Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 923 - Chương 923. Thách Thức Vương Quyền

Chương 923. Thách Thức Vương Quyền
Chương 923. Thách Thức Vương Quyền

Cứ thế nhìn sơn hào hải vị trên màn hình vừa ăn.

Diệp Thi Văn cảm thấy mình cực kỳ có năng khiếu trong việc ăn cá gỗ, chắc cũng chẳng thua Tào Tháo ngày xưa là mấy.

Giờ khắc này, dường như hương vị của thực vật đã thay đổi, cứ như thể mang theo mùi thơm của những món ăn thơm ngon trong Thương Thành.

Trên thực tế thì chẳng có đâu!

Diệp Thi Văn cảm thấy điểm năng khiếu của mình là max trong việc lừa mình dối người.

Diệp Thi Văn cắn bánh mì khô với tâm trạng đau buồn, bắt đầu ảo tưởng tương lai mình sẽ giàu có, sau đó mua Đôi Cánh Tử Vong trong Thương Thành, bay lượn trên không trung, ôm ấp bầu trời, múa cùng bầy chim.

Sau đó ảo tưởng trong đầu lại biến thành mình cưỡi linh thú Bạch Mị, tùy ý rong ruổi trên mảnh đất đầy hoa tươi cỏ xanh.

Cuộc sống thật hạnh phúc vãi nồi!

Xí!

Ngay tại lúc Diệp Thi Văn còn đang đắm chìm trong ảo tưởng thì một giọng nói bỗng vang lên bên tai: "Cô bé, trong tay cô là cái gì thế?"

Đột nhiên nghe thấy có tiếng nói, Diệp Thi Văn hoảng sợ, lập tức đứng dậy bày ra tư thế chiến đấu.

Thân là một nhà thám hiểm chuyên đi đến vùng hoang vu dã ngoại, đương nhiên phải có khả năng tự vệ. Cho nên Diệp Thi Văn còn chuyên đi học thuật cách đấu trên diễn đàn trang chủ.

Tuy rằng căn bản là không học được, nhưng bày ra tư thế trước để hù dọa đối phương chắc chắn sẽ không sai!

Lỡ như đối thủ bị hù sợ, không chiến mà lui thì sao?

Nghĩ đến đây, Diệp Thi Văn không nhịn được giơ chân giẫm lên tảng đá bên dưới, sau đó "Ha" một tiếng, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc.

Bí quyết hù người khác chính là áp đảo đối phương trên khí thế. Đây là câu nói của người chơi cao cấp trên diễn đàn, Diệp Thi Văn khắc trong tâm khảm.

"Ta chỉ muốn hỏi thử xem trong tay cô là gì thôi mà…" Giọng nói kia lại vang lên.

"Tôi mạnh lắm đấy!" Diệp Thi Văn nhíu mày.

"Rồi rồi rồi, cô mạnh lắm, vậy thì cô có thể nói cho ta biết trong tay cô là thứ gì không?" Giọng nói kia có vẻ cực kỳ bất đắc dĩ, chỉ có thể nói cho có lệ.

Nghe vậy, Diệp Thi Văn không khỏi đi đến bên cạnh tảng đá, thò đầu nhìn về phía phát ra tiếng nói, lập tức phát hiện có một người đang bị đè dưới tảng đá, chỉ có đầu lộ ra trên mặt đất.

Lúc này hắn ta tóc tai bù xù, dính đầy lá héo và bùn đất, trông cực kỳ thê thảm, cứ như thể đã bị chôn ở đây được một khoảng thời gian lâu.

Người kia thổi một hơi đẩy mái tóc dài hoa râm che tầm mắt, để lộ khuôn mặt đen thui, nhìn Diệp Thi Văn nói: "Cô bé, xuống dưới nói chuyện đi, chúng ta tán gẫu một chút!"

"Ờ!" Thấy người nọ có vẻ không nguy hiểm, Diệp Thi Văn không còn cảnh giác nữa, lập tức nhảy xuống tảng đá.

"Ui da!" Vừa chạm đất, Diệp Thi Văn đã mất thăng bằng ngã chổng vó.

Thấy vậy, người đàn ông bị đè dưới tảng đá không khỏi kinh ngạc.

Bây giờ hắn ta rất nghi ngờ, không biết cô nhóc này lấy dũng khí ở đâu ra mà lại dám lang bạt một mình.

Ý thức được tư thế của mình rất khiếm nhã, Diệp Thi Văn vội đứng dậy, nhân tiện phủi bụi đất trên người mình, vẻ mặt xấu hổ.

"Không sao đâu, ta chẳng thấy gì cả…"

Diệp Thi Văn: "…"

"Ông vừa mới hỏi bánh mì trong tay tôi hả?" Diệp Thi Văn giơ bánh mì lên hỏi.

"Đúng đúng đúng!" Người đàn ông bị đè dưới tảng đá vui sướng nói: "Có thể cho ta ăn một chút được không?"

Nghe thấy người này nói muốn ăn bánh mì khô của mình, Diệp Thi Văn tức khắc cảnh giác lùi lại một bước: "Không cho! Đây là bữa trưa của tôi!"

Nghe vậy, người đàn ông lộ vẻ sốt ruột: "Vậy thì ta dùng phép thuật Tu La Đạo đổi với cô nhé? Cho ta một chút thôi là đủ rồi!"

"Phép thuật Tu La Đạo? Đáng giá bao nhiêu?" Diệp Thi Văn tò mò hỏi.

"Không đáng giá." Người đàn ông trả lời.

"Vậy thì không đổi!" Diệp Thi Văn khinh thường nói.

"Cô sinh ra ở đại vực La Hầu mà lại không biết Tu La Đạo à?" Người đàn ông kinh ngạc.

"Không biết. Tôi chỉ biết Địa Ngục Đạo thôi, thứ đó đáng giá lắm!" Diệp Thi Văn nói rồi cắn một miếng bánh mì khô.

Giờ khắc này, người đàn ông bỗng cảm thấy thật khó tin.

Cô nhóc này có thể lớn bằng chừng này thật sự là một kỳ tích!


Diệp Thi Văn bình tĩnh cắn bánh mì khô nhìn người đàn ông bị đè dưới tảng đá.

Tuy rằng bánh mì khô không được ngon cho lắm, nhưng theo Diệp Thi Văn thì có thể lấp đầy bụng là đủ rồi.

Dù sao cũng là người nghèo mà, người nghèo thì không thể yêu cầu quá nhiều.

"Cho ta một miếng đi!" Người đàn ông khát vọng nói.

"Không cho!" Diệp Thi Văn không hề do dự nói.

"Thật ra thì Tu La Đạo của ta không hề thua kém Địa Ngục Đạo. Chỉ cần cô nắm giữ lực lượng của Tu La Đạo thì cô sẽ có tương lai không thể đo lường!" Người đàn ông chỉ có thể nói vậy.

"Thật hả?" Diệp Thi Văn nghi hoặc hỏi lại.

Bấy giờ cô mới nhớ ra, không phải mình có năng lực phân tích sao? Xem thử gã bị đè dưới tảng đá này là ai trước đã.

Hết chương 923.
Bình Luận (0)
Comment