Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 632 - Chương 632: Sức Mạnh Đoạt Lại

Chương 632: Sức Mạnh Đoạt Lại Chương 632: Sức Mạnh Đoạt Lại

Bởi vì theo những gì hắn ta biết thì đáng lẽ Thương Hư đã hồn vía tan tành rồi mới đúng. Chung quy gã là tội nhân của âm phủ, hơn nữa còn là kẻ thù của thiên giới. Chỉ khi nào gã chết thì hai giới mới có thể trở lại hòa bình như xưa.

Theo Tà Vương thấy thì trong ván cờ giữa hai giới này, đáng lý ngay cả Đại Đế cũng không thể bao che cho Thương Hư mới đúng. Rốt cuộc gã đã sống sót bằng cách nào?

Giờ khắc này, Tà Vương tràn đầy tò mò về người đứng sau lưng Thương Hư.

Lúc này, trong không gian thần khí, Bắc Ly đang mặc áo blouse trắng, mỗi tay cầm một miếng bánh quy, cắn bên trái một miếng, cắn bên phải một ngụm, ăn hăng say không nói một lời.

Mà Lục Vô đứng bên cạnh thì nở nụ cười vui mừng.

Từ khi nuôi cô nhóc Bắc Ly tham ăn này, hắn luôn cảm thấy nhìn Bắc Ly ăn uống là một sự hưởng thụ. Đây là niềm vui mà chỉ có người nuôi dưỡng mới hiểu được!

Lúc này, đường hầm không thời gian xuất hiện trong thần khí, sau đó thân ảnh Tà Vương xuất hiện.

"Đừng ăn nữa, làm việc đi!" Lục Vô xoa đầu Bắc Ly nói.

Nghe vậy, Bắc Ly gật đầu, sau đó nhét hết bánh quy vào miệng, phồng má vẫy tay với Tà Vương. Thế là Tà Vương lập tức bay lên cao, bị trói lơ lửng trong không trung.

Giờ phút này, Tà Vương tràn đầy kinh ngạc. Bởi vì hắn ta phát hiện năng lực của mình lại không thể vận dụng ở đây, hơn nữa thân thể còn không chịu sự chi phối của mình.

"Đây là đâu?" Tà Vương nhìn Lục Vô đứng bên dưới hỏi.

"Thế giới của ta!" Lục Vô mỉm cười đáp.

"Ngươi chính là người chơi cờ đó à?" Tà Vương cảm thấy khó tin khi nhìn gương mặt tầm thường của Lục Vô.

"Tôi là người đứng sau màn, chứ không phải là người chơi cờ như lời anh nói. Còn nữa, tôi không biết chơi cờ đâu!" Lục Vô bất đắc dĩ xòe tay.

Tà Vương đang định hỏi thêm thì lại thấy Bắc Ly bay đến bên cạnh hắn ta, sau đó một luồng lực lượng chợt ùa vào người hắn ta, khiến hắn ta mở to mắt.

"Hồn lực!"

"Chính xác! Muốn chế tạo một luồng tà niệm như ngươi thành linh hồn thì dĩ nhiên là cần hồn lực rồi, hơn nữa không phải linh hồn cũng được bắt nguồn từ hồn lực sao?" Bắc Ly phồng má vừa nhai vừa trả lời.

Tuy rằng Bắc Ly trả lời một cách lơ đễnh, song Tà Vương lại không tài nào bình tĩnh nổi. Bởi vì hắn ta biết hồn lực căn bản là một loại năng lượng không thể bị khống chế. Hắn ta chưa bao giờ nghe nói có kẻ nào thao túng được hồn lực, cho dù là thần linh.

"Bình tĩnh! Bây giờ bắt đầu cải tạo này, đừng nhúc nhích!" Nói rồi, Bắc Ly kéo khẩu trang đeo trên đầu xuống che mặt rồi bắt đầu cải tạo Tà Vương.

Lục Vô đứng bên dưới quan sát một cách chuyên chú, trông như thể muốn học tập kỹ thuật của Bắc Ly.

Có điều sau khi nhìn mười giây thì Lục Vô lập tức bỏ cuộc. Bởi vì hắn hoàn toàn không thể hiểu...

Quả nhiên, làm ăn bám thì có vẻ tốt hơn nhiều!...

Nửa giờ sau, thân thể Tà Vương dần trở nên mờ nhạt như ẩn như hiện sau khi được hồn lực bơm vào. Nhưng đây đúng là hình thái của hồn thể.

Lúc này, Bắc Ly lại vẫy tay triệu hồi thân xác bán thành phẩm kia ra.

"Tà Vương, ngươi có yêu cầu gì về ngoại hình của mình không? Bắt đầu nặn mặt miễn phí nhé!"

Tà Vương: "..."

"Không có yêu cầu gì cả!" Tà Vương sa mạc lời.

Bắc Ly tiếp nhận đề nghị của Tà Vương, sửa lại thông số của thân thể một cách khái quát, bắt đầu điều chỉnh theo hình mẫu nhân loại.

Lại nửa giờ cặm cụi, một thân thể mới tinh xuất hiện. Tiếp đó, Bắc Ly tóm lấy Tà Vương trong trạng thái hồn thể rồi nhét vào trong thân thể mới.

Kế tiếp là linh hồn dung hợp với thân xác. Không cần Bắc Ly đích thân ra tay, Tà Vương có thể tự làm được.

Chuyện này cũng giống như đoạt xá. Chẳng qua Tà Vương đoạt xá thân xác hoàn hảo xứng đôi với linh hồn của mình, hơn nữa không để lại mảnh linh hồn của người khác.

Bởi vì không bị quấy nhiễu nên quá trình dung hợp thân thể với linh hồn kết thúc rất nhanh.

Đến khi Tà Vương lại mở mắt ra thì phát hiện dường như mọi thứ trước mắt đều thay đổi. Cảm giác này rất kỳ diệu, thậm chí hắn ta còn phát hiện mình không cần phải bắt chước dao động cảm xúc nữa mà nó có thể tự động xuất hiện.

"Thật thần kỳ!" Tà Vương phản xạ nhéo tay mình, cảm nhận cơn đau nhè nhẹ truyền tới từ trên cánh tay, không khỏi nở nụ cười sung sướng.

"Chứ gì nữa! Đây là do ta tự tay làm ra đấy!" Bắc Ly kiêu ngạo nói.

"Có thể nói cho ta biết rốt cuộc cần ta làm điều gì không?" Lúc này, Tà Vương quay sang hỏi Lục Vô.

"Mọi thứ đều có trong đầu anh rồi, xem thử đi." Lục Vô chỉ vào huyệt thái dương của mình nói.

Nghe vậy, Tà Vương nhắm mắt lại, chìm vào thức hải. Nhất thời, vô số tin tức về người chơi và thần khí tràn ngập trong đầu hắn ta.

Mười mấy phút sau, Tà Vương tiêu hóa hết tin tức này rồi chậm rãi mở mắt.

Bình Luận (0)
Comment