Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 922 - Chương 922. Thám Hiểm La Hầu

Chương 922. Thám Hiểm La Hầu
Chương 922. Thám Hiểm La Hầu

Phát hiện bây giờ mình chỉ thăm dò được 5.8% khu vực phía Nam đại vực La Hầu, cô không khỏi siết chặt tay, tự nhủ "Cố lên".

Diệp Thi Văn đến đại vực La Hầu ngoài việc ngắm cảnh ra thì còn một việc rất quan trọng phải làm.

Bởi vì cô chính là người chơi kiểu thám hiểu trong lời nói của những người chơi. Không thích đánh đánh giết giết mà chỉ thích đi lung tung, danh nghĩa là đi khắp nơi ngắm cảnh, thưởng thức phong cảnh đẹp của các đại vực khác.

Lần này cô đến đại vực La Hầu thứ nhất là để thám hiểm, thứ hai cũng là vì cô nhận được một đơn đặt hàng trên diễn đàn Chinh Chiến, nội dung chính là thăm dò đại vực La Hầu, sau đó đăng bản đồ thăm dò của mình lên diễn đàn cho những người chơi quan sát.

Theo lời của người chơi đã đặt hàng thì cái này gọi là tra xét tình huống của phe địch, tìm hiểu địa hình phong cảnh của đại vực La Hầu trước để sẵn sàng cho tương lai khai chiến.

Điều này khiến Diệp Thi Văn có ảo giác mình cực kỳ giống lính trinh sát đi thăm dò tình huống của phe địch trong lúc chiến đấu ở cổ đại.

Nhưng mà người chơi kia cho thù lao rất cao, Diệp Thi Văn không cưỡng lại được cám dỗ của tiền tài nên không hề do dự nhận đơn.

Có điều đơn hàng này cũng không dễ ăn. Trước khi đến đại vực La Hầu, cô đã chết mấy lần trên đường đi.

Việc này khiến Diệp Thi Văn nhận thức sâu sắc một điều rằng thám hiểm cũng không phải là chuyện dễ dàng, cần có đủ thực lực để chống đỡ!

Nề hà mình chỉ là một sinh viên nghèo hèn, không chỉ không có tiền nạp mà còn không thích đánh quái.

Thế mới dẫn đến việc cô không chỉ thăng cấp chậm mà còn không có hồn tệ để mua trang bị.

Chỉ có thể chán chường sống trong người chơi tầng chót.

Nhưng mà Diệp Thi Văn thật lòng yêu thích việc thám hiểm.

Sự khác biệt về phong thổ hay văn hóa của các đại vực, tất cả đều khiến Diệp Thi Văn, một sinh viên ngành lịch sử đắm chìm trong đó, thậm chí còn nảy sinh xúc động viết một cuốn sách "Bách Khoa Về Nhân Văn Trong Thế Giới Chinh Chiến".

Nề hà vẫn là không có tiền. Một mình cô căn bản là không thể hoàn thành hết lượng công việc khổng lồ đó.

Hơn nữa cách thám hiểm của cô cũng khác những người chơi khác rất nhiều.

Người chơi giàu thì có thể mua cánh trong Thương Thành, khi cần lên đường gấp rút thì có thể bay, thậm chí còn có tọa kỵ Thi Lang để điều khiển.

Mà cô chỉ có thể đi xe hăng cải, ngay cả truyền tống trận cũng không nỡ bỏ tiền xài.

Cho nên trong mắt Diệp Thi Văn, người chơi có tiền có thực lực đi thám hiểm mới gọi là thám hiểm. Mình cùng lắm chỉ có thể gọi là du lịch nghèo thôi, thậm chí cô còn rất tiết kiệm chuyện ăn uống, cứ muốn để dành chút hồn tệ mua trang bị tốt.

Suốt chặng đường này Diệp Thi Văn đã mất bốn ngày. Sợ mình lại bị đưa về Bắc Kỳ nên chỉ có thể đi thật cẩn thận.

Điều này cũng dẫn đến tốc độ thăm dò bản đồ của cô giảm rất nhiều.

Nhưng nếu đã nhận đơn hàng này thì Diệp Thi Văn cũng đã sẵn sàng để chịu khổ. Chỉ cần không chết, có túng thiếu đến mấy cũng phải chịu đựng.

Sau khi tự cổ vũ, Diệp Thi Văn đeo ba lô du lịch mua từ Thương Thành lại xuất phát.

Lần này cô nhận nhiệm vụ trên diễn đàn, yêu cầu là thăm dò rừng rậm phía Nam đại vực La Hầu. Ở đây cây cối rậm rạp, những sinh vật như dã thú, độc trùng hoành hành, khiến Diệp Thi Văn chịu rất nhiều khổ.

Có điều cũng may suốt chặng đường không gặp phải quái vật hoang dã vừa có tính công kích mạnh vừa có thực lực mạnh, khiến Diệp Thi Văn cảm thấy vô cùng may mắn.

Bởi vì chỉ cần không chết thì mọi chuyện đều không phải là vấn đề.

Nghĩ tới thù lao sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Diệp Thi Văn thậm chí cảm thấy hơi hạnh phúc.

Sau khi đi một đoạn theo đống đá vụn, Diệp Thi Văn lại xoa mồ hôi, nhảy lên một tảng đá lớn.

Lúc này, trị số đói khát của cô đã sắp báo động đỏ, bụng cũng bắt đầu kêu "Ọc ọc", khiến cô biết mình nên ăn uống, không thì sẽ tiến vào trạng thái suy yếu.

Nghĩ đến đây, cô lại đau đớn mở Thương Thành, bấm vào phân loại thức ăn.

Vô số món ngon lập tức đập vào mắt, toàn là sơn hào hải vị, thứ gì cũng có, khiến Diệp Thi Văn phản xạ nuốt nước miếng.

Nhưng những món ăn này không phải là mục tiêu của cô. Cô chán chường gõ ba chữ "Bánh mì khô" trong ô tìm kiếm, vật phẩm lập tức biến thành ba loại bánh mì khô khẩu vị khác nhau.

Mà mục tiêu của Diệp Thi Văn chính là cái rẻ nhất trong ba loại bánh mì khô, hơn nữa chỉ mua một cái!

Đúng, nghèo như thế đó, nghèo đúng lý hợp tình!

Tất cả đều là vì tiết kiệm tiền mua trang bị, tiết kiệm khiến mình vui vẻ, khiến mình sung sướng. Diệp Thi Văn tự an ủi mình như thế.

Sau khi mua xong, bánh mì khô lập tức xuất hiện trong khung vật phẩm không gian. Diệp Thi Văn lập tức lấy nó ra, sau đó lại bấm mở list thức ăn trong Thương Thành.

Hết chương 922.
Bình Luận (0)
Comment