Chương 942: Con cũng nghĩ ra một số cách rồi
Tả Hạo Tĩnh thể hiện chút bất lực:
- Ừ, dì cũng cho là vậy, nhưng dù sao dì cũng chỉ là một người phụ nữ, sống ở một nơi không quen thuộc như thế này có rất nhiều thứ hiểu không rõ, người khác cũng không kể cho dì nghe, lừa gạt khiến dì chẳng biết gì cả...
Tần Dương cũng không bất ngờ, chỉ cười nói:
- Như vậy là rất bình thường, bọn họ là địa đầu xà, chúng ta là người ngoài, hơn nữa không có ai có thể dựa vào, bọn họ đương nhiên không đặt chúng ta vào mắt, có lẽ trong mắt bọn họ chúng ta chỉ giống như sơn dương đang đợi bị làm thịt, có thể tùy ý bắt chẹt.
Tả Hạo Tĩnh thở dài một hơi:
- Đúng, Beaune và Hắc Nguyệt trước mắt đều đang tranh giành cắn xé lẫn nhau, tình hình không rõ ràng lắm.
Tần Dương cười nói:
- Có lẽ hai công ty này đều không phải thứ có lai lịch tốt gì, Beaune vừa thu mua cổ phần của Tôn Kiến Hồng thì Tôn Kiến Hồng này gặp tai nạn bỏ mình, e rằng quá trình thu mua cổ phần kia cũng không chỉ đơn giản như vậy. Hai mươi phần trăm cổ phần năm triệu, cái giá này cũng hơi tiện nghi quá rồi, chỉ là một viện nghiên cứu, bên trong là mấy căn phòng cùng với một số thiết bị không đáng ngần ấy tiền, nói ra năm triệu này càng giống như tiền mua mạng hơn.
- Về phần Hắc Nguyệt, Ryan biến mất không thấy người, nhưng Hắc Nguyệt lại có được phần chuyển nhượng cổ phần của Ryan, hoặc năng lực bản thân của Hắc Nguyệt rất lớn, hoặc Ryan và Hắc Nguyệt có thể có sự việc không thể đưa ra ánh sáng, đều không phải loại dễ chọc.
Tả Hạo Tĩnh cười khổ:
- Đúng, mặc dù trông qua chỉ là một hành động thu mua cổ phần đơn giản, nhưng vẫn luôn cảm thấy dòng nước này rất sâu.
Tần Dương trầm ngâm một lát:
- Trước mắt viện nghiên cứu Hurricane có bao nhiêu tổ nghiên cứu khoa học, bao nhiêu hạng mục nghiên cứu khoa học?
Tả Hạo Tĩnh nhanh chóng trả lời:
- Trước mắt chỉ có ba tổ nghiên cứu khoa học, đều tự phụ trách khai phá một hạng mục riêng. Trước kia dì đã từng tìm hiểu qua rồi, thực lực của viện nghiên cứu Hurricane vẫn rất mạnh, hơn nữa bọn họ đều là loại chăm chú toàn lực khai phá hạng mục, chứ không phải chỉ quăng lưới lớn.
Tần Dương xoa cằm, lộ ra dáng vẻ suy tư:
- Dì biết bọn họ chia ra nghiên cứu những hạng mục gì không?
Tả Hạo Tĩnh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Dì không hiểu về khoa học kỹ thuật, nói bâng quơ vài ba câu cũng không thể rõ ràng được, chi bằng đợi sau khi trở về dì sẽ đưa tư liệu cho con xem, chẳng qua qua hiểu biết của dì, trong ba hạng mục này có hai hạng mục nghe nói mới đến giai đoạn giữa, hạng mục thứ ba còn lại về kỹ thuật lái tự động kia nghe nói đã đến giai đoạn then chốt, dì nghĩ Beaune hay Hắc Nguyệt hẳn đều tới vì thứ kia.
Hai mắt Tần Dương híp lại:
- Nếu là tổ hạng mục, vậy thì hẳn mỗi tổ đều sẽ có tổ trưởng, dì có thể hẹn bọn họ ra gặp mặt với cháu được không, ừ, hẹn gặp từng người, nhất là tổ trưởng tổ hạng mục kỹ thuật lái tự động...
Tả Hạo Tĩnh cau mày:
- Dì có thể hẹn giúp, nhưng dì không chắc người này nhất định sẽ tới.
Tần Dương hỏi tới:
- Nếu Beaune và Hắc Nguyệt đều vì kỹ thuật lái tự động kia tới, vậy bọn họ chắc chắn đã sớm lôi kéo tổ trưởng kia rồi, thậm chí sẽ nghĩ mọi cách trực tiếp lấy được thành quả nghiên cứu, dù sao một viện nghiên cứu và thiết bị bên trong mặc dù đáng giá, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là vật chết, thứ thực sự đáng giá vẫn là thành quả nghiên cứu...
- Kỹ thuật trí năng điều khiển tự động vốn chính là một trong những phương hướng phát triển của nền khoa học kỹ thuật thế giới, mặc dù hiện giờ đã có công ty thúc đẩy, nhưng trí năng còn chưa đủ hoàn thiện, nếu thành quả của viện nghiên cứu Hurricane có tính vượt thời đại, như vậy giá trị quả thật sẽ không đo lường được...
Tần Dương nói tới đây, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một ý niệm, nếu thành quả nghiên cứu kia của viện nghiên cứu Hurricane thật sự có tính vượt trội, như vậy bản thân có lẽ có thể nghĩ mọi cách lấy về trong tay, dù sao phương hướng trong tương lai của tập đoàn Thi Nhã chính là hi vọng có thể sử dụng khoa học kỹ thuật thay đổi thế giới, thành quả có sẵn này không đoạt tới tay thì thật uổng phí.
Tả Hạo Tĩnh gật đầu:
- Được, vậy làm phiền dì giúp con hẹn mấy người kia ra gặp mặt một hôm, ừ, dì nói cho họ biết người muốn chính thức giải quyết khó khăn trước mắt của viện nghiên cứu Hurricane tiếp tục trở lại quỹ đạo muốn gặp họ.
Hai mắt Tả Hạo Tĩnh sáng lên:
- Trước mắt mặc dù phòng nghiên cứu vẫn chưa hoàn toàn đình công, nhưng nhân tâm thấp thỏm, rất nhiều người đang tự mưu tính đường ra cho mình, có lẽ nói như lời của con khi nãy thì Hoàng Sâm có thể sẽ thật sự gặp con đấy.
Tần Dương cười nói:
- Hoàng Sâm? Người Hoa?
Tả Hạo Tĩnh đến đây lâu như vậy, dù chưa chắc đã hiểu được một số điều cốt lõi gì, nhưng đương nhiên vẫn biết được mấy người phụ trách các hạng mục nghiên cứu:
- Hoàng Sâm là người gốc Hoa quốc tịch nước ngoài, là một chuyên gia rất có năng lực, nghe nói sở dĩ ban đầu người này chấp nhận gia nhập viện nghiên cứu là vì người sáng lập ra tổ nghiên cứu là mấy người hoa, người này hi vọng thứ nghiên cứu ra có thể cống hiến chút gì đó cho người Hoa khắp toàn cầu.
Hai mắt Tần Dương sáng lên, cười nói:
- Như vậy rất tốt, nếu quả thật là vậy thì ít nhất chúng ta cũng sẽ có chút ưu thế khi so với Beaune và Hắc Nguyệt, Hoàng Sâm này chính là một nhân vật quan trọng.
Tả Hạo Tĩnh đương nhiên hiểu được ý của Tần Dương, gật đầu nói:
- Ngày mai dì liền hẹn giúp con xem có thể lén gặp mặt được không.
Tần Dương gật đầu:
- Được, năm cổ đông, trừ Beaune và Hắc Nguyệt ra thì hai người Mạnh Thu và Anders kia có thái độ như thế nào?
Tả Hạo Tĩnh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Mạnh Thu không muốn buông tay, dù sao cũng là một trong những người sáng lập, Anders thì bất định, người này nghe nói Beaune và Hắc Nguyệt ra tay cũng đàm phán với cả hai bên, dường như muốn bán cổ phần trong tay đi với một cái giá cao...
Trong lòng Tần Dương đã nắm được đại khái, cuối cùng dò hỏi:
- Dì này, trước khi con bắt đầu giải quyết vấn đề này, con muốn hỏi giới hạn cuối cùng của dì là gì, dì có quyết định gì với phần cổ phần trong tay mình?
Tả Hạo Tĩnh bình tĩnh nói:
- Dì không có kỳ vọng gì quá lớn, có thể giữ lại thì giữ lại, không thể thì bán đi cũng được, chẳng qua có chút không nỡ, dù sao cũng là thứ chồng mình để lại, hơn nữa mặc dù không có nhiều tiền, nhưng cuộc sống của hai mẹ con dì hoàn toàn không thành vấn đề, cũng không trông cậy có thể bán được bao nhiêu tiền với đống cổ phần kia...
Tần Dương cười nói:
- Được, xử lý như thế nào con sẽ không thảo luận nữa, kết quả thế nào con cũng sẽ không dự đoán, nhưng ít nhất sẽ không có hại cho mọi người, vả lại hiện giờ con cũng bắt đầu có chút hứng thú với chuyện này...
Tả Hạo Tĩnh hơi sững sờ:
- Hứng thú?
Tần Dương gật đầu, thẳng thắn nói:
- Kỹ thuật điều khiển trí năng nếu thật sự gần như hoàn thiện thì con cũng muốn thu thứ này vào trong túi của mình.
Tả Hạo Tĩnh hơi giật mình, bỗng cười nói:
- Nếu quả thật như vậy thì cũng là điều mà con có thể làm được, dì không ngại chuyển nhượng cổ phần cho con với giá thấp, để trong tay con có lẽ tốt hơn nhiều so với đặt vào tay người khác, chung quy vẫn là người một nhà...