Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 931 - Chương 941: Tranh Giành Cổ Phần

Chương 941: Tranh giành cổ phần
 

- Tiểu Tần, tới đây nếm thử mực nướng đi, là đặc sản nơi đây đấy, hương vị vô cùng ngon.

Trong một quán ăn bên đường ven bờ biển lớn, Tả Hạo Tĩnh nhiệt tình mời mọc Tần Dương nhấm nháp mỹ thực nơi đây, mặc dù cô cũng là một vị khách, nhưng cô tới đây dạo chơi cũng đã trong một khoảng thời gian không ngắn, đã có hiểu biết sâu sắc nhất định với ẩm thực nơi đây.

- Dì ơi không cần khách khí đâu, con tự gắp là được.

Tần Dương nho nhã lễ độ cảm ơn Tả Hạo Tĩnh, tự gắp mực nướng cho mình, thưởng thức một chút, quả thật vô cùng tươi.

Bữa tối rất phong phú, phần lớn đều là tôm cua cá, hương vị cũng không tồi, chẳng qua tâm tư của Tần Dương cũng không đặt trên bàn mỹ thực này.

- Liễu Phú Ngữ, chớ khách khí nha, tiệc hải sản đấy.

Liễu Phú Ngữ ừ một tiếng, không nói nhiều lời, yên tĩnh ngồi ăn, thi thoảng ánh mắt đảo qua thông qua cửa sổ nhìn về bãi biển cách đó không xa.

- Không cần gấp gáp, ăn xong chúng ta có thể ra bãi biển ngồi một lát, nếu cô muốn thì cũng có thể lội nước một chút cũng được.

Liễu Phú Ngữ trợn trắng mắt nhìn Tần Dương, không trả lời.

Tần Dương cười khà khà, cũng không để ý, chuyển tầm mắt sang Tả Hạo Tĩnh:

- Dì này, lúc trước sao chú lại nghĩ tới đầu tư một tổ nghiên cứu ở đây?

Tả Hạo Tĩnh khẽ giải thích:

- Căn cứ theo lời phía cộng sự của anh ấy thì khi tất cả các hạng mục nghiên cứu đều có liên quan tới tài nguyên ở nơi đây, chẳng qua về sau kiếm được tiền rồi mới mở rộng thành viện nghiên cứu, đổi thành bắt đầu mở rộng phương hướng nghiên cứu khác, hơn nữa chính phủ nơi này vì muốn giữ chân bọn họ mà cung cấp các chính sách ưu đãi rất lớn, vả lại nếu nghiên cứu ở trong nước thì có một số hạng mục sẽ bị hạn chế, cho nên bọn họ dứt khoát ở lại đảo Síp, càng có thể tự do nghiên cứu cái bản thân muốn nghiên cứu.

Tần Dương đặt đũa xuống nói:

- Vậy dì giới thiệu một chút tình huống ở đây cho con biết một chút đi, con hiện giờ cũng chỉ biết sơ sơ, cũng vẫn không rõ ràng lắm...

Tả Hạo Tĩnh mỉm cười nói:

- Các con mới tới, chi bằng nghỉ ngơi trước một ngày cho khỏe đi đã, ăn xong ra bờ biển hóng gió biển chút, thư giãn một chút, ngày mai chúng ta lại bàn tiếp có được không?

Tần Dương cười nói:

- Không cần đâu, Larnaca cũng không lớn, bọn con còn có nhiều thời gian du lịch chơi đùa, trước tiên giải quyết sự việc đã, sau đó có thể vui vẻ một chút, vả lại con hi vọng khi chúng ta nói chuyện sẽ không có người khác ở đây.

Người khác trong lời của Tần Dương đương nhiên là chỉ cái người tên Emre ban ngày đi cùng Tả Hạo Tĩnh kia, hắn ta là nhân viên bộ phận nhân sự của viện nghiên cứu Hurricane, là người bản địa, thật sự không dám đảm bảo hắn do ai phái tới bên cạnh Tả Hạo Tĩnh, làm như vậy để dò xét Tả Hạo Tĩnh cùng với lựa chọn hành động.

Tả Hạo Tĩnh hiểu được ý của Tần Dương, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Được, đã như vậy thì dì sẽ nói đơn giản chút vậy.

Tần Dương ừ một tiếng:

- Được, dì cứ nói đi.

Tả Hạo Tĩnh khẽ nói:

- Viện nghiên cứu Hurricane đến hiện giờ có năm cổ đông, theo thứ tự là chồng của dì Hàn Vân Hải, Tôn Kiến Hồng, Mạnh Thu, Anders và Ryan, ba người trước đều là người Hoa, Anders là người bản địa đảo Síp, Ryan là người Italia, trước người đến thăm dì chính là cổ đông Tôn Kiến Hồng, nhưng mấy ngày trước người này đã chết vì tai nạn giao thông rồi.

Tả Hạo Tĩnh nói tới vụ tai nạn giao thông kia thì đồng thời trên gương mặt cũng xuất hiện dáng vẻ bất an, hiển nhiên cô rất lo lắng về lần tai nạn giao thông kia, dù sao vụ tai nạn xe này trông qua như một sự kiện ngẫu nhiên, nhưng trong thời điểm then chốt mẫn cảm này, Tôn Kiến Hồng lại chết vì tai nạn xe cộ, điều này không khỏi khiến người khác phải suy nghĩ nhiều hơn.

Tần Dương hiển nhiên cũng cho là vậy, cho nên liền tiếp tục hỏi:

- Tôn Kiến Hồng chết, trong tay người này có bao nhiêu cổ phần?

Giọng nói của Tả Hạo Tĩnh có hai phần ngưng trọng:

- Trước khi người này chết đã bán cổ phần trong tay đổi lấy cái giá năm triệu cho một công ty gọi là công ty đầu tư Beaune, công ty đầu tư Beaune kia cũng muốn thu mua tất cả cổ phần của viện nghiên cứu này.

Tả Hạo Tĩnh hơi ngừng lại một chút rồi quay lại chủ đề cũ:

- Trước đó Tôn Kiến Hồng tới tìm dì, nói cho dì biết chồng của dì có hai mươi phần trăm cổ phần ở viện nghiên cứu Hurricane, hiện giờ công ty trùng tổ, tất phải có sự đồng ý của chúng ta mới được, dì tới đảo Síp lại phát hiện sự việc vốn không đơn giản như lời người này nói...

- Lúc trước Ryan đã lấy đi toàn bộ vốn và một phần thành quả nghiên cứu của viện nghiên cứu đi, sau đó liền biến mất trong biển người, biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa, cũng vì hành vi của kẻ này dẫn tới viện nghiên cứu bỗng chốc rơi vào trạng thái thiếu nợ tài sản, lúc trước cái gọi là để dì bán cổ phần trở nên không thực tế, không chỉ như vậy, vì chồng của dì vốn có hai mươi phần trăm cổ phần nên dì và Thanh Thanh cũng được thừa kế hai mươi phần trăm cổ phần này, sau đó cũng rơi vào trạng thái mắc nợ, căn bản không cách nào thoát thân được...

Tần Dương nhíu mày:

- Đã như vậy thì vì sao viện nghiên cứu không xin phá sản, sau khi xin phá sản chẳng phải cũng không có vấn đề gì sao?

Tả Hạo Tĩnh cười khổ:

- Khi ấy dì cũng nghĩ như vậy, nhưng mấy kẻ kia lại có ý định khác nhau, hơn nữa đã gần tới ngày kết quả công bố nghiên cứu quan trọng, một khi nghiên cứu thành công sẽ vượt qua được cửa ải khó khăn này, mà những người có cổ phần cũng có thể lập tức chuyển mình trở thành đại phú hào...

Tần Dương tò mò hỏi:

- Nghiên cứu gì mà lại lại hại như vậy?

Tả Hạo Tĩnh lắc đầu:

- Dì cũng không hiểu rõ, chỉ biết đại khái là có liên quan tới kỹ thuật lái tự động, hẳn có thể là một loại kỹ thuật sử dụng trên vận hành xe.

Hai mắt Tần Dương sáng lên:

- Trí năng lái xe tự động? Đây quả thật là một hướng nghiên cứu của khoa học kỹ thuật tương lai, phòng thí nghiệm Hurricane lại có thể có năng lực nghiên cứu phát triển ra được sao?

Tả Hạo Tĩnh cười khổ nói:

- Dì không hiểu lắm về dạng khoa học kỹ thuật này, tất cả những điều này cũng chỉ nghe bọn họ nói lại mà thôi.

Tần Dương gật đầu, cười nói:

- Nếu bọn họ không nói bừa, có thể có năng lực nghiên cứu phát triển ra được thành quả thì xác thực là một miếng mồi ngon, chắc chắn có rất nhiều người muốn chiếm làm của riêng... Được rồi, dì nói tiếp đi.

Tả Hạo Tĩnh tiếp tục kể lại những gì bản thân đã trải qua nửa năm nay:

- Vì bọn họ có hai cổ đông không tán thành xin phá sản cho nên ý định này không thể thực hiện được, khi ấy Tôn Kiến Hồng muốn bọn dì chuyển nhượng hai mươi phần trăm cổ phần trong tay miễn phí cho gã, nhưng dì suy nghĩ thấy những kẻ này lúc trước lừa bịp trắng trợn như vậy, trong nội tâm dì vô cùng tức giận, hơn nữa đây dù sao cũng là của lão Hàn, dì cũng không muốn giao cho kẻ ngoài không rõ ràng như vậy liền cứ ngồi quan sát, cứ trôi qua một quãng thời gian như vậy, Tôn Kiến Hồng bỗng nhiên chết vì tai nạn xe cộ...

- Sau đó công ty đầu tư Beaune đột ngột xuất hiện, cầm trong tay giấy chuyển nhượng cổ phần của Tôn Kiến Hồng, qua quá trình xem xét tất cả đều hữu hiệu, hơn nữa trong tài khoản của Tôn Kiến Hồng quả thật cũng có thêm hơn năm triệu, nói cách khác, khoản mua bán này có hiệu lực, khi công ty Beaune và mấy người bọn dì dùng đàm phán lại xuất hiện một công ty gọi là công ty khoa học kỹ thuật Hắc Nguyệt, không biết bọn họ dùng thủ đoạn gì mà lấy được hai mươi phần trăm cổ phần của tên đã biến mất Ryan...

- Công ty đầu tư Beaune và công ty khoa học kỹ thuật Hắc Nguyệt hiện giờ đều muốn thu mua cổ phần trong tay dì, dì vốn suy tính nếu bọn họ thu mua, vậy dì bán khỏi tay là được, nhưng ngay khi dì hạ quyết tâm lại bỗng nhiên nhận được một lá thư đe dọa, bên trên ghi nếu dì chuyển nhượng hoặc bán cổ phần lại cho công ty khoa học kỹ thuật Hắc Nguyệt thì dì hãy cẩn thận, không chừng cũng sẽ gặp tai nạn giao thông như Tôn Kiến Hồng, dì lập tức bị hù sợ, không dám có hành động khác...

Trong ánh mắt Tần Dương lộ ra thần sắc suy tư:

- Chiếu theo việc cổ phần của Tôn Kiến Hồng trước đó lại xuất hiện trong tay công ty đầu tư Beaune, còn đe dọa dì không thể bán cổ phần cho khoa học kỹ thuật Hắc Nguyệt, vậy hẳn là chuyện mà bên đầu tư Beaune làm ra nhỉ?
Bình Luận (0)
Comment