Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 1110 - Chương 1110: Cảnh Giới Suy Tàn

Chương 1110: Cảnh Giới Suy Tàn Chương 1110: Cảnh Giới Suy TànChương 1110: Cảnh Giới Suy Tàn

Vừa giận dữ mắng, Lục Vô vừa nhớ lại những người như huynh đệ Cửu Diệu, Thương Hư, Hải Vương...

Ở thế giới này, có ai lại muốn sống mà cứ phải đề phòng như thể chứ?

Đúng như lời mà Tinh Diệu đã từng nhắc nhở các huynh đệ: "Không một thế lực nào có thể tồn tại lâu dài, cuối cùng sẽ có ngày bị hủy diệt!" Những lời này đã nói hết nỗi xót xa cay đắng sau lưng các thế Lực của thế giới âm phủ, kể cả những thế lực cực kỳ hùng mạnh, trông coi cả một vùng rộng lón. Tất cả những điều đó không phải là thứ họ muốn, nhưng họ Lại không thể không đối mặt với nó.

Phù Bảo chỉ biết quy tắc sinh tồn như thế là hàn hạ, nhưng lại hoàn toàn không biết đằng sau quy tắc sinh tồn này chứa đựng biết bao nhiêu cay đắng và đấu tranh, hơn nữa chẳng một ai muốn điều đó.

"Ta biết ngươi không hiểu. Hãy mở to mắt ra mà xem, nhìn xem thiên giới trong mắt ngươi cao thượng cỡ nào!"

Lục Vô vừa dứt lời thì thần khí vận hành, vô số cảnh tượng không ngừng lướt qua đầu Phù Bảo như phim đèn chiếu.

Lúc này, Phù Bảo nhìn thấy một thiếu nữ tươi cười ngọt ngào.

Tên nàng là Tiên Khả, từ thiên giới đến thế giới âm phủ.

Hình ảnh này đến từ Thương Hư. Giây phút này, dường như Phù Bảo đã hóa thân thành Thương Hư, bắt đầu trải qua con đường mà Thương Hư đã từng bước ởi. Nhìn cái gọi là quy tắc sinh tồn tàn khốc trong lời nói của gã ta phô bày một mặt hoàn toàn khác.

Càng hiểu được nhiều thì sắc mặt Phù Bảo càng kinh hãi.

Nhưng trong lòng gã ta vẫn còn bướng bỉnh và cố chấp, còn giữ vững kiêu ngạo đến từ thiên giới. Mãi đến khi gã ta thấy giao dịch giữa Thương Hư và thần linh thiên giới thì cố chấp trong lòng gã ta mới hoàn toàn bị đánh sập.

Tất cả những gì mà người đàn ông này đã làm để giúp cô gái đến từ thiên giới sống sót khiến Phù Bảo rung động sâu sắc. Khi thấy thần linh thiên giới lạnh lùng vô tình lựa chọn ruồng bỏ Tiên Khả, chỉ còn một mình Thương Hư, kẻ mà gã ta đã từng cho rằng đã trưởng thành bằng phương thức đê hèn kia vẫn kiên trì, thậm chí sẵn lòng một mình nghịch thiên.

Giờ khắc này, dường như có thứ gì đó trong lòng Phù Bảo đã bị đánh vỡ.

Dường như mọi thứ đều khác hẳn với điều mình biết. Các trưởng bối chưa bao giờ nói như thế...

"Ngươi chỉ là một thần linh tầm thường, cái ngươi biết chỉ là điều mà người khác muốn cho ngươi biết. Nhưng trong thế giới này, ai ai cũng biết rõ chân tướng đẳng sau quy tắc sinh tồn tàn khốc ấy Là gì, tuy nhiên họ đã không còn sự lựa chọn nào khác..." "Giả! Ta không tin! Ngươi không lừa ta được đâu!" Phù Bảo bỗng tức giận nhìn Lục Vô hét lên. VipTruyenGG. net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !

"Có một số việc, nếu không đích thân trải qua thì ngươi sẽ không bao giờ biết chân tướng là gì!"

"Vậy thì, chúng ta cá cược nhé?” Lục Vô cười nhìn Phủ Bảo. "Ngươi muốn cá cái øì?" Phù Bảo dữ tợn hỏi.

"Cá xem ngươi có bị ruồng bỏ sau khi thần thể đã tan vỡ hay không!"

Nghe Lục Vô nói vậy, Phù Bảo không hề chần chờ trả Lời: "Cá! Ngươi muốn làm thế nào?"

Lúc nói câu này, trong đầu Phù Bảo lại hiện lên cảnh ngộ của Tiên Khả. Nhưng gã ta vẫn quyết định bỏ qua hình ảnh đó, khăng khăng giữ nguyên suy nghĩ trong lòng.

Gã ta trưởng thành trên thiên giới, cho nên gã ta không tin cảnh ngộ của Tiên Khả là thật, càng không tin lời nói của Lục Vô.

"Tết lắm, kế tiếp ta sẽ tiến hành cải tạo ngươi để ngươi không thể tiết lộ sự tổn tại của ta và những lời mà ta không muốn ngươi nói ra. Sau đó ngươi chỉ cần chờ thôi, chúng sẽ đến đây!" Vừa dứt lời, Lục Vô đặt tay lên đầu Phù Bảo.

Cùng lúc đó, Bắc Ly đứng trong không gian thần khí bắt đầu thiêu đốt hồn tực, không ngừng cải tạo Phù Bảo, đặt cấm chế trong đầu gã ta.

Tuy rằng đã mất thần hỏa, nhưng thân thể của Phù Bảo vẫn mạnh đến đáng sợ.

Quá trình này kéo dài khoảng hai canh giờ mới kết thúc.

Kể tiếp, Lục Vô dùng hồn lực thúc đẩy trận pháp dưới chân, tăng tốc độ xói mòn thần lực trong cơ thể Phù Bảo.

Lúc này, Phù Bảo mở mắt ra, bởi vì gã ta có thể cảm nhận rõ ràng sự suy yếu của cơ thể, cảm nhận thân thể mình càng ngày càng yếu đi. Khoảnh khắc thần thể vỡ tan, Phù Bảo không nhịn được nôn ra máu, vẻ mặt uể oải.

Tuy rằng Lúc nằm trong trận pháp, gã ta đã biết sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này, nhưng khi thần thể thật sự vỡ tan thì trong lòng gã ta vẫn tràn ngập không cam lòng.

Để tu luyện đến thần cảnh, gã ta đã hao phí vô số tháng ngày. Nhưng bây giờ đều trắng tay cả rồi.

"Đây chính là cái gọi là cá cược của ngươi sao?" Phù Bảo cắn răng nhìn Lục Vô. Lục Vô vung tay lên xua tan trận pháp, nhìn vẻ mặt uể oải của Phù Bảo, nói: "Đừng sốt ruột, ngươi sẽ biết ngay thôi!"

Thấy Phù Bảo run rẩy trong gió lạnh, sắc mặt trắng bệch, Lục Vô suy nghĩ rổi rót một chút hồn lực vào trong cơ thể gã ta để duy trì sinh lực cuối cùng cho gã ta.
Bình Luận (0)
Comment