Chương 990: Vòng kiểm tra thực lực
Thầy trò Mạc Vũ đối mặt với nhau, sắc mặt đều thể hiện vẻ cổ quái.
Hai, ba giây sau, Mạc Vũ khoát tay, ngồi xuống, cười nói:
- Tự lấy ghế ngồi đi, kể lại quá trình kỹ càng cho ta nghe một chút... Tiểu Hương, ngồi đi.
Tần Dương đương nhiên sẽ không gò bó, nhà của sư phụ không phải giống như nhà mình sao, sau khi kéo cái ghế tới Tần Dương liền kể lại những chuyện đã xảy ra một lần.
Mạc Vũ thở dài, nhìn Tần Dương nói:
- Xem ra phúc duyên của con thật sự rất tốt, còn thần xui quỷ khiến cưỡng chế đột phá còn không bị cắn trả, trong thiên hạ này sử dụng loại công pháp cưỡng chế đột phá mà không hề bị thương chắc hẳn chỉ có một mình con...
Tần Dương cười khà khà:
- Lời này có ý gì?
Mạc Vũ bèn giải thích:
- Môn công pháp này đương nhiên cũng chẳng phải không thể đột phá khi chiến đấu, dù sao người khi gặp nguy hiểm, tính mạng lâm vào hiểm cảnh một sớm một chiều, dù chỉ có một tia cơ hội cũng phải đánh canh bạc một lần, chẳng qua người phương Đông tu hành là luyện khí, tố chất thân thể kém xa người tu hành phương Tây, nếu cưỡng chế đột phá, khi năng lượng trời đất rót vào thân thể, thân thể rất khó thừa nhận lực cắn trả này.
- Thân thể của con rất cường hãn, có thể so sánh với người tu hành Tiểu Thành cảnh phương Tây, trong điều kiện như vậy, năng lượng cắn trả cũng không thể trực tiếp tạo thành tổn thương trí mạng đối với cơ thể của con, tiền đề là trong đợt kháng cự lần thứ nhất, con dùng phương thức chiến đấu cùng với bị đánh tiêu hao hết năng lượng cuồng bạo không cách nào hấp thu hết trong cơ thể, hơn nữa trong quá trình bị đánh tận khả năng để bắp thịt của con hấp thu càng nhiều năng lượng càng tốt, như vậy càng tốt cho sự rèn luyện cơ thể của con.
- Người khác nếu gặp phải tình cảnh đó như con, sử dụng loại công pháp cưỡng chế đột phá này, đừng nói phải thừa nhận công kích của người khác, đến cả lực cắn trả cũng không gánh được, cộng thêm công kích bên ngoài của kẻ địch hoàn toàn có thể nói là loạn trong giặc ngoài cùng bộc phát, chỉ phải chết nhanh hơn, đâu còn có thể cũng cũng giống như con mượn dịp bị đánh rèn luyện thân thể, đồng thời tiêu trừ năng lượng dư thừa cắn trả, thân thể này của con thật đúng là tính là vì họa được phúc.
Giải thích tới đây, Mạc Vũ cười nói:
- Lần này con biết vì sao ta lại cảm thán vận khí của con tốt rồi đi, nếu là người khác, làm ẩu giống như con, cho dù không phải đấu sống chết như con cùng với Sorg, đối phương chỉ muốn bắt con lại, trong tình huống thân thể loạn trong giặc ngoài như vậy tuyệt đối sẽ bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng con ngược lại đến cả nội thương cũng không có, thân thể còn được rèn luyện càng rắn chắc hơn...
Mặc dù lúc trước Tần Dương cũng đã đoán được đại thể nguyên nhân, nhưng cũng không được rõ ràng như Mạc Vũ, hiện giờ nghe Mạc Vũ nói như vậy, trong thâm tâm nghĩ tới mà có phần sợ hãi.
- Cũng may, cũng may, quả nhiên đại nạn không chết tất có hạnh phúc về sau, lúc trước khi bị quái thú kia thọc một nhát thiếu chút nữa ngủm, sau này chuyện tốt quả nhiên tới rồi, hiện giờ mặc dù con đã là Đại Thành cảnh, nhưng sức chiến đấu cao hơn những người tu hành cùng cấp rất nhiều...
Khang Huy nghe tới đó liền không kiềm chế được chen vào nói:
- Vậy sức chiến đấu hiện giờ của cậu cao bao nhiêu?
Tần Dương lắc đầu:
- Tôi không biết, chưa có số liệu tham khảo.
Khang Huy có phần kích động:
- Hay là anh tới luyện với cậu một chút?
Tần Dương cười khà khà:
- Khang ca, anh hiện giờ thực lực bao nhiêu rồi?
Khang Huy dâng trào cảm xúc trả lời:
- Khoảng thời gian trước đã lên cấp, hiện giờ đã là hai mươi sáu khiếu huyệt rồi.
Tần Dương cũng có chút rung động, hắn quả thật cũng muốn xem thử lực chiến đấu của bản thân rốt cuộc cao bao nhiêu, lập tức đứng dậy:
- Được thôi, đến đây thử xem!
Mạc Vũ cũng không ngăn cản, dù sao hắn cũng hiếu kỳ, một người tu hành dung hợp phương thức tu hành luyện khí phương Đông và tu hành luyện thể phương Tây rốt cuộc lợi hại bao nhiêu.
Sức chiến đấu của Tần Dương nhất định vượt qua người tu hành Đại Thành cảnh khiếu huyệt hai mươi lăm, điểm này Mạc Vũ tin tưởng, nhưng hắn có thể bạo phát thể hiện lực chiến đấu tới trình độ nào đây?
- Đi, tới sau nhà thử xem sao.
Biệt thự mà Mạc Vũ ở là một vị trí vắng vẻ, sau nhà chính là rừng thông, trong rừng thông có một vùng đất bằng, đây cũng là địa điểm chuẩn bị thi công làm nơi luyện công, mà khi rừng thông được bao xung quanh, chỉ cần không đánh tới mức rung chuyển núi rừng thì căn bản cũng sẽ không có ai chú ý tới phía này.
Mọi người mang theo cảm xúc dâng trào đi tới sau biệt thự, đám người Mạc Vũ đứng ở bên cạnh, hai người Tần Dương và Khang Huy đứng trên vùng đất bằng, cách nhau 4-5 mét.
Chân phải của Khang Huy tiến lên phía trước nửa bước, chiến ý dạt dào trong mắt:
- Tần Dương, cẩn thận nha!
Hai mắt Tần Dương nóng bỏng, nắm chặt nắm tay, cười khà khà:
- Khang ca, anh nên cẩn thận đấy, đừng để tôi đánh bật ngã ra ngoài!
- Ha ha, vậy thì phải chờ xem rồi!
Khang Huy cười to một tiếng, thân người đột ngột phát động, trong nháy mắt đã hóa thành một bóng mờ, chớp mắt đã xông tới hướng Tần Dương, nháy mắt đã xuất hiện trước người Tần Dương, đánh một quyền tới.
Tần Dương lui chân phải về sau nửa bước, thân người không hề có dáng vẻ né tránh, cứng rắn nghênh đón quyền của Khang Huy.
Chỉ đối kháng trực tiếp và không hề làm màu như vậy mới có thể khảo nghiệm ra lực chiến đấu của bản thân rõ ràng rốt cuộc cao bao nhiêu.
- Ầm!
Hai người đều không phát ra cương khí, mà là để khí cương tụ toàn bộ ở quả đấm, đảm bảo uy lực ở quả đấm của mình là lớn nhất, phát cương khí ra bên ngoài mặc dù vẫn mang uy lực mười phần như cũ, nhưng lại thiếu đi sự linh hoạt, tác dụng trong đánh cận chiến cũng không tính là lớn, trừ phi thực lực kém qua loa, cương khí phát ra bên ngoài mới đủ nghiền ép đối phương.
Cương khí quanh quẩn quanh nắm tay va chạm nhau, cương khí nổ mạnh phát ra tiếng vang nặng nề.
Cương khí tản ra giống như phi đao phá ra nổ bay tứ phía, vang lên những tiếng xoẹt xoẹt, những cành lá gần đó lập tức bị cắt bay tứ tung, không ít cương khí tản ra rơi xuống mặt đất, trên mặt đất xuất hiện những khe cắt nhỏ hẹp.
Tần Dương và Khang Huy đồng thời cùng rút lui, Tần Dương lui hai bước, còn Khang Huy phải lui ba bước lớn.
Khang Huy lộ ra thần sắc bàng hoàng, nhìn quả đấm của mình:
- Lợi hại như vậy sao? Một quyền khi nãy của tôi ít nhất sử dụng tám phần lực đạo đấy!
Tần Dương cười khà khà:
- Tôi cũng không dùng toàn lực, thử tới toàn lực xem sao!
Khang Huy gào lên:
- Được!
Ngay sau đó, thân người hắn đột ngột lao tới lần nữa, giống như quả đạn pháo đang lao tới.
- Ầm!
Hai người một lần nữa mạnh mẽ đụng tới nhau.
Hai bóng người đều trực tiếp bay ngược trở lại, Tần Dương bay ra khoảng ba mét, chân phải bỗng nhiên đạp ra phía sau, thân thể phanh lại, còn thân thể của Khang Huy phải bay ra ngoài tới năm, sáu thước mới cứng rắn phanh lại được.
Khang Huy nhìn hai dấu mà mũi chân mình ma sát đột ngột dưới mặt đất tạo ra, lại nhìn khoảng cách giữa hai bên, trong ánh mắt của Khang Huy ngập tràn vẻ kinh hãi.
- Không phải chứ, không phải cậu mới tiến vào cảnh giới Đại Thành sao, vậy mà sức chiến đấu còn cao hơn tôi, như vậy cậu chẳng phải có thể so sánh với cao thủ khiếu huyệt hai mươi bảy sao?
Tần Dương giơ tay nhìn quả đấm của mình, năm ngón tay co duỗi một chút, cảm thụ lực lượng mạnh mẽ giữa những lần co duỗi ngón tay, ánh mắt Tần Dương càng vui sướng hơn, ngước mắt nhìn Khang Huy đối diện:
- Khà khà, Khang ca, cẩn thận đấy, tôi tới đây!