tiếp, bảo anh ta suy nghĩ kỹ càng...

Thu Tư mỉm cười nói:

- Con nói là Hàn Thanh Thanh sao?

Văn Vũ Nghiên hơi sững sờ, gật đầu:

- Đúng.

Thu Tư ừ một tiếng:

- Hàn Thanh Thanh là một cô gái tốt, cũng xinh đẹp như con, mặc dù tính cách không giống với con, nhưng đều có điểm ưu tú của bản thân.

Văn Vũ Nghiên cũng không giật mình khi mẹ cô có thể nhắc tới Hàn Thanh Thanh. Là cha mẹ của cô, bọn họ cũng cần biết một chút về Tần Dương, hiểu chuyện của bản thân khi ở trường, chỉ cần mở miệng đương nhiên có người đi điều tra rõ ràng. Chuyện của cô và Tần Dương, cùng với Hàn Thanh Thanh xuất hiện không ít trên diễn đàn trường, thật sự cũng không coi là bí mật gì lớn.

Văn Vũ Nghiên tán đồng gật đầu:

- Đúng, có thể thấy được cô ấy cũng thích Tần Dương từ sâu trong nội tâm, con đã phân tích qua, bình tĩnh suy xét, trừ bỏ quan hệ với chú Mạc ra, e rằng Tần Dương sẽ càng thích Hàn Thanh Thanh hơn một chút, dù sao hai bọn họ đã trải qua hoạn nạn sống chết, hơn nữa còn là bạn học, cơ hội tiếp xúc sớm chiều càng nhiều hơn...

Thu Tư mỉm cười đặt đũa xuống, hòa nhã nói:

- Chuyện tình cảm này không thể miễn cưỡng, nhưng cũng không thể khiêm tốn nhún nhường, nếu con cảm thấy thích hợp làm bạn bè với Tần Dương, vậy thì cả hai cùng làm bạn đi, như vậy ít nhất sẽ không tổn hại tới ai, nếu con cảm thấy thích cậu ta, cảm thấy cậu ta sẽ là một người chồng tốt, vậy con nên chủ động tranh thủ đi.

Thu Tư hơi ngừng lại một chút, khẽ thở dài một hơi nói:

- Trong thế giới của tình yêu không có đúng hay sai, có đôi khi đã vuột mất thì đó chính là cả đời.
Bình Luận (0)
Comment