Đóng cửa lại, Hắc Hổ lấy một nắm thảo dược từ dưới gầm giường ra, nghiền nát chúng rồi cẩn thận đắp lên vết thương trên lưng.
Vết thương vốn đau rát lập tức được thay thế bằng cảm giác mát dịu.
Sống ở đây thì đương nhiên cần một vài thứ tự vệ. Thảo dược chính là một trong số đó.
Có điều, thảo dược này lại không phải là linh thảo. Bởi vì đệ tử của Hắc Ngục Tông sẽ không cho tạp dịch như họ dùng thứ tốt đó. Ngay cả đệ tử Hắc Ngục Tông muốn có được thảo dược thì cũng vô cùng khó khăn. Linh thảo được trồng trong mấy miếng linh điền trong thôn hầu như đều thuộc sở hữu của trưởng lão Hắc Ngục Tông.
Chờ đến khi cảm giác đau rát trên vết thương hoàn toàn biến mất, Hắc Hổ mới lấy thảo dược dính máu xuống, ném nó vào hộp gỗ dưới gầm thường.
Sau đó lại lấy một cuốn sách "Thiết Y" ra khỏi hộp gỗ.
Hắc Hổ lật mấy tờ, sau đó ném quyển sách vào trong hộp gỗ với vẻ mặt phức tạp.
Thực ra cuốn sách này hoàn toàn không thể coi là pháp môn tu luyện mà chỉ có thể xem như một môn ngoại công. Mỗi tạp dịch trong Hắc Ngục Tông đều có một cuốn.
Với phong cách của Hắc Ngục Tông thì đương nhiên không thể nào tốt bụng cho họ công pháp tu luyện. Cho tạp dịch tu luyện môn ngoại công này chẳng qua là mong họ có thể làm việc tốt hơn, chịu được nhiều áp bức hơn mà thôi.
Trong ba năm qua, Hắc Hổ thường xuyên tu luyện công pháp này, song lại tiến triển cực chậm. Ngoại trừ thân thể khỏe mạnh hơn nhiều thì tiến độ tu luyện chậm như rùa bò. Ba năm cũng vẫn giậm chân ở tầng thứ nhất mà thôi.
Hắc Hổ thở dài rồi trèo lên giường, cảm thấy hôm nay mình chỉ có thể nằm úp sấp.
Đúng lúc này, mặt đất rung chuyển, một giọng nói vang dội truyền tới từ bên ngoài.
"Tất cả đệ tử tạp dịch tập hợp ở trước tông môn!"
Hắc Hổ vừa trèo lên giường thì vội vàng nhảy xuống, nhanh chóng mang giày vải vào rồi đẩy cửa xông ra, chạy về phía ngọn núi chính.
Ven đường, có thể thấy cánh cửa của từng ngôi nhà gỗ đều bị đẩy ra. Những tạp dịch khác cũng đang vắt chân chạy như điên về phía ngọn núi chính như Hắc Hổ.
Bình thường Hắc Ngục Tông triệu tập tạp dịch đều không phải là chuyện tốt lành gì, nhưng họ nhất định phải chạy cho nhanh. Bởi vì năm người tạp dịch chạy chậm nhất sẽ bị đánh một trận đòn hiểm, da tróc thịt bong chỉ là chuyện nhỏ, thậm chí rất có thể không bảo đảm tính mạng, cho nên không thể không nhanh chân.
Một đám đệ tử tạp dịch nhanh chóng tập hợp trước tông môn Hắc Ngục Tông dưới chân núi.
Thấy tạp dịch đều đã đến nơi, một lão già râu tóc bạc trắng mặc áo choàng đen nhổm người dậy từ trên ghế dựa, đứng trên bậc thang trước sơn môn nhìn đám đệ tử tạp dịch quần áo lam lũ ở bên dưới.
"Hôm nay, ta muốn ở đây tuyên bố một việc, tiếp theo ta sẽ phát cho các ngươi mỗi người một vật phẩm, vật phẩm này gọi là mũ thực tế ảo, tác dụng là..."
Trưởng lão mặc áo choàng đen vừa nói vừa lấy một bộ thiết bị mũ thực tế ảo từ trong thùng ra, sau đó bắt đầu giải thích liên tục.
"Còn tác dụng của các ngươi ấy, chính là kiếm hồn tệ ở trong này, sau đó nộp lên. Sẽ có đệ tử chuyên thống kê số lượng hồn tệ cần nộp mỗi ngày. Nếu không đạt được yêu cầu thì các ngươi cũng biết sẽ có hậu quả gì rồi đấy. Chẳng qua nếu hoàn thành nhiệm vụ vượt mức thì đương nhiên cũng sẽ được thưởng, có thể giảm bớt lượng công việc hằng ngày..."
Nhìn mũ thực tế ảo trong tay trưởng lão mặc áo choàng đen, Hắc Hổ cùng với tất cả tạp dịch đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Thứ này vô cùng quen thuộc với Hắc Hổ. Mũ thực tế ảo chính là công cụ mà trước khi đến đây anh ta đã thường xuyên sử dụng.
Điều khiến Hắc Hổ kinh ngạc là tại sao trưởng lão Hắc Ngục Tông lại mang thứ này vào đây? Chung quy mũ thực tế ảo coi như là vật phẩm giải trí tiêu khiển. Ma giáo như Hắc Ngục Tông thì sao có thể nhân từ như thế được.
Có vẻ như là sợ đám tạp dịch không hiểu nên trưởng lão mặc áo choàng đen lại giải thích mấy lần. Lần này Hắc Hổ cũng đã hiểu được.
Kiếm hồn tệ trong game rồi nộp lên?
Tuy rằng đã hiểu, song Hắc Hổ vẫn ngơ ngác, không thể hiểu được Hắc Ngục Tông một lòng tu luyện lại cần tiền trong game để làm gì.
"Được rồi, mỗi người trong các ngươi đều lấy một cái rồi giải tán đi. Sau này buổi sáng vẫn làm việc như trước, buổi tối đều vào trò chơi kiếm hồn tệ. Nhớ kĩ, số lượng hồn tệ mà các ngươi kiếm được sẽ quyết định lượng công việc mà các ngươi phải làm vào hôm sau!" Nói rồi, trưởng lão mặc áo choàng đen trừng mắt, trường bào tung bay, trông rất đáng sợ.
Sau khi đám tạp dịch đều giải tán, đệ tử thân truyền bên cạnh trưởng lão mặc áo choàng đen không nhịn được hỏi: "Sư phụ, tại sao lại mua những thiết bị này từ bên ngoài cho đám tạp dịch đó dùng?"
Nghe vậy, trưởng lão mặc áo choàng đen lắc đầu.
"Ta cũng không rõ lắm, đây là mệnh lệnh của chưởng môn. Theo lời ngài ấy thì trong trò chơi này có huyền cơ và cơ duyên lớn, còn hồn tệ là đồng tiền mạnh trong trò chơi này, là thứ ắt không thể thiếu. Cho nên chưởng môn cần ba nghìn tên tạp dịch này để cung cấp hồn tệ liên tục cho ngài ấy!"