Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 803 - Chương 803: Tượng Thần Bảo Vệ

Chương 803: Tượng Thần Bảo Vệ Chương 803: Tượng Thần Bảo Vệ

"Thiên Lan! Thiên Lan!" Vương Đại Mãng lại bắt đầu gọi tên Thiên Lan. Nhưng Thiên Lan hoàn toàn không ngó ngàng tới anh ta, tiếp tục đứng trên vai pho tượng màu vàng chờ đợi gì đó.

Một lát sau, tất cả tượng đá trồi lên mặt biển. Pho tượng màu vàng lại cúi đầu xuống, đi đến trước mặt Vương Đại Mãng. Lớp màng bên ngoài cơ thể Vương Đại Mãng cũng tan biến vào lúc này.

"Vương Đại Mãng, tại sao trên thuyền của các ngươi lại không có bất cứ vật tư nào? Còn nữa, tại sao tất cả hài cốt của thân tàu chìm xuống đáy biển lại biến mất không còn dấu vết?"

Vương Đại Mãng thở dài: "Lúc trước tôi đã nói với cô rồi, cô sẽ không chiếm được bất cứ thứ gì đâu!"

"Ta hỏi ngươi, chúng đi đâu rồi?" Thiên Lan lạnh lùng quát lớn.

"Không biết!" Thấy Thiên Lan bày ra thái độ này, Vương Đại Mãng cũng nổi giận.

"Ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?" Thiên Lan giận tái mặt.

"Giết đi, cô tưởng tôi sợ chắc?!" Lần này, Vương Đại Mãng hoàn toàn không quan tâm.

Tuy rằng trong lòng anh ta vẫn còn chút mong chờ và ái mộ Thiên Lan, nhưng khi thấy nàng không phân rõ phải trái như thế, Vương Đại Mãng cũng nổi tính bướng.

Nhìn Vương Đại Mãng, vương trượng Minh Hải trong tay Thiên Lan lóe sáng, sắc mặt thay đổi liên tục.

Hai người cứ thế giằng co một lát, Thiên Lan bỗng vung quyền trượng lên. Pho tượng khổng lồ màu vàng lập tức xoay người, mang theo Thiên Lan cùng với quân đoàn tượng đá rời đi.

Thấy Thiên Lan bỏ đi, Vương Đại Mãng rất là thất vọng.

Nếu lúc này Thiên Lan ra tay giết chết anh ta thì anh ta còn cảm thấy dễ chịu hơn chút, ít nhất còn có thể cắt đứt niệm tưởng của mình. Nhưng cảm giác nửa vời này mới là khó chịu nhất.

Xí!

Quả nhiên, ông đây nên FA cả đời!

Giờ khắc này, Vương Đại Mãng cam chịu sa đọa. Thân là một tên trạch trong nhà, cả đời anh ta chưa từng yêu đương bao giờ. Vất vả lắm mới có ý định yêu đương một lần, nhưng không ngờ đối phương lại là chinh phục khó khăn cấp địa ngục, hoàn toàn không thể cưa nổi!

Nghiên cứu trò chơi chết tiệt! Ai chế tạo hình mẫu nhân vật này vậy? Xí!

Xí! Xí! Xí!...

Tình yêu chết tiệt này!

Nhìn biển rộng mênh mông, giờ đây Vương Đại Mãng vô cùng buồn bực.

Nghĩ đến chỗ đau lòng, anh ta lại há miệng muốn nhổ một bãi nước bọt. Nhưng lúc này, một bóng người bỗng ngoi lên mặt biển, xuất hiện bên cạnh anh ta: "Chàng trai, đã đủ chưa hả? Có ý thức chút được không? Thế nào? Ngươi muốn pha loãng độ mặn của nước biển hay sao thế?"

Người lên tiếng là một ông lão lưng gù đeo mai rùa. Lúc này, lão đang bất đắc dĩ nhìn Vương Đại Mãng, trông như đang nói "Ông chịu mày đủ rồi".

"Ông là ai thế?" Ông lão đột nhiên xuất hiện này khiến Vương Đại Mãng giật nảy mình, lập tức hỏi.

"Lão phu là Hải Đại Phu, rất hân hạnh được gặp mặt!" Ông lão bỗng chắp tay nói với Vương Đại Mãng.

"Tôi đây còn tên là Vi Tiểu Bảo đây này!"

Thấy ông lão có vẻ rất bí ẩn, Vương Đại Mãng phản xạ mở giao diện phân tích ra.

[Hải Đại Phu (Quỷ Hoàng hậu kỳ)]

Thông tin về nhân vật: Quốc chủ nhiệm kỳ cuối cùng của Minh Hải Quốc thượng cổ, sau khi Minh Hải Quốc giải tán thì tự nguyện dứt bỏ quyền lực, đi dạo trong các biển lớn ở hải vực Hoàng Tuyền, tìm kiếm vật báu có thể hồi sinh Minh Hải Nữ Đế.

Trạng thái của nhân vật: Âm Đức Kim Luân hộ thể (Cấp 8)

Thấy thông tin trên giao diện của Hải Đại Phu, Vương Đại Mãng hoảng sợ. Anh ta không ngờ ông lão thoạt nhìn vô cùng tầm thường này lại là siêu cao thủ che giấu sâu.

Anh ta không khỏi đề cao cảnh giác.

"Hình như ngươi có vẻ rất căng thẳng thì phải." Hải Đại Phu khẽ híp mắt.

"Làm gì có!" Vương Đại Mãng thề thốt phủ nhận.

"Hình như còn hơi sợ ta, chẳng lẽ ngươi biết ta?" Hải Đại Phu tiếp tục híp mắt.

"Không biết, chẳng qua là cảm thấy trông ông không giống người tốt thôi!"

"Ha ha, ngươi đoán đúng rồi đấy, ta thật sự không phải là người tốt gì đâu, mà là một kẻ ác!" Nghe vậy, Hải Đại Phu lại có vẻ rất vui sướng.

"Tôi hỏi ông rốt cuộc có chuyện gì không?" Tuy rằng đối phương là Quỷ Hoàng, song lúc này Vương Đại Mãng cũng không có kiên nhẫn.

Nghe vậy, Hải Đại Phu không khỏi chế nhạo anh ta.

"Có phải ngươi rất thích cô gái vừa rồi không? Sau đó ngươi thật lòng trả giá vì nàng, lại không được đáp lại, cho nên cảm thấy rất đau lòng?"

"Không! Ông nói lung tung!" Bị đâm trúng tim đen, Vương Đại Mãng lập tức thề thốt phủ nhận.

"Chú em à, lão phu là người từng trải đấy, nhớ ngày xưa ta cũng giống ngươi, từng yêu phải một cô gái đầy dã tâm. Lão tử vì nàng trả giá một đời, nhưng ngươi biết nàng nói gì không?"

"Nói gì?" Vương Đại Mãng nổi hứng thú.

"Nàng nói lão tử là người tốt, mà nàng là kẻ ác, cho nên không thể ở bên nhau!" Nhắc đến chuyện cũ, Hải Đại Phu không khỏi nổi giận.

"Cho nên ông muốn làm kẻ ác hả?"

"Chính xác! Lão phu muốn làm người xấu, kẻ ác, để nàng biết rằng nàng đã nhìn nhầm rồi!" Dứt lời, vẻ mặt Hải Đại Phu tràn ngập tự tin.

Bình Luận (0)
Comment