Chương 959: Giết người rất phiền toái
Vẻ mặt Phils âm trầm ngồi trong xe, liên tục thất thủ đã khiến gã không còn mặt mũi nào trước mặt Klein nữa.
Thằng nhóc Trung Quốc giảo hoạt kia!
Đợi tao bắt được mày, nhất định phải hành hạ mày tử tế, phải xả ra cơn giận này!
Phils còn đang suy nghĩ trong lòng, một loạt tiếng động cơ gầm rú mạnh mẽ truyền vào lỗ tai gã. Gã nghiêng đầu nhìn, bỗng nhiên nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen đang cực tốc đuổi theo từ phía sau, khi xe vượt qua song song với xe của gã, gã chợt thấy người điều khiển vị trí ghế lái đeo một chiếc mặt nạ kỳ lạ, mà người điều khiển xe kia cũng đang quay đầu nhìn gã.
Trong lòng Phils dâng lên mấy phần cảm giác không ổn, thấp giọng quát:
- Cẩn thận!
Nhưng đồng thời khi Phils nhắc nhở đồng bọn đang lái xe thì chiếc xe hơi màu đen kia đã trực tiếp ngoặt tay lái, đột ngột áp chế xe của bọn họ.
- Oanh!
Vì buổi tối trên đường có rất ít xe đi lại, tốc độ xe có phần nhanh, chiếc xe hơi màu đen cũng chọn vị trí rất khéo léo, chiếc xe của Phils bị áp chế lập tức nghiêng một cái, trực tiếp đập tấp vào lề đường bên cạnh, sau đó chiếc xe liền lật nhào quay cuồng mấy lần trên mặt đất, sau đó trượt dài tới mấy mét.
Thực lực của Phils cường hãn, nhưng thân người ở trong xe, bản thân cũng không cách nào khống chế được, cùng quay cuồng kịch liệt với chiếc xe, bị đâm tới mức đầu óc choáng váng, đầu cũng mấy lần đập lên trần xe, máu tươi chảy ra, đầu choáng mắt hoa.
Chiếc xe hơi màu đen hơi chếch một chút, sau đó vững vàng trượt xuống một đoạn rồi dừng hẳn, Liễu Phú Ngữ đeo mặt nạ cùng vọt ra với Tư Đồ Hương, vọt tới hướng của Phils.
Phils mạnh mẽ đá một cước, cửa xe lập tức bị đạp bay ra ngoài, chẳng qua người ta mới chui ra được một nửa thì hai cô đã vọt tới trước mặt.
Cả người Phils giống như một con gấu chó bị kẹt, thò nửa người ra, quơ loạn thân người mới đánh ra được một quyền, nhưng đã bị Liễu Phú Ngữ hung hăng bổ một chưởng lên cổ, trực tiếp bị đánh hôn mê bất tỉnh.
Phils coi như đủ xui xẻo. Thực lực của gã chắc chắn không kém so với Liễu Phú Ngữ, nhưng vì bị tai nạn xe, thực lực căn bản không phát huy ra được, đã trực tiếp bị đánh tới hôn mê bất tỉnh.
Hai thủ hạ khác của Phils cũng là người tu hành, nhưng thực lực căn bản kém rất nhiều, cũng bị Tư Đồ Hương dứt khoát đánh tới hôn mê bất tỉnh.
Hai cô kéo ba người Phils như kéo ba con chó chết đi về phía chiếc xe, sau đó nhét vào trong xe, nhanh chóng lái xe đi về phía trước, biến mất trong màn đêm.
Từ lúc tông xe tới khi lái xe hoàn toàn rời khỏi chỉ dùng chưa tới hai phút, có thể nói là rất dứt khoát, gọn gàng.
Đoạn đường kia cần phải qua một đoạn đường hoang vắng, trước đó cũng đoạn đường đám Phils chuẩn bị để ra tay, nhưng thật không ngờ nháy mắt đã bị đánh lại.
Tư Đồ Hương lái xe trực tiếp đi tới một căn nhà nhỏ yên lặng bên bờ biển, sau đó kéo cả bao vào trong.
Liễu Phú Ngữ thấy Tư Đồ Hương lấy biển số xe xuống, sau đó lấy một biển số xe khác lắp lên.
- Cô đang làm gì đây?
Tư Đồ Hương dứt khoát trả lời:
- Biển số xe là tôi cạy trên xe người khác mới có, cho dù bị camera giám sát quay chụp lại được cũng không tra được ra chúng ta, thời gian gấp gáp, không quen cuộc sống nơi đây, cũng chỉ có thể đề phòng bằng cách đơn giản như vậy thôi.
Liễu Phú Ngữ không kiềm chế được tò mò hỏi:
- Nếu ở trên địa bàn quen thuộc thì sẽ như thế nào?
Tư Đồ Hương liếc mắt nhìn Liễu Phú Ngữ, thản nhiên trả lời:
- Gặp chuyện bất trắc, chiếc xe sẽ lập tức được mang vào xưởng sửa chữa lại, tẩy rửa sạch sẽ hoàn toàn, sơn lại lần nữa, thay đổi biển số xe, tóm lại chắc chắn phải không để lại bất cứ dấu vết gì.
Liễu Phú Ngữ không kiềm chế được tặc lưỡi, sao nghe giống như hủy thi diệt tích vậy.
Quay đầu nhìn ba kẻ vẫn còn ngất như cũ, Liễu Phú Ngữ hỏi:
- Hiện giờ phải làm như thế nào?
Tư Đồ Hương thản nhiên trả lời:
- Đợi anh ấy tới xử lý.
Liễu Phú Ngữ hỏi:
- Ý của tôi là bắt ba người kia về làm gì?
Tư Đồ Hương lắc đầu, do dự một chút lại mở miệng nói:
- Hẳn là muốn từ trong miệng bọn họ ép hỏi ra chút gì đó.
- Sau khi ép hỏi rồi các người sẽ giết bọn họ sao?
Liễu Phú Ngữ truy hỏi sự việc kỹ càng, trước đó những nơi cô tiếp xúc tranh đấu đều ôn hòa, thế nhưng hành trình lần này mặc dù còn chưa từng nhìn thấy máu, nhưng cô hiểu rõ từng bước trong quá trình này đều có nguy cơ tới sinh tử.
Tư Đồ Hương thản nhiên trả lời:
- Xem chủ nhân xử lý thế nào, nếu anh ấy bảo giết thì giết thôi.
Liếc nhìn sắc mặt khẽ đổi của Liễu Phú Ngữ, Tư Đồ Hương lướt tầm mắt qua, lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ cô còn đồng tình cho bọn họ, cảm thấy không nên giết bọn họ sao. Bọn họ đã giết Tôn Kiến Hồng, Anders mà không nương tay, nếu là mỹ nữ xinh đẹp như cô rơi vào tay bọn họ, tôi không dám đảm bảo cô sẽ chết thống khoái đâu...
Liễu Phú Ngữ bị chọc giận trước ánh mắt dò xét táo bạo này của Tư Đồ Hương, thế nhưng sau khi Tư Đồ Hương nói như vậy rồi, lời nói của Liễu Phú Ngữ lại tắc trong cổ họng, không nói được nên lời.
Cô tin tưởng lời Tư Đồ Hương nói, những kẻ này đều không phải thiện nam tín nữ gì. Bọn họ theo dõi Tần Dương, không phải vì muốn tìm cơ hội bắt cóc Tần Dương sao, sau khi có được vật bọn họ cần thì bọn họ sẽ để hai người rời đi sao?
Dù sao cũng phải giết, chi bằng để bọn họ làm mấy chuyện trước khi bị mình giết.
Nghĩ tới điểm này, Liễu Phú Ngữ vốn có chút do dự lập tức biến mất, ánh mắt cũng trở nên lạnh lùng.
Đúng lúc này, một chiếc xe con phá vỡ màn đêm đen, xuất hiện trước cửa căn nhà, sau đó chậm rãi ngừng lại.
Tần Dương đã tháo mặt nạ da người mô phỏng xuống, đeo ba lô xuống vị trí ghế lái, đứng nhìn hai cô đứng ở ngưỡng cửa, nở nụ cười mỉm.
- Đều thuận lợi cả chứ, hai người không bị thương chứ?
Vẻ mặt của Tư Đồ Hương vẫn luôn lạnh lùng bỗng trở nên nhu hòa, khẽ nói:
- Chủ nhân, bọn tôi không sao, không cần lo lắng.
Liễu Phú Ngữ nhìn thái độ hoàn toàn bất đồng này của Tư Đồ Hương, ánh mắt lập tức có chút khác thường.
Tần Dương đương nhiên đã nhận thấy được sự khác thường này, lúc này cũng không biết nên nói gì, bản thân hắn không phải giới thiệu là bạn sao, Tư Đồ Hương ngược lại thẳng thắn trực tiếp nói rõ quan hệ chủ tớ, xem ra cô thật sự rất quyết tâm đây.
Chẳng lẽ sau khi báo thù xong cảm thấy cuộc đời bi thương, cho nên ký thác hi vọng và mục tiêu cuộc đời lên trên người mình, cho nên mới có sự biến hóa lớn như vậy sao?
Như vậy cũng có thể lắm.
Lúc này, Tần Dương đương nhiên sẽ không nói thêm gì nữa, mỉm cười với Liễu Phú Ngữ:
- Vất vả rồi... Thiết bị ghi hình đã chuẩn bị xong hết chưa?
- Đã chuẩn bị xong hết rồi.
Tần Dương xoay người đi vào phòng, nhìn ba gã ngất xỉu bên trong, mỉm cười nói:
- Trước tiên kéo hai người khác qua một bên, tôi muốn hỏi một người....
Liễu Phú Ngữ đi theo bên cạnh Tần Dương, tò mò hỏi:
- Cậu chuẩn bị làm thế nào, sau khi hỏi xong liền giết bọn họ sao?
Tần Dương cười nói:
- Xem tin tức tình báo bọn họ có thể cung cấp có giá trị bao nhiêu, nếu tin tức đủ giá trị cao, có thể khiến tôi đạt được mục đích khống chế cổ phần, như vậy không hẳn cần giết người, dù sao giết người chung quy là chuyện rất phiền phức, còn phải hủy thi diệt tích, như vậy không phải tự tìm phiền toái cho mình sao?