Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 359 - Chương 359: Ác Thần Xuất Hiện

Chương 359: Ác Thần Xuất Hiện Chương 359: Ác Thần Xuất Hiện

Bắc Ly bế Lục Vô vào lòng.

"Lục Viêm chính là ông tổ trong luân hồi của anh. Mà tôi cũng đã từng nói rồi, tôi với anh có sự ràng buộc rất sâu xa, sau khi anh rời đi thì tôi đã cải mệnh đổi tên thành Bắc Ly. Còn thân phận của tôi thì..."

Nói rồi, Bắc Ly cười híp mắt: "Anh không muốn trải qua đau đớn lúc trước đúng không?"

Lục Vô quyết đoán lắc đầu. Sau khi đã trải nghiệm cảm giác đau đớn kia một lần thì hắn không bao giờ muốn thử thêm lần nữa. Đau đớn từ tận linh hồn còn khó chịu hơn cả giết hắn.

"Ừm, cho nên anh hãy nhanh chóng tăng thực lực lên đi. Hãy làm từng bước theo ý tưởng ngày xưa của anh. Bây giờ cường độ linh hồn của anh đã đạt tới Quỷ Đốc trung kỳ, chờ thêm một lát nữa, tương lai mọi chuyện đều sẽ được công bố!"

"Được rồi!"

Lúc này Lục Vô còn đang đắm chìm trong khiếp sợ, vẫn chưa tỉnh táo lại.

Hắn không thể ngờ được rằng người trước kia đã từng trấn áp Ác Thần lại là mình. Còn ông lão tóc trắng kia lại chính là người nối nghiệp mà mình đã bồi dưỡng.

Hắn bắt đầu suy nghĩ miên man trong đầu, rất nhiều ý tưởng cũng dần rõ ràng.

Nếu vị thần nữ áo trắng kia thật sự là mình thì việc ông lão tóc trắng trấn áp Ác Thần rõ ràng là mệnh lệnh của mình.

Nhưng rốt cuộc mình đang mưu đồ điều gì? Chẳng lẽ ông lão tóc trắng ẩn thế cũng là mệnh lệnh của mình sao?

Lục Vô càng nghĩ càng mụ mị.

Nhưng mà ta của ngày xưa trâu bò quá ta ơi! Chẳng qua tại sao lại là con gái chứ?

Lục Vô nản lòng đập lên sàn nhà. ...

Sau khi bị ông lão tóc trắng đánh cho một trận, Liệt Sơn khóc không ra nước mắt.

Rõ ràng mình đã ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh xuất chinh từ Thảo Nguyên Hoang Vu mà, rốt cuộc hắn ta đã sai chỗ nào chứ?

Chẳng lẽ mình quá làm màu trước khi đánh nhau khiến ngô vương nhìn ngứa mắt chăng?

Liệt Sơn càng nghĩ càng cảm thấy là nguyên nhân này. Hắn ta ngẩng đầu lên: "Ngô vương, ta sai rồi, ta không nên làm màu, không nên nhường ba chiêu!"

Ông lão tóc trắng trừng mắt: "Tiên sư ngươi còn chưa biết mình sai chỗ nào à?"

Nhìn ông lão tóc trắng làm bộ muốn đánh, Liệt Sơn co người lại theo phản xạ, chủ động nằm xuống.

Nhưng lần này ông lão tóc trắng lại chưa ra tay mà nói: "Nếu đã đến đây rồi thì giải quyết chuyện bên này trước đi, sau đó lại tới vách núi Tuyệt Cảnh tìm ta. Ta chờ ngươi!"

Dứt lời, ông lão tóc trắng nhìn lướt qua Mục Chi Quang, sau đó thân hình tan biến ngay tại chỗ. ...

Thấy ông lão tóc trắng rời đi, trong lòng Liệt Sơn tràn ngập tuyệt vọng. Hắn ta biết đã tìm hắn ta rồi thì nhất định không phải là chuyện tốt lành gì đâu.

Cho dù tới lúc này, Liệt Sơn vẫn không rõ rốt cuộc mình đã làm sai điều gì.

Sau đó hắn ta chậm rãi đứng dậy, lại đưa mắt nhìn Mục Chi Quang đang đứng ngây người trong không trung.

"Bùm! Đều tại ngươi! Vừa nãy ông đây bị đánh, ngươi cũng thử một lần đi!"

Lần này Liệt Sơn không nhắc tới nhường một chiêu cuối cùng nữa mà vung song quyền đấm mạnh xuống đất, năng lượng màu vàng đất điên cuồng tràn vào cơ thể hắn ta, quanh thân cũng bắt đầu lấp lánh ánh sáng màu vàng óng.

Ý thức được Liệt Sơn sắp ra tay nên sắc mặt Mục Chi Quang trở nên trịnh trọng, một vòng sáng phù văn chết chóc lại tràn ra trên trán.

Vòng sáng này nhanh chóng bay lên, sau đó lan rộng ra, hòa trộn với quầng sáng màu đen đã bao phủ khu vực này. Sau đó một bàn tay khổng lồ mọc đầy vảy đen chậm rãi xuất hiện từ trong vòng sáng đó rồi vươn tới chỗ Liệt Sơn.

"Đã lĩnh ngộ được pháp tắc tử vong sơ bộ rồi à? Không tồi!" Liệt Sơn cười dữ tợn, chợt biến mất ngay tại chỗ, sau đó một cái búa khổng lồ sáng chói được ngưng tụ trong tay hắn ta, đột nhiên đập vào bàn tay khổng lồ đang vươn tới kia.

"Ầm!"

Hai lực lượng va chạm khiến không gian bị xé rách.

Dòng khí cuồng bạo càn quét khắp nơi, sóng xung kích khổng lồ khiến đá vụn bắn tứ tung trên mặt đất như những viên đạn, vô số sinh vật vô tội đều bị dính chưởng.

Đối mặt với sự chèn ép của bàn tay màu đen khổng lồ, cây búa màu vàng trong tay Liệt Sơn bắt đầu phát sáng, quầng sáng càng ngày càng chói mắt.

"Tránh ra!"

Theo tiếng rống của Liệt Sơn, cây búa khổng lồ nhô lên thật mạnh.

Dưới sức mạnh khổng lồ ấy, bàn tay màu đen kia bắt đầu lùi lại từng chút một, cứ thế bị đẩy về trong vòng sáng. Sau đó Liệt Sơn giơ cái búa màu vàng đập thật mạnh lên quầng sáng màu đen đó.

"Rắc!"

Từ trường chết chóc bao trùm khắp khu vực này vỡ tan. Chiến binh cương thi của quân Hải Vương cũng theo đó mà ngã xuống.

"Hôm nay, tất cả những kẻ dám xâm lược Bắc Kỳ của ta, đừng hòng trốn thoát! Xông lên cho ta!" Theo lời nói của Liệt Sơn, các chiến binh Liệt Thổ tộc lại phát động tiến công đối với quân Hải Vương.

Những người chơi hoàn hồn lại, cũng bắt đầu nhanh chóng tập kết, phát động xung kích về phía quân Hải Vương theo quân đoàn của Liệt Thổ tộc.

Bình Luận (0)
Comment