Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 933 - Chương 943: Chuyện Thú Vị

Chương 943: Chuyện thú vị
 

- Cậu có hứng thú với viện nghiên cứu Hurricane?

Ngồi trên bãi cát cạnh bờ biển, Liễu Phú Ngữ bỗng nhiên quay đầu, hăng hái hỏi.

Tần Dương thản nhiên gật đầu:

- Tôi không phải có hứng thú với viện nghiên cứu, Hurricane, tôi có hứng thú với kỹ thuật điều khiển tự động kia hơn, đương nhiên viện nghiên cứu Hurricane có thể nghiên cứu ra được loại kỹ thuật này nói rõ năng lực nghiên cứu khoa học của bọn họ vẫn rất mạnh, nếu thật sự có khả năng thì tôi còn hi vọng có thể đoạt viện nghiên cứu Hurricane tới tay nữa kìa.

Liễu Phú Ngữ tò mò hỏi:

- Cậu lấy kỹ thuật làm gì?

Tần Dương cười nói:

- Trong tay tôi có một tập đoàn, nếu thực sự vượt qua được thử thách kỹ thuật thì hoàn toàn có thể đích thân tạo ra xe hơi của công ty, tóm lại làm chuyện như vậy dù sao cũng có ý nghĩa hơn những hạng mục trong công ty của tôi.

- Thử nghĩ một chút mà xem, khi kỹ thuật điều khiển tự động đủ mạnh thì nhân loại có thể giải phóng khỏi việc lái xe, quan trọng hơn là có thể tránh tổn thất về tai nạn giao thông, hơn nữa còn có thể phát triển vươn xa hơn nữa...

Ánh mắt Liễu Phú Ngữ nhìn Tần Dương có phần cổ quái:

- Suy nghĩ của cậu ngược lại có nhiều thật đấy.

Tần Dương cười ha ha nói:

- Cũng luôn phải làm chút chuyện thú gì gì đó chứ?

Liễu Phú Ngữ hơi nhíu mày:

- Cái gì gọi là chuyện thú vị?

Tần Dương tiện tay nắm một nắm cát lên, cát chảy xuống qua kẽ tay của Tần Dương, hai mắt Tần Dương nhìn chăm chăm dòng cát đang bị gió thổi bay:

- Thời gian trong cuộc đời mỗi chúng ta giống như nắm cát này không ngừng chảy xuống qua kẽ tay, nếu chúng ta không nắm chặt một chút, cuối cùng nhân sinh của chúng ta có lẽ sẽ giống như hạt cát không bắt được cuốn bay theo làn gió, cuối cùng không còn lại gì cả...

Tần Dương nắm chặt tay, những hạt cát bị gió thổi bay lập tức ngừng lại, Tần Dương chậm rãi mở bàn tay ra, những hạt cát còn lại bị Tần Dương trực tiếp tạo thành một nắm, mặc dù vẫn có không ít hạt cát chảy xuống, nhưng vẫn còn rất nhiều dính lại thành một cục.

- Nếu chúng ta dùng sức một chút, làm một số chuyện thú vị, thì có lẽ có thể đủ sinh ra một thứ gì đó không tiêu tán theo thời gian, điều này có lẽ có thể coi là ý nghĩa chúng ta tồn tại trong cuộc đời này.

Ánh mắt Liễu Phú Ngữ nhìn dòng cát chảy trong lòng bàn tày của Tần Dương, thản nhiên nói:

- Cậu có thể tạo chúng thành một cục là vì chúng không đủ khô... chẳng lẽ cậu muốn làm một vĩ nhân, lưu truyền sử sách muôn đời sao?

Tần Dương cười ha ha nói:

- Tôi không có mục tiêu lớn như vậy, chẳng qua cảm thấy đều cùng là làm việc, cho dù kiếm tiền thì cũng đều là kiếm tiền, vì sao không làm một số sự việc có thể thúc đẩy sự tiến bộ và thay đổi của thế giới này, dù lợi nhuận thu được cũng nhiều như vậy, vậy có lẽ cũng sẽ càng có cảm giác thành tựu hơn chứ.

Liễu Phú Ngữ cười nói:

- Thế giới này cũng không dễ dàng thay đổi được như vậy, nhiều khi bị thay đổi thường sẽ là chúng ta.

Tần Dương nhún vai, vứt nắm cát chảy trong lòng bàn tay đi, tiện tay phủi cát:

- Thử xem sao, dù sao cũng đều là chơi đùa, dù sao.... tôi cũng chỉ là một người vung tiền.

Liễu Phú Ngữ bị chọc cười trước lời nói của Tần Dương, tên này khi nãy còn tỏ vẻ hiền triết, hùng hồn tỏ vẻ muốn thay đổi thế giới ra sao, trong nháy mắt đã hiện nguyên hình, bản thân hắn cũng là người vung tiền, hét to xong liền chạy trốn, sự việc còn lại thì giao cho người khác.

- Cậu chuẩn bị ra tay từ đây?

Tần Dương cười nói:

- Trước tiên tâm sự với Hoàng Sâm đã, nếu có khả năng thì căn bản không cần đấu với đám người kia, trực tiếp đào đám nhân viên nghiên cứu đi là được, nhưng khả năng này không cao, dù sao nếu có thể làm như vậy thì Beaune và Hắc Nguyệt không thể không nghĩ tới.

- Nếu không được thì nghĩ mọi cách thu mua cổ phần của Hurricane, đạt được số lượng có thể khống chế, như vậy liền xong, đương nhiên sự việc chắc chắn sẽ không đơn giản như chúng ta nói, nhưng tóm lại chỉ có một mục tiêu, sau đó tiến hành thực hiện từng bước một.

Liễu Phú Ngữ ừ một tiếng:

- Nể mặt cậu làm vậy không chỉ vì ích lợi của bản thân, mà cũng vì cả Trung Hoa nữa, nếu cần tôi ra tay thì tôi sẽ ra tay.

Tần Dương nở nụ cười chân thành nói:

- Cảm ơn!

Liễu Phú Ngữ thản nhiên liếc nhìn Tần Dương:

- Tôi không ra tay vì cậu, cho nên cậu không cần cảm thấy quan hệ giữa tôi và cậu tốt thế nào, về phần cậu giới thiệu với họ chúng ta là bạn... Nghe cho rõ đây, chúng ta không phải bạn bè.

Tần Dương cũng không bất ngờ, thản nhiên cười nói:

- Nếu cô hiểu hơn về con người của tôi, cô có lẽ sẽ cảm thấy thật ra chúng ta làm bạn với nhau cũng tốt lắm đấy.

Liễu Phú Ngữ nhếch môi:

- Ha ha.

Trong một tòa nhà nhỏ hai tầng ở phương Bắc - Larnaca, bốn người đàn ông cùng tụ lại một chỗ, trong đó có hai người cổ đông là Mạnh Thu và Anders, còn có hai người đàn ông khác ngồi bên cạnh Anders, ánh mắt lạnh lùng.

- Mạnh Thu, anh rốt cuộc tính thế nào?

Mạnh Thu liếc nhìn Anders, lạnh lùng nói:

- Viện nghiên cứu Hurricane là mấy người chúng ta một tay tạo dựng nên, là tâm huyết nhiều năm cố gắng của chúng ta, chúng ta đã từng nói phải biến viện nghiên cứu Hurricane trở thành cơ quan nghiên cứu siêu việt nhất thế giới, nhưng bây giờ anh lại muốn làm đào binh!

Anders ngượng ngùng, cười khổ khuyên giải:

- Trước khác nay khác, tình huống hiện giờ đã không giống lúc trước, Ryan không từ mà biệt cuốn theo tất cả nguồn vốn của chúng ta, còn hại chúng ta phải gánh lấy món nợ cực lớn, hiện giờ muốn tiếp tục để viện nghiên cứu được hoạt động thì ít nhất cần năm trăm triệu, thậm chí một tỷ, chúng ta chạy đâu ra được số tiền như vậy đây?

Mạnh Thu lạnh lùng nói:

- Cho nên anh muốn bán Hurricane, cầm lấy số tiền này đi làm phú ông, hưởng thụ cuộc sống sao?

Anders cười khổ nói:

- Trung Hoa không phải có câu kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt sao, tình huống hiện tại chẳng lẽ anh còn không thấy rõ sao, bị Beaune và Hắc Nguyệt nhìn chằm chằm, Tôn Kiến Hồng đã bán rẻ hai mươi phần trăm cổ phần chỉ vì năm triệu, chẳng lẽ Hurricane của chúng ta chỉ có giá trị hai mươi lăm triệu sao, quan trọng hơn là gã đó còn bán rẻ cổ phần, đảo mắt đã gặp phải tai nạn giao thông, chẳng lẽ anh cảm thấy cái chết của gã bình thường sao?

Trên gương mặt chính trực của Mạnh Thu xuất hiện vẻ âm u, đúng vậy, nếu là thủ đoạn kinh doanh cạnh tranh bình thường thì hắn còn có thể kiên trì đấu tranh một chút, không có tiền, vậy thì tìm công ty đầu tư kéo tới đầu tư ở Hurricane, nhưng hiện giờ rõ ràng không phải tình huống cạnh tranh kinh thương bình thường nữa rồi.

Ryan mai danh ẩn tích, công ty khoa học kỹ thuật Hắc Nguyệt này không biết ở đâu ra lại có được thư chuyển nhượng cổ phần của Ryan, còn Tôn Kiến Hồng vừa bị mất cả cổ phần lẫn tính mạng của chính mình...

- Không phải anh vẫn luôn tiếp xúc với Beaune và Hắc Nguyệt sao, sao, chẳng phải muốn một cái giá cao sao? Anh tìm đến tôi chẳng lẽ cũng là vì muốn làm thuyết khách giúp bọn họ sao?

Anders cười khà khà:

- Trên tay Beaune và Hắc Nguyệt mỗi bên có hai mươi phần trăm cổ phần, tôi và anh trong tay cũng có mỗi người hai mươi phần trăm cổ phần, hai chúng ta cộng lại chính là bốn mươi phần trăm, bất kể Beaune và Hắc Nguyệt muốn làm cách gì lấy được cổ phần trong tay chúng ta thì có thể hoàn toàn khống chế toàn bộ cổ phần, cho nên nếu cả hai chúng ta cùng đi đàm phán thì sẽ dễ dàng hơn một mình đi đàm phán, giá tiền sẽ cao hơn không ít, tôi nghĩ Beaune và Hắc Nguyệt nhất định sẽ tranh đoạt ra giá, mà cuối cùng cũng sẽ cho chúng ta một cái giá vừa ý.
Bình Luận (0)
Comment