Chương 961: Phá hủy tâm trí
Gã hít sâu một hơi, cơ toàn thân gồng lên, nhưng chỉ một giây sau, trong mắt Phils dần tăng thêm sự hoảng sợ.
Gã không thể khống chế cơ thể của mình.
Phils là người tu hành phương Tây, phương thức tu luyện là luyện linh nhập thể, rèn luyện cơ thể mạnh mẽ như mãnh thú, người tu hành phương Tây tu luyện tới cực hạn, toàn thân còn cứng hơn cả sắt thép, bền bỉ, quả thật chính là Bạo Long hình người, sức mạnh vô địch.
Khác biệt giữa tu hành phương Đông và phương Tây nói đơn giản chính ở luyện khí và luyện thể. Trong đan điền của Phils cũng không có nội khí, nhưng kinh mạch trong thân thể của gã có mấy điểm bị người khác phong bế, cho nên gã căn bản không thể bộc phát được lực lượng kinh khủng trong cơ thể mình kia.
Giống như một bếp lò đang cháy, lửa bên trong hừng hực có uy lực kinh người, nhưng hiện giờ lại bị người khác đóng lỗ hổng, lửa mạnh hừng hực cháy đương nhiên không uy hiếp được ra bên ngoài, nếu cường hành làm xằng làm bậy thì cũng chỉ có thể gặp nguy cơ nổ bạo mà thôi.
- Phong Linh Thuật!
Tần Dương nở nụ cười lạnh lùng:
- Đáp đúng, đáng tiếc không có thưởng.
Người tu hành phương Đông và phương Tây đều có sự cạnh tranh lẫn nhau, chiến đấu với nhau. Từ xưa tới nay đều có thể tổng kết ra một số phương pháp đặc biệt đối phó bọn họ, cách đối phó với người tu hành phương Đông đương nhiên tốt nhất chính là phế bỏ đan điền của họ, như vậy họ sẽ biến thành người bình thường, ngược lại người tu hành phương Đông sẽ ra tay từ nhục thể của người tu hành phương Tây, tạo ra bộ Phong Linh Thuật này.
Người tu hành phương Tây bị thi triển Phong Linh Thuật sẽ bị điểm lên mấy huyệt khóa quan trọng, cả người đều tê liệt, đừng nói là bạo khởi đánh thương người khác, dù cử động cũng rất khó khăn.
Tần Dương lấy từ trên người ra một bộ ngân châm mang theo tùy thân, cởi quần áo của Phils ra, kim châm phi tới như gió trong nháy mắt đâm lên mấy huyệt vị của Phils.
Tần Dương ngồi xuống lại trước mặt Phils, giơ tay nhìn đồng hồ, liếc mắt lại nhìn Phils:
- Tôi đánh cuộc anh sống không quá mười phút, nếu anh chống cự được qua mười phút, tôi liền thả anh đi.
Hai mắt Phils sáng lên:
- Anh nói lời giữ lời chứ?
Tần Dương biểu lộ nghiêm túc trả lời:
- Tôi trước giờ luôn nói lời giữ lời, chẳng qua tôi muốn nhắc nhở anh trước một câu, chỉ có một loại người chống cự được qua mười pháp dưới thủ pháp châm này.
Phils nhìn chằm chằm Tần Dương:
- Là ai?
- Người chết!
Tần Dương lạnh lùng nhổ ra hai chữ, thân người hơi ngửa ra sau, dùng một loại tư thế thoải mái tựa lên ghế, lẳng lặng nhìn Phils.
Trong lòng Phils phát lạnh, bỗng cảm thấy trong cơ thể truyền tới từng đợt đau đớn, cơn đau này giống như vô số con kiến cắn xé trong cơ thể, cũng giống như vô số kim châm đâm lên từng chỗ trên lục phủ ngũ tạng của gã.
Đau đớn giống như thủy triều nhấn chìm gã.
Phils giãy dụa từ trên ghế ngã xuống đất, lăn lộn trên mặt đất, mồ hôi toàn thân xối ra như mưa, nổi gân xanh, giống như một con giun nhỏ, trông có phần đáng sợ.
Phils cũng không kiên trì được tới mười phút, gã chỉ mới kiên trì được một phút đồng hồ liền không chịu đựng được cơn đau khoan thấu tim này, lớn tiếng kêu lên nói:
- Bỏ qua cho tôi, tôi nói, không chịu nổi nữa...
Tần Dương đợi khoảng chừng mười giây đồng hồ, lúc này mới tiến lên phía trước lôi ngân châm trên người gã ra.
Cả người Phils quỳ rạp trên mặt đất, toàn thân vẫn không thể kiềm chế được sự run rẩy, mồ hôi vã ra như mưa, giống như mới được vớt từ trong nước lên vậy.
Tần Dương chờ gã thở dốc hết một phút đồng hồ, cả người dần khôi phục lại sự bình tĩnh, sau đó mới thản nhiên mở miệng:
- Được rồi, chúng ta hỏi lại một lần đi, lúc này anh phải hiểu rõ, nếu khiến tôi không hài lòng, chúng ta sẽ tiếp tục một lần nữa.
Phils nghe thấy lời Tần Dương nói sẽ tiếp tục một lần nữa, cả người vô thức run nhẹ, sợ hãi nhìn Tần Dương.
Tần Dương sửa lại thiết bị ghi hình, quay đầu hỏi:
- Thật ra hai người trước cũng đã cung khai một lần, chẳng qua anh là lão đại của bọn họ, khẩu cung của anh sẽ càng tốt hơn một chút, đương nhiên cũng không kém ở chỗ nào, nếu anh lựa chọn thành thật, tình nguyện đi tìm cái chết, tôi cũng sẽ không ngăn cản anh, thật ra tôi rất bội phục những người dùng tính mạng của mình giữ gìn sự trung nghĩa.
Phils nhìn Tần Dương:
- Chẳng lẽ anh không phải chuẩn bị hỏi xong rồi giết chúng tôi sao?
Tần Dương cười nói:
- Tôi không nhẫn tâm như các người, động một chút là giết người. Tôi muốn chẳng qua chỉ là cổ phần trong tay Klein mà thôi, dù sao các người cũng không muốn đưa hai mươi phần trăm cổ phần trong tay cho tôi đâu nhỉ.
Hai mắt Phils híp lại:
- Anh nguyện ý thu mua cổ phần trong tay Klein sao?
Tần Dương cười nói:
- Đương nhiên, tôi cũng sẽ không động một chút là giết người như mấy người, việc buôn bán mà, nhất định phải là anh tình tôi nguyện đúng không, tôi tin tưởng Klein nhất định sẽ rất sảng khoảng dùng một cái giá vừa ý tôi bán cổ phần trong tay cho tôi.
Phils đại khái cũng hiểu ra lời mà Tần Dương nói:
- Giá vừa ý?
Tần Dương mỉm cười gật đầu:
- Đúng vậy, ví dụ như cái giá một đô la? Tôi nghĩ giữa kiếm tiền và lâm vào vô hạn rắc rói, thậm chí có khả năng phải vào tù, anh ta nhất định sẽ đưa ra một quyết định sáng suốt.
Phils nhìn nụ cười này của Tần Dương, bỗng nhiên cảm thấy hắn và ác ma địa ngục không khác nhau là mấy.
Bọn họ dù chuẩn bị xử lý Tôn Kiến Hồng cũng trả cho năm triệu, nhưng Tần Dương lại chỉ chuẩn bị ra cái giá một đô la mua cổ phần trị giá mấy triệu.
Tay của Tần Dương đè trên chốt chụp hình, mỉm cười nói:
- Chuẩn bị xong chưa, chúng ta bắt đầu thôi, nhớ kỹ, không nói ra được lời lẽ khiến tôi hài lòng, vậy thì chúng ta lại một lần nữa lặp lại quá trình vừa rồi...
Có lẽ là lời của Tần Dương đã đánh tới phòng tuyến còn sót lại cuối cùng trong lòng gã, biết có thể sẽ không chết gã giống như nhả đậu nói ra hết tất cả những chuyện mà gã và Klein cùng làm, thậm chí còn nói tới những chuyện phạm pháp mà không thể tiết lộ ra ngoài mà trước kia Klein từng làm ra.
Nửa giờ sau, Tần Dương hài lòng tắt camera đi, mỉm cười nói:
- Anh rất phối hợp, như vậy chúng ta cũng bớt việc rồi.
Tần Dương giao camera cho Liễu Phú Ngữ, đi về hướng Phils.
Phils hoảng sợ nhìn Tần Dương, hét lớn:
- Anh muốn làm gì, anh đã nói không giết tôi...
- Tôi sẽ không giết anh.
Tần Dương đi tới trước mặt Phils, một tay dễ dàng xách Phils cường tráng từ trên ghế lên, sau đó chưởng tay phải nhanh chóng vỗ lên người Phils.
Đồng tử của Phils lộ ra nét tuyệt vọng:
- Không!
Tần Dương vốn không quản Phils có phản đối hay không, nhanh chóng hoàn thành những việc bản thân cần làm, sau đó xách Phils đã nhão như bùn đất ném lên mặt đất.
- Anh xem, tôi đã nói sẽ không giết anh...
Phils quỳ rạp trên mặt đất, ánh mắt tuyệt vọng, tức giận nhìn Tần Dương, rồi lại nhanh chóng cúi đầu, không dám làm Tần Dương tức giận.
Tần Dương quả thật có thể giết gã, nhưng lại chỉ phá hủy thân thể của gã, gã hiện giờ tối đa cũng chỉ có thể coi là một cơ thể cường tráng hơn người thường một chút mà thôi, không còn là cường giả cảnh giới Đại Thành thực lực cường hãn như trước kia nữa.
Tần Dương không quan tâm Phils trên mặt đất, bước về phía Liễu Phú Ngữ nói:
- Được rồi, hiện giờ chúng ta có thể tiến hành bước kế hoạch tiếp theo rồi.