Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 438 - Chương 438: Thống Trị Bắc Kỳ

Chương 438: Thống Trị Bắc Kỳ Chương 438: Thống Trị Bắc Kỳ

Con ngươi của cô chợt co rụt lại.

Một bộ não sống động đang được ngâm trong chất lỏng màu lục bên trong một cái chụp thủy tinh, hơn nữa xung quanh bộ não còn cắm rất nhiều ống mềm thanh mảnh, trông rất đáng sợ.

"Đây chính là cô!"

Ông lão tóc trắng lại xuất hiện trong màn hình, chỉ vào bộ não đó rồi nói với Doãn Hiểu Kỳ.

Doãn Hiểu Kỳ cảm thấy ông già này điên rồi, thế mà lại nói với cô rằng cô chỉ là một bộ não mà thôi.

Dường như ông lão tóc trắng biết rõ cô không thể chấp nhận được chuyện này nên không nói thêm gì nữa mà chỉ im lặng chờ cô hồi phục tinh thần.

Chẳng lẽ trong lúc mình bấm vào link thì đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ phòng thí nghiệm đã bị nổ tung, chỉ còn lại cái đầu của mình còn sống thôi sao?

Ngay sau đó, cô lập tức phủ nhận suy đoán của mình. Bởi vì với trình độ khoa học kỹ thuật bây giờ thì còn chưa thể làm cho một bộ não có thể sống sót và vận hành một mình.

Ông lão tóc trắng nhìn lướt qua ký tự hiện lên trên máy tính, lắc đầu nói: "Cô vốn là thế, từ khi cô sinh ra đã là thế rồi. Bởi vì cô được con người chế tạo ra!"

Nghe vậy, Doãn Hiểu Kỳ thật sự cảm thấy mình đang nằm mờ.

Cuộc đời mình đã trải qua hai mươi ba năm, thế mà lão già lôi thôi trước mắt này lại nói rằng mình chỉ là một bộ não được con người chế tạo ra thôi sao? Thật sự là quá buồn cười.

"Nếu cô đã ra ngoài thì có nói cho cô biết cũng không sao. Trên thực tế, tất cả những gì cô đã trải qua đều là giả, kể cả thế giới mà cô cho rằng cũng thế. Kho báu cuối cùng chính là nói cho cô biết chân tướng, dẫn cô rời khỏi thế giới ảo kia."

Ông lão tóc trắng lại nói một câu kinh người.

Dường như biết Doãn Hiểu Kỳ không có khả năng tin mình, ông lão tóc trắng đẩy gọng kính rồi nói tiếp: "Tất cả thần kinh trong bộ não của cô đều được chuyên gia thần kinh học giỏi nhất nối tiếp với chiếc máy tính bên cạnh tôi đây. Tất cả những gì cô trải qua đều là cảnh tượng do máy tính mô phỏng, kể cả xúc giác, vị giác cùng với tất cả cảm thụ từ các giác quan cũng là do máy tính truyền cho cô thông qua neuron thần kinh. Cho nên mới khiến cô nảy sinh ảo giác rằng tất cả mọi thứ đều là sự thật."

"Hơ, ông cho rằng tôi sẽ tin vào lời nói của ông ư? Tôi thà tin rằng tất cả mọi thứ ở đây đều là giả dối!"

Doãn Hiểu Kỳ lạnh lùng nghĩ, bởi vì cô không thể tiếp thụ điều này. Cho dù ông lão tóc trắng có nói nghe chân thật đến mấy thì cô cũng sẽ không bao giờ tin.

Bởi vì cha mẹ, bạn bè của cô, tất cả đều tồn tại một cách chân thật, đều là thân xác có máu có thịt rõ ràng, sao có thể là giả được chứ?

"Đây là một thí nghiệm, chiếc máy tính này sẽ mô phỏng tất cả những gì cô đã trải qua. Cho dù cô không tin thì cũng không thể phủ định sự thật ấy. Với tư cách là người đã giải mã tất cả các câu đố, cô có quyền biết chân tướng!"

"Hãy nói với tôi rằng tất cả đều là giả đi!" Doãn Hiểu Kỳ phẫn nộ gào lên.

Ông lão tóc trắng nở nụ cười nhìn lướt qua màn hình vi tính.

"Tôi biết cô không thể tiếp thu điều này. Nhưng sự thật chính là như thế!"

Doãn Hiểu Kỳ mãi mà không thể bình tĩnh được. Cô đang muốn phủ định lời nói của ông ta thì bỗng nhớ ra rằng nếu thế giới của mình là giả thì tại sao nó lại chân thật đến thế? Chẳng lẽ chiếc máy tính cồng kềnh kia thật sự có thể mô phỏng tất cả hay sao?

Hơn nữa ngoài Trái đất mà cô đang sống ra thì còn có cả vũ trụ bao la nữa, chẳng lẽ những cái đó cũng được mô phỏng ra chắc?

Ông lão đọc được suy nghĩ của Doãn Hiểu Kỳ, không nhịn được lắc đầu: "Vũ trụ của cô có nguồn gốc ra sao?"

"Vụ nổ lớn trên điểm kỳ dị sinh ra vũ trụ." Trong đầu Doãn Hiểu Kỳ lập tức hiện lên suy nghĩ này.

"Từ không đến có, cô không thấy kỳ quặc à? Thế giới chân chính thì không có giới hạn, nhưng thế giới mà cô sống lại bị số lượng hóa. Không gian có thể đo lường, thời gian cũng có thể đo lường, tất cả đều có thể đo lường."

Tuy rằng Doãn Hiểu Kỳ chưa từng nghiên cứu về điều này, song cô biết thế giới của cô đúng là như thế. Ngay cả ánh sáng cũng có thể đo lường được cơ mà.

Dường như phát hiện nghi hoặc của Doãn Hiểu Kỳ, ông lão tóc trắng lại nói tiếp: "Giống như những bức ảnh trên máy tính trong thế giới ảo của cô, nếu cô liên tục phóng to nó thì sẽ phát hiện thực tế những bức ảnh đó được tạo thành từ đơn vị pixel."

"Điều này không thể chứng tỏ được gì cả."

"Vậy thì tôi lại lấy ví dụ khác đi. Thế giới mà cô đang sống có một loại game sandbox gọi là My World, tất cả những thứ được thiết lập trong đó đều có giới hạn. Ví như xây dựng kiến trúc, cao nhất là 250 đơn vị, không thể xây dựng cao hơn con số này."

Ông lão bỗng cười nói: "Ai đã thiết lập quy tắc này?"

Bình Luận (0)
Comment