Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 358 - Chương 358: Ngô Vương Đánh Liệt Sơn

Chương 358: Ngô Vương Đánh Liệt Sơn Chương 358: Ngô Vương Đánh Liệt Sơn

Liệt Sơn chậm rãi đặt hai tay hình chữ X trước đầu, vừa bày ra tư thế phòng ngự vừa nhìn Mục Chi Quang.

Ngay tại lúc mọi người đang nín thở muốn nhìn xem chiêu cuối cùng của Mục Chi Quang có thể làm tổn thương Liệt Sơn hay không thì một người bỗng xuất hiện sau lưng Liệt Sơn, một tay đập hắn ta ngã xuống đất.

Liệt Sơn thoáng cả kinh, vội quay đầu lại thì thấy bàn tay kia lại đập tới.

"Chát! Chát! Chát!"

"Mạnh nhất này! Mạnh nhất này! Xem thử ta có đánh chết cái mạnh nhất của ngươi không nhé!"

"Ngô vương, tại sao ngài lại đánh ta? Đừng đánh nữa!" Liệt Sơn lập tức ôm đầu ngồi xuống đất lăn qua lăn lại.

"Còn không biết lỗi của mình hả? Hôm nay ông đây không đánh cho ngươi tróc một lớp da thì ta sẽ theo họ ngươi!" Ông lão tóc trắng càng nghĩ càng tức, lập tức xắn tay áo lên, bắt đầu đấm đá Liệt Sơn.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người trợn tròn cả mắt, thậm chí hai quân đội đều quên cả đánh nhau mà chỉ lo nhìn chằm chằm vào Liệt Sơn vừa rồi còn ngầu lòi, bây giờ lại phải cuộn mình như một đứa trẻ bị đánh vậy. ...

Lúc này bóng dáng của ông lão tóc trắng rất mơ hồ, nhưng Lục Vô đứng sau màn thì lại có thể thấy rõ dung mạo của người này nhờ vào thần khí.

Đó chính là ông lão tóc trắng ẩn cư ở sườn núi trên vách núi Tuyệt Cảnh.

Điều này khiến Lục Vô chợt tỉnh ngộ. Thì ra suy đoán lúc trước của hắn là chính xác, người này chính là Bắc Minh, Vua Bắc Kỳ đời thứ nhất.

Nhìn bóng dáng ông lão tóc trắng, trong lòng Lục Vô lại cảm thấy rất thân quen, dường như mình đã từng quen biết với người này.

Sau khi tu luyện, linh hồn cũng Lục Vô cũng trở nên mạnh hơn, cho nên cảm giác này rất huyền diệu, dường như là một loại liên hệ nào đó ở mức linh hồn.

Điều này khiến Lục Vô rất khó hiểu. Theo lý mà nói thì ông tổ của hắn là Lục Viêm mới đúng, trên mảnh đất Bắc Kỳ này cũng để lại dấu vết của ông ấy chứ không phải là hư cấu. Vậy thì tại sao mình lại có cảm giác với ông Bắc Minh không hề liên quan này?

"Tiểu Ly, có phải anh từng quen biết ông ấy không vậy?" Lục Vô quay đầu nhìn Bắc Ly.

Bắc Ly lập tức giả ngu, bày ra vẻ mặt tui là ai, tui đang ở đâu, tại sao tui lại xuất hiện ở đây?

"Tiểu Ly!" Lục Vô nhảy vào lòng Bắc Ly, giơ móng vuốt lên.

"Tôi có thể nói không biết chứ?" Bắc Ly hỏi nhỏ.

"Không được!" Lục Vô liếc cô bé.

"Hầy! Tóm lại ông ấy không phải là kẻ địch của anh đâu, tuy rằng ông ấy có mối quan hệ rất chặt chẽ với anh, nhưng không phải là quan hệ huyết thống!"

"Ý em là sao? Chẳng lẽ ổng là người tình kiếp trước của anh sao?" Lục Vô hoảng sợ.

Bắc Ly xấu hổ, không nhịn được đập lên đầu Lục Vô: "Không phải như anh nghĩ đâu! Anh nghĩ vớ vẩn gì thế! Ông ấy là anh đích thân bồi dưỡng..."

Bắc Kỳ càng nói giọng càng nhỏ. Lục Vô thì thò tai đến sát bên miệng Bắc Ly, lòng hiếu kỳ bắt đầu lan tràn.

"Em nói đi, bồi dưỡng gì cơ? Em nói rõ cho anh xem nào!" Lục Vô sốt ruột gần chết.

"Tôi không nói đâu!"

"Em còn thế nữa thì anh sẽ đánh em đấy nhé!" Lục Vô giơ móng vuốt ra.

"Thà chết chứ không khuất phục đâu!"

"Giảm một nửa đồ ăn vặt!"

"Tôi nói!" Bắc Ly cúi đầu chán chường.

"Nói đi, rốt cuộc ông già đó có quan hệ gì với anh!" Lục Vô đắc ý hỏi.

"Ông ấy là người nối nghiệp mà anh đích thân bồi dưỡng!" Nói xong, Bắc Ly phồng má lên, trông có vẻ rất tức giận.

"Người nối nghiệp á? Ông ấy không phải là Vua Bắc Kỳ đời thứ nhất sao? Sao lại nối nghiệp anh làm Vua Bắc Kỳ được?" Lục Vô đã hoàn toàn ngu người.

Bắc Ly ngẩng đầu, nhìn Lục Vô một cách trịnh trọng rồi cất lời nói: "Vô, anh có còn nhớ cô gái tự xưng là Ly không?"

"Nhớ chứ, cô ấy rất mạnh, đã phong ấn Ác Thần!" Lục Vô gật đầu.

"Tên thật của cô ấy là Bắc Ly! Là người mạnh nhất trong Thần tộc Bắc Kỳ, đồng thời cũng là người sáng lập ra đại vực Bắc Kỳ!"

Lời nói của Bắc Ly khiến Lục Vô kinh hãi, sau đó lộ ra vẻ mặt quả thế: "Cô gái áo trắng đó quả nhiên là em!"

"Tôi đã nói rồi, cô ấy không phải tôi. Nhưng anh phải chuẩn bị tinh thần nghe tiếp!"

Lục Vô gật đầu, nhưng trong lòng thoáng thấp thỏm, cảm giác dường như không phải là tin tức tốt lành gì đâu.

"Cô gái Bắc Ly mạnh nhất Thần tộc Bắc Kỳ đó chính là anh. Anh bây giờ chính là hiện thân của cô ấy sau vô số lần luân hồi đầu thai!"

Lục Vô mở to đôi mắt mèo, giật mình tới mức ngã ngửa ra đằng sau.

"Ừm, anh không nghe nhầm đâu, trước kia anh chính là Bắc Ly, người mạnh nhất Thần tộc Bắc Kỳ đấy!" Bắc Ly lại khẳng định thêm lần nữa.

"Bộp!" Lục Vô ngã xuống đất.

"Thế còn Lục Viêm? Ông ấy là ai? Chẳng lẽ cũng là kiếp khác sau luân hồi của anh sao? Còn nữa, tại sao ngày xưa anh mạnh thế mà còn phải đầu thai? Còn nữa còn nữa, nếu anh là Bắc Ly thì em là ai?"

Bình Luận (0)
Comment