Nghĩ đến đây, hắn ta hạ quyết tâm xoay người bỏ chạy.
Còn lãnh địa quân Cửu Diệu ở Bắc Kỳ, tuy rằng hắn ta không cam lòng trơ mắt nhìn nó bị cướp mất, song hắn ta cũng biết rõ chỉ cần đại ca đột phá Quỷ Hoàng hậu kỳ thì chuyện đoạt lại Bắc Kỳ sẽ dễ như trở bàn tay.
Vì thế, hắn ta cắn răng, cố nhịn đau đớn trên người xoay lưng bay lên không trung, nhanh chóng lao lên trời cao.
"Muốn chạy à!" Thấy vậy, Lưu Sách lập tức vỗ rồng lửa.
Rồng lửa tức khắc vẫy cánh, chở Lưu Sách cũng bay lên cao, đuổi theo Thổ Diệu.
Bây giờ Thổ Diệu đã bị thương, tốc độ phi hành giảm xuống rõ rệt. Mà thân thể của Lưu Sách trong trạng thái nguyên tố nước thì lại không nặng, rồng lửa không phải chịu sức nặng là mấy nên tốc độ không hề chậm hơn Thổ Diệu là bao.
Lưu Sách nhìn thời gian, chỉ còn chưa đầy năm phút.
Lưu Sách rất là sốt ruột, bởi vì tốc độ phi hành của rồng lửa rõ ràng là không thể đuổi kịp Thổ Diệu. Nếu cứ tiếp tục như thế thì đến thời gian biến thân, gã sẽ thật sự bị giết ngược lại. Trừ phi rút lui ngay bây giờ.
Đã đánh cho Thổ Diệu bị thương rồi mà còn rời đi thì sao Lưu Sách có thể cam lòng cho được.
Nghĩ đến đây, Lưu Sách triệu hồi quyền trượng Thần Biển lơ lửng sau lưng vào tay mình, bắt đầu ngưng tụ lực lượng nguyên tố nước hình thành từng quả cầu nước ném về phía Thổ Diệu.
Giờ khắc này, chiến đấu trên mặt đất đổi thành chiến đấu trên không.
Lưu Sách thân là chiến sĩ cũng biến thành pháp sư.
Chẳng qua Lưu Sách không hề có kinh nghiệm sử dụng phép thuật nên liên tục ném hụt, khiến gã vô cùng khó chịu.
"Lưu lão đại, anh là lợn hả? Ném trật, ném trật rồi!"
"Trời má, lúc nãy gần thế mà anh cũng ném không trúng. Nếu tôi là Lưu lão đại anh thì thắt cổ chết quách đi cho rồi!"
"Trời đất, thế mà cũng có thể hụt, đúng là đậu xanh rau má!"
Con cún ghé vào sau lưng Lưu Sách, không ngừng cất tiếng rú lên.
"Câm mồm đi, đồ cún ngu si!" Lưu Sách cực kỳ bất đắc dĩ, cảm thấy mình hoàn toàn không có tài năng làm pháp sư, hoàn toàn không ném trúng mục tiêu gì cả.
"Tiêu đời, Thổ Diệu chạy xa rồi, đợt này lỗ to rồi!" Con cún không nhịn được ôm đầu, vẻ mặt khó tin.
Họ vốn tưởng rằng lần này có thể giải quyết Thổ Diệu, kiếm một vố lớn, ai dè đúng là đánh thắng được thật, nhưng có vẻ như hắn ta sắp chạy thoát mất rồi.
"Con rồng ngu si, bay nhanh lên xem nào!" Con cún không cam lòng, lập tức từ sau lưng Lưu Sách bò lên đầu rồng lửa, bắt chước giọng điệu của Lưu Sách nổi giận kêu lên, nhân tiện giơ móng đập lên đầu rồng lửa.
"Gruhhh!" Mắt rồng lửa hiện lên vẻ oan ức, nhưng vẫn tăng tốc độ vẫy cánh.
Song khoảng cách giữa hai bên cũng không hề kéo gần mà vẫn càng ngày càng xa.
Đám người Lưu Sách cực kỳ không cam lòng. Trơ mắt nhìn một cái bánh ngọt khổng lồ càng ngày càng xa, tâm trạng thật sự là vô cùng tồi tệ.
Đúng lúc này, Thổ Diệu đang phi hành bỗng chấn động, tốc độ rõ ràng giảm bớt.
Thậm chí có thể thấy từng giọt máu rơi xuống từ trên người hắn ta.
Trước đó Thổ Diệu phải gánh chịu rất nhiều lực lượng dội ngược tổn thương, bây giờ lại kiên trì tăng tốc độ phi hành, cuối cùng hắn ta không thể chịu đựng được nữa, thân hình bằng nguyên tố đất bắt đầu vỡ vụn.
"Ô hô! Cơ hội trời cho kìa! Con rồng ngu si xông lên theo tao nào!" Thấy cảnh này, con cún lập tức mở to mắt, đạp lên đầu rồng lửa một cách kiêu ngạo, chỉ vào Thổ Diệu hô to.
"Gruhh!" Rồng lửa gầm lên một tiếng coi như trả lời, điên cuồng vẫy đôi cánh.
Giờ khắc này, khoảnh cách giữa hai bên bắt đầu dần dần gần sát lại.
Lưu Sách, con cún, rồng lửa, biểu cảm trên gương mặt của một người hai thú dần dần trở nên dữ tợn, nổi lên sát ý.
Lúc này, Thổ Diệu rõ ràng là có phần không chống đỡ được, tốc độ phi hành giảm mạnh. Cho dù hắn ta đã cắn răng kiên trì, song khoảng cách vẫn không ngừng bị kéo gần.
"Á ha ha ha, Thổ Diệu, anh cún của mày đã đến rồi đây! Có cần anh cún trị liệu cho mày không? Thả ra cho mày bay thêm 100 mét nữa!" Con cún kiêu ngạo cười nói.
"Đồ cún ngu si, về trên lưng đi, coi chừng bị Thổ Diệu giết chết lúc giãy chết bây giờ..." Thấy con cún kiêu ngạo quá sức, Lưu Sách không nhịn được quát lên.
"OK man!" Con cún lập tức trả lời, nhảy lên cao bò lên lưng Lưu Sách.
50 mét... 40 mét... 30 mét... 10 mét...
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, Lưu Sách không khỏi giơ pháp trượng Thần Biển lên, chuẩn bị đánh người.
Nụ cười trên mặt một người hai thú dần dần trở nên dữ tợn. Chỉ cần đến gần Thổ Diệu thì Thổ Diệu bị thương hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Giờ khắc này, Thổ Diệu cũng hoảng hốt.
Quay đầu thấy Lưu Sách càng ngày càng đến gần, hắn ta âm thầm kêu rên, cảm thấy mình khó tránh khỏi cái chết.
Song đúng lúc này, một mũi tên lửa bay đến từ bên dưới, bắn trúng rồng lửa dưới thân Lưu Sách một cách chuẩn xác.