Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 963 - Chương 973: Nơi Ẩn Thân Của Ryan

Chương 973: Nơi ẩn thân của Ryan
 

Liễu Phú Ngữ bị âm thanh cách vách choàng tỉnh. Âm thanh này không lớn, người thường hẳn căn bản không nghe thấy được, dù sao hiệu quả cách âm của khách sạn cũng không tệ.

Nhưng thực lực của Liễu Phú Ngữ lại là cường giả cảnh giới Đại Thành đấy.

Thanh âm ngâm nga của Tư Đồ Hương chui vào lỗ tai của Liễu Phú Ngữ rất rõ ràng, khiến Liễu Phú Ngữ vốn còn mơ hồ trong nháy mắt tỉnh táo lại.

Liễu Phú Ngữ vốn theo bản năng nghĩ đám người Tần Dương bị tấn công, xoay người ngồi dậy trên giường, ngay khi cô chuẩn bị lao xuống thì bỗng nhiên liền ngây ngẩn cả người, sau đó cả mặt cũng đỏ bừng.

Bọn họ đang... làm cái gì vậy!

Lúc này là mấy giờ rồi?

Tinh thần như vậy cũng quá tốt đi.

Liễu Phú Ngữ không còn gì để nói, nhưng thanh âm loáng thoáng vẫn chui vào trong tai cô, khiến toàn thân cô như nhũn ra, thân thể dường như cũng theo đó dần nóng lên.

Thanh âm đứt quãng giằng co thật lâu, đợi tới khi rốt cuộc âm thanh đột ngột của Tư Đồ Hương yên tĩnh trở lại thì cả người Liễu Phú Ngữ giống như cũng đã không còn sức lực gì nữa rồi.

Liễu Phú Ngữ nhắm chặt mắt lại, cắn môi, cả gương mặt ửng hồng, đến cả lỗ tai cũng đỏ bừng.

Liễu Phú Ngữ vốn ngủ được mấy tiếng đồng hồ, tinh thần đã tỉnh táo hơn không ít, hiện giờ bị lăn qua lăn lại như vậy, cả người rốt cuộc không ngủ được, cứ lật qua lật lại như vậy không biết bao nhiêu lần mới mơ màng ngủ lại lần nữa.

Vì sáng hôm sau Tần Dương còn phải tới Hurricane ký kết hợp đồng với Sorg, lúc tám rưỡi hắn đã tỉnh dậy, đơn giản rửa mặt thay quần áo, sau đó đợi xuất phát.

Hai người Tần Dương và Tư Đồ Hương cạy mở cửa phòng của Liễu Phú Ngữ, Tần Dương cười nói:

- Nên tới công ty rồi, ký kết hợp đồng cuối cùng, hoàn thành xong chúng ta lại ở thêm mấy ngày là có thể về nước rồi... Hả, cô sao vậy, ngủ không ngon sao?

Gương mặt của Liễu Phú Ngữ đỏ bừng, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Tần Dương:

- Còn không phải vì cậu!

Tần Dương sửng sốt, hỏi theo bản năng:

- Vì tôi? Là cánh tay của cô bị thương ảnh hưởng giấc ngủ sao?

- Cánh tay cái đầu cậu!

Liễu Phú Ngữ còn ngại nói chuyện này trước mặt Tư Đồ Hương, nhưng vẫn rất thoải mái an tâm châm chọc Tần Dương:

- Cậu nửa đêm chơi đùa, thanh âm còn lớn như vậy, tôi có thể ngủ được sao?

- Hả!

Tần Dương lập tức định thần lại, biểu lộ lập tức có phần ngượng ngùng, xấu hổ nói:

- Cách âm của khách sạn cũng không tệ lắm, tôi cho rằng không nghe thấy được...

- Tôi van cậu, tôi là cao thủ Đại Thành đấy, nếu tường lấp kín cách âm không nghe được động tĩnh gì thì cậu bị người ta bắt đi tôi chẳng phải cũng sẽ không biết gì hay sao?

Tần Dương nhất thời cũng không biết nên nói gì, chỉ có ngượng ngùng nói lời xin lỗi:

- Ừ, ừ, lỗi của tôi, lần sau tôi sẽ chú ý.

Còn có lần sau?

Liễu Phú Ngữ nghiến răng nghiến lợi trừng liếc Tần Dương, cũng không nói gì thêm, dù sao cũng là trong phòng người ta, đâu thể quy định người ta không được phát ra âm thanh gì được?

Tư Đồ Hương đứng sau lưng Tần Dương, gương mặt đỏ bừng, nhưng thần thái vẫn có phần tự nhiên, cũng không cảm thấy quá dọa người.

Ánh mắt Liễu Phú Ngữ đảo qua Tư Đồ Hương lại hơi sững sờ.

So sánh với tối hôm qua, Tư Đồ Hương giống như rạng rỡ hơn, tinh thần diện mạo nhìn qua dường như cũng khá hơn nhiều, giống như một đóa hoa kiều diễm nở rộ.

Liễu Phú Ngữ thầm giật mình, luôn nói phụ nữ như một đóa hoa, cũng cần tưới nước, nhưng như vậy chẳng phải rõ ràng quá rồi sao?

Liễu Phú Ngữ theo bản năng nghĩ tới lời Tư Đồ Hương nói ngày hôm qua rằng mỗi người phụ nữ đều cần có một người đàn ông, bất kể là tâm lý hay sinh lý, trước đó cô cảm thấy lời Tư Đồ Hương nói không hẳn có đạo lý, nhưng khi thấy bộ dạng tinh thần sung mãn no đủ của Tư Đồ Hương, cô bỗng nhiên cảm thấy lời Tư Đồ Hương nói dường như có chút đạo lý.

Nhìn Tư Đồ Hương, lại nhìn sang bản thân mình...

Trong lòng Liễu Phú Ngữ không hiểu sao có phần chán nản.

- A ha...

Tần Dương cười ha ha nói:

- Đi thôi, chúng ta cùng đi ăn sáng, sau đó tới công ty.

Ba người cùng tới nhà hàng ăn sáng, sau đó tới Hurricane.

Mạnh Thu thấy Tần Dương dẫn theo Liễu Phú Ngữ cùng với một mỹ nữ trẻ tuổi chưa từng gặp bao giờ, mà trên người cả hai mỹ nữ đều có thương tổn, không khỏi lắp bắp kinh hãi.

- Tổng giám đốc Tần, mấy cô ấy...

Tần Dương cười nói:

- Hôm qua Sorg dựng lên một thế cục, chúng tôi đánh cược một trận, sau đó vung tay đánh một trận, chúng tôi thắng, nhưng thắng cũng không thoải mái.

Mạnh Thu tò mò hỏi:

- Cá cược gì?

Tần Dương cười nói:

- Hai mươi phần trăm cổ phần của anh ta, tám mươi phần trăm cổ phần của tôi, anh ta hẳn sáng nay sẽ tới ký hợp đồng.

Mạnh Thu lộ ra vẻ mặt vui mừng:

- Sorg nguyện ý bán cổ phần của anh ta rồi?

Tần Dương gật đầu:

- Đây là nội dung cá cược, phải thực hiện cá cược thôi.

Tần Dương đang nói chuyện với Mạnh Thu, cửa ra vào bỗng nhiên có ba người bước tới, chính là Sorg cùng với hai thủ hạ.

Mạnh Thu quay đầu lại nhìn liền thấy Kasana đã băng bó vết thương trên người, trong lòng thầm kinh hãi.

Đây rốt cuộc là loại cá cược gì mà khiến ai cũng bị thương vậy...

Hắc Nguyệt và Beaune đều không đơn giản, chính một ông chủ như hắn cũng không đơn giản.

- Ngài Sorg, anh rất biết giữ chữ tín.

Sorg đi tới chủ động vươn tay bắt tay Tần Dương:

- Mặc dù trước đó chúng ta từng có cạnh tranh, nhưng chung quy vẫn là một cuộc làm ăn, hiện giờ có kết quả rồi, tôi đương nhiên phải thực hiện ước định, cũng hi vọng tổng giám đốc Tần không để trong lòng, có lẽ tương lai chúng ta còn có cơ hội hợp tác.

Tần Dương nở nụ cười ấm áp nói:

- Thương trường như chiến trường, điểm này tôi đương nhiên hiểu rõ, nếu chúng ta đã chấm dứt cạnh tranh, như vậy đương nhiên có thể ngồi thoải mái đàm phán rồi.

Sorg cười nói:

- Tổng giám đốc Tần chính là người thoải mái, quả nhiên là người làm chuyện lớn, được, chúng ta làm chuyện chính trước rồi lại nói chuyện phiếm.

- Được!

Tần Dương và Sorg trước sự chứng kiến của luật sư hoàn thành chuyển nhượng cổ phần, Tần Dương cũng chuyển hai mươi triệu cho Sorg.

- Tổng giám đốc Tần, chúc mừng anh hoàn toàn khống chế cổ phần Hurricane, sau này Hurricane đã thuộc về một mình tổng giám đốc Tần anh, có thể đại triển hoành đồ rồi.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Trước mắt mà nói vẫn cần đập tiền như cũ, có thể ra được thành quả gì hay không còn không biết cần con số bao nhiêu đâu, việc này mọi người hẳn hiểu rõ chứ nhỉ.

Sorg cười nói:

- Bất cứ việc đầu tư nào cũng đều có nguy hiểm, huống chi là loại chuyện không biết sẽ có bao nhiêu lần lợi nhuận này là tuyệt đối đáng giá đánh cược một lần, nếu không có đầu tư đáng giá như vậy, Hắc Nguyệt chúng tôi và Beaune cũng sẽ không ra sức tới vậy...

Tần Dương cười nói:

- Hi vọng có thể có một kết quả tốt đi, nếu không đánh sống đánh chết một trận lại không vui, như vậy cũng quá khiến người khác thất vọng rồi.

Hơi ngừng lại một chút, ánh mắt Tần Dương nhìn thẳng mặt Sorg:

- Ngài Sorg, dựa theo ước định, anh lúc này hẳn nên nói cho tôi biết nơi Ryan đang ở chứ nhỉ?

Sorg sảng khoái gật đầu:

- Ryan đang ở Mỹ, ẩn náu ở Los Angeles.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Tôi cần thân phận hiện giờ của ông ta, tốt nhất có nơi ẩn náu chi tiết.

Sorg cười nói:

- Tôi biết thân phận của ông ta hiện giờ, nhưng địa điểm cụ thể thì cần chính anh đi thăm dò rồi, tôi nghĩ anh nhất định có biện pháp...
Bình Luận (0)
Comment